Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Á Nô
Sau khi Thẩm Ngọc đi về Thiều Hoa Viện, trong thư phòng, Trấn Bắc Vương tình dục dâng cao nắm lấy Hồng Liên ấn xuống, đột nhiên lại ngừng lại, liếc mắt nhìn ra bóng đêm bên ngoài."Vương gia ~ người sao vậy?" Hồng Liên cơ hồ đã đói khát khó mà nhịn được, hai chân dài trắng nõn nà ôm lấy eo Trấn Bắc Vương, chủ động nghênh đón. "Không có gì, ngươi trở về đi." Trấn Bắc Vương đứng dậy, chỉnh lại y phục, Hồng Liên ngạc nhiên mặc vào xiêm y, không hiểu ra sao bị Trấn Bắc Vương đuổi ra khỏi thư phòng. ... Thẩm Ngọc nhiều lần thỉnh cầu, đã tự mình thu gom xong bọc y phục, bên trong có mấy bộ y phục đã được giặt sạch, Tống Thanh không lay chuyển được y, ngay trong đêm dọn tới phòng chứa củi ở phía sau hậu viện Thiều Hoa Viện. Không biết vì cái gì, Thẩm Ngọc nằm ở trên chiếu, giống như là trần ai lạc định*, một lát liền ngủ, ngủ rất say, Tống Thanh gọi mấy tiếng, đóng lại cánh cửa kêu kẽo cà kẽo kẹt cũng không đánh thức nổi y. *Trần ai lạc định: bụi trần đã rơi xuống, ý nói mọi chuyện đã định, đã đến hồi kết thúc. Thiều Hoa Viện vốn không có kẻ hầu người hạ, tắm giặt quét dọn đều do Tống Thanh an bài nha hoàn từ nơi khác đến làm, bắt đầu từ mấy ngày gần đây, ngay cả nha hoàn cũng không cần dùng đến, Thẩm Ngọc tắm xong tự mình giặt y phục, nhà cửa quét dọn sạch sẽ, so với bọn hạ nhân còn muốn chăm chỉ hơn, nền nhà lau đến khi không còn một hạt bụi, tuyết rơi trong viện cũng được y dọn dẹp sạch sẽ. Chỉ là Tống Thanh phát hiện y thường xuyên thất thần, rõ ràng mới vừa vắt khô y phục, y lại ném vào trong chậu vò một lần lại một lần, quả thực là rảnh rỗi không có việc gì làm, ngồi được một lúc, đã lại đi bê một chậu nước tới, lau chùi tất cả ngõ ngách trong Thiều Hoa Viện. Tống Thanh lo lắng, nụ cười trên gương mặt Thẩm Ngọc cũng ít dần đi, Tống Thanh đã rất lâu không thấy vẻ mặt ung dung nhẹ nhõm của Thẩm Ngọc, thật giống như là thời điểm y làm việc mới là lúc y an tâm nhất. Tống Thanh nhìn Thẩm Ngọc động tác quen thuộc cầm rìu lên bổ củi, chỉ là y bây giờ không có bao nhiêu khí lực, bổ mấy lần cũng không bổ ra được, trái lại cả người chảy đầy mồ hôi. "Người đừng làm những việc này nữa." Những lời như vậy Tống Thanh đã nói ra không chỉ một lần, bất quá Thẩm Ngọc từ trước đến nay cũng chưa từng bao giờ chịu nghe qua.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.