Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Á Nô
"Tại sao lại khóc, ngươi thật đúng là làm bằng nước, chỉ giỏi câu dẫn người."Trấn Bắc Vương rất muốn ngắm nhìn Thẩm Ngọc mênh mông dáng vẻ, khiến cho hắn muốn đến phá hư, có điều là hôm nay hắn đã hạ quyết tâm ngồi không được loạn, chỉ chú tâm dạy viết, tất cả chờ Thẩm Ngọc dưỡng khỏe rồi tính tiếp. Thẩm Ngọc mi mắt rủ xuống, nhấp nháy nhấp nháy lông mi dày đặc giống như hai cánh bướm, e thẹn lại quấy nhiễu lòng người. "Ngươi thích ta gọi ngươi là Ngọc Nhi?" Thẩm Ngọc gật đầu. Thật ra y không có gọi là Thẩm Ngọc, y chưa từng thấy qua mặt cha, mẹ trước kia cũng chỉ gọi y là Quai Nhi, lại không có chính thức đặt tên, còn những người ngoài kia luôn luôn gọi y là nhóc người câm, y liền coi nhóc người câm chính là tên gọi của mình. "Được, vậy ta sau này sẽ gọi ngươi là Ngọc Nhi, ngươi biết tên mình viết như thế nào không?" Đúng như Trấn Bắc Vương dự đoán, Thẩm Ngọc sẽ không biết viết. "Ta viết cho ngươi nhìn." Trấn Bắc Vương bút pháp lớn, mặc dù kiểu chữ to lớn, viết lại như có rồng bay phượng múa cảm thấy đầy sức lôi cuốn, giống như chính con người hắn vậy, cuồng dã thô bạo, bướng bỉnh khoa trương. "Thẩm Ngọc" hai chữ được viết lên trên giấy. Rất đẹp, Thẩm Ngọc tim cảm thấy như có một cỗ ấm áp thanh tuyền bao quanh. Đây là tên của ta. Trước kia Thẩm Ngọc cũng chỉ một là cái tên giả dùng để thay thế mà thôi, hiện tại, đáy lòng mới thật sự tiếp nhận, bởi vì nam nhân giống như thần này đã ban cho y cái tên. "Vậy còn tên ngươi viết thế nào?"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.