Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Tử Điên Khùng
Một tuần lễ nhanh chóng trôi qua, mọi người trong công ty Hồng Tường ở Phụng Tân đều tương đối bề bộn. Thời gian về phòng trọ của Lâm Vân cũng càng ngày càng ít. Hầu như phần lớn buổi tối Lâm Vân đều ở nhà máy Ưu Năng. Ngay cả việc ăn và ngủ đều ở trong xưởng của Hàn Phúc Nguyên.Trong nội tâm của Cam Dao rất kỳ quái. Cả một tuần lễ rồi nàng đều không thấy tung tích của người cùng phòng kia. Không nhịn được, nàng liền tới hỏi bác gái chủ nhà, thì được câu trả lời, Tiểu Lâm cả tuần này chưa về. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.Đột nhiên Cam Dao có chút lo lắng cho người cùng phòng của mình. Mặc dù biết hắn chi là một tên thích đi ra ngoài lêu lồng. Nhưng một người đột nhiên biến mất ở bên ngoài, với một thành phố lớn như vậy, sẽ không có ai quan tâm sống chết của hắn. Cũng sẽ không có người nào đi điều tra vì sao hắn mất tích. Bời vì hàng năm số người mất tích ở Phụng Tân không phải là ít.Chẳng hạn như mình: nếu có một ngày nào đó đột nhiên gặp chuyện gì ờ bên ngoài, cũng sẽ không có người quan tâm. Ở thành phố này, người như mình nhiều lắm. Có lẽ, các nàng chính là tầng lớp bị thành phố lãng quên. Nghĩ tới đây, nàng có chút thương cảm. Một thân một mình đi tới nơi đất khách quê người, vô luận là về thân thể hay tinh thần, nàng đều rất mệt mỏi.Tựa như người cùng phòng kia vậy, đột nhiên biến mất trong thành phố rộng lớn, cũng không có người quan tâm tới hắn. Chỉ có mình là lo lắng thoáng qua hắn mà thôi.…Trải qua thời gian lâu như vậy, Lâm Vân đã biết Hàn Phúc Nguyên vốn chính là tổng giám đốc của nhà máy Ưu Năng, trong tay còn nắm giữ 30% cổ phần của công ty.Trong khoảng thời gian này, Hàn Phúc Nguyên vừa có cảm giác hưng phấn vừa có cảm giác muốn vò đầu bứt tai, đi theo sau Lâm Vân. Một tuần qua, ông ta học được nhiều hơn cả mấy năm học. Nếu không phải vì tuổi cao, ông ta hận không thể 24 tiếng đồng hồ đều đi theo Lâm Vân.Lâm Vân dành phần lớn thời gian là để tu luyện và chế tạo máy móc. Mỗi ngày đều tự tay xếp đặt. chế tạo và chỉnh lý máy móc. Một khi cần nghỉ ngơi, thì tới ký túc xá của nhà máy để tu luyện. Không nghĩ tới mệt nhọc qua đi, quá trình hình thành Tinh Hồn rõ ràng không bị trở ngại lớn gì.Khi Hàn Phúc Nguyên trợ giúp Lâm Vân liên lạc với nhà máy pcb và nhà máy điện tử. Lâm Vân mới nhớ tới để làm pcb đặc biệt cần một loại tài liệu. Đó chính là nhựa cây của một loại cây Tùng thân màu đỏ. Tùng thân đỏ hay còn gọi là cây Tùng dầu. Chủ yếu phân bố ở Liên Ninh và Cát Lâm. Nhựa cây trong cây tùng thân đỏ rất nhiều, thậm chí không cần gia công, có thế tìm được rất nhiều nhựa cây.Những nhựa cây này, thêm vào một số vật khác, trộn vào pcb, sẽ tạo thành một pcb đặc biệt chuyên dùng.Xem ra đành phải chạy tới Liêu Ninh bên kia một chuyến thôi. Lâm Vân không muốn làm trễ nãi thời gian, từ biệt Hàn Phúc Nguyên, tới công ty giao phó cho Cam Dao vài công việc, liền bắt xe lửa tới Liêu Ninh.Bây giờ là giữa tháng 5, hành khách trên xe lửa cũng không nhiều lắm. Lâm Vân ngồi ở một chỗ gần cửa số, nhắm mắt tu luyện. Xe lửa từ Phụng Tân tới Liêu Ninh phải đi qua Phần Giang. Lâm Vân lên xe lửa vào buổi sáng, bởi vì đây là xe tốc hành, cho nên khi tới Phần Giang, trời đã tối đen.Mặc dù Phần Giang là nơi Lâm Vân đã sống lại, nhưng Lâm Vân không có cảm tình đặc biệt gì với nơi này. Ngoại trừ Hàn Vũ Tích đã ly hôn với hắn ra, ở đây không còn có người nào để hắn phải lo lắng.Khi xe lửa đi vào thành phố Phần Giang, Lâm Vân đột nhiên mờ mắt. Hắn bỗng cảm nhận được một loại lực lượng Tinh Vân từ đâu đó. Loai lực lượng này còn mang theo linh khí ba động. Lực lượng này rõ ràng lại cảm ứng với lực lượng Tinh Vân trong người của Lâm Vân, còn rât là quen thuộc.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.