Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuộc Sống Nhàn Nhã Cùng Bảo Bảo Tại Dị Thế
Dực Minh quay về phòng,lấy từ trong ngực ra hai cái bình sữa,một cái có thân bình giống với cái mới nãy ném xuống đất kia,cái còn lại thì khắc Tráng Tử,Viên Nhi và Tiểu Nam,hắn đương nhiên cũng muốn làm giống với dự định của Ngô Phong,huống chi mình cũng ở chung với nhóm Viên Nhi một thời gian khá dài,cũng sinh ra tình huynh đệ với Tráng Tử nên tất nhiên cũng làm một cái cho Tiểu Nam,nhưng bây giờ bọn họ đã có cái tốt hơn của Ngô Phong rồi thì cũng không cần phải đưa cái này của hắn ra làm gì.Cảm thấy hơi thất vọng mà thở dài,tiện tay đặt hai cái bình sữa lên bàn,Dực Minh quyết định lên núi đi dạo,tiện thể hái một chút trái cây Tiểu Trúc thích,hắn sẽ từ bỏ bầu bạn mà mình đã lựa chọn chỉ vì một chút thất bại cỏn con này đâu.Chờ khi Dực Minh đã đi rồi,một cái đầ hồ ly ló ra từ sau cửa sổ gỗ,chân trước của hồ ly thành thạo mà bám vào thành cửa sổ,hai cái mắt tròn ve liếc liếc trái phải,sau khi đã chắc chắn chủ nhân của căn phòng này đã đi xa,lúc này mới vật vã trèo vào cửa sổ,tiếc là không biết có phải do được chủ nhân cho ăn quá nhiều hay không,cả thân thể có hơi trì độn,cái đuôi chết tiệt không may đụng vào cái cây đỡ cửa,cửa sổ lập tức đóng ấp xuống,cái đuôi yếu ớt bị kẹp ở trên cửa sổ,nước mắt của tiểu hồ ly chảy không ngớt.Tiểu Trạch dùng chân trước gắt gao bịp miệng lại,nuốt lại cái tiếng hét chói tai vì bị đau,dùng chân trước lau nước mắt như con người,tiếc là chân trước toàn lông tơ không những không lau sạch được nước mắt ngược lại còn khiến bộ lông bị dính nhiều nước đến mức như lệ rơi đầy mặt.Cũng may dưới cửa sổ có cái giường,Tiểu Trạch nhẹ nhàng hạ chân xuống,gắng gượng rút cái đuôi ra,quay khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn về phía cái cửa sổ làm nó chịu khổ kia,qủa nhiên là không ít lông tím xinh đẹp của nó bị dính ở bệ cửa sổ làm vật kỷ niệm.Khuôn mặt nhỏ nhắn đầy đau khổ,đau lòng mà vuốt ve cái đuôi đã rụng không ít lông của mình,sau đó cuồi cùng cũng đem lực chú ý đặt tới vật trên bàn,phía trên quả nhiên có hai cái bình sữa giống như chủ nhân nói, không nhịn được vui sướng mà kêu lên chi chi,cũng bất chấp đau đớn từ cái đuôi truyền đến liền nhảy thẳng lên trên bàn,mở cái túi đeo trên cổ lên nhét hai cái bình vào sau đó nhìn về phía cái cửa sổ đóng chặt có chút ai oán,rốt cuộc thì khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn mang vẻ cam chịu,dùng động tác nhanh lẹ đẩy cửa sổ ra liền phi ra ngoài,nhưng cái đuôi phất phới khó tránh khỏi bị cái cửa sổ kẹp một lần nữa.Hu hu hu hu,lần này về nhất định phải bảo chủ nhân hảo hảo bồi thường bồi thường cho ta,cái đuôi ta yêu thích nhất đều đã bị huỷ rồi,hu hu hu.....Dùng tốc độ nhanh lẹ vừa chạy vừa khóc quay lại phòng của chủ nhân ở nhà Viên Nhi,theo thói quen chui vào từ cửa sổ,lần này cuối cùng cũng không động vào giá đỡ cửa nữa,rất thuận lợi mà nhảy lên trên giường,sau đó dùng chân trước ghé lên cái gối của Tiểu Trúc,cọ cọ làm nũng."Chủ nhân,ta rất là đáng thương,ngươi nhìn xem cái đuôi của ta này,thật thảm,chủ nhân phải hảo hảo bồi thường bồi thường cho ta." Tiểu Trạch lắc lắc cái đuôi đã rụng không ít lông,hai mắt nước mắt lưng tròng mà nhìn Tiểu Trúc.Tiểu Trúc xoa a xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Trạch an ủi,lấy cái túi đeo trên cổ xuống,lấy hai cái bình sữa ra,sau đó đặt vào trong chậu nước sôi để tiêu độc cùng với cái nhặt được kia."Tối nay sẽ làm món cánh gà nướng nước trái cây (1) mấy ngày nay ngươi thích ăn." Tiểu Trúc gãi gãi cằm Tiểu Trạch,có chút đau lòng lấy hộp thuốc mỡ trong tủ đầu giường ra bôi lên vết thương bị kẹp trên cái đuôi,bị cửa sổ kẹp nhất định là đã bị tụ máu rồi,cái đuôi của Tiểu Trạch thực sự rất là mỏng manh."Chủ nhân thật tốt,nhưng mà chủ nhân,không phải là ngươi đã có ba cái bình sữa rồi thây,sao phải lấy bình sữa của Dực Minh làm gì." Tiểu Trạch nghiêng đầu hưởng thụ sự vuốt ve của Tiểu Trục,tuy rằng nó cũng rất thích bình sữa của Dực Minh nhưng nó cảm nhận được dao động ma lực trong ba cái bình kia,nó hiểu rất rõ xã hội nhân loại,giá trị của cái bình sữa Ngô Phong tặng nhất định là cao hơn Dực Minh rất nhiều,không phải nhân loại đều thích những thứ có giá trị cao hơn sao,vì sao chủ nhân của mình lại khác hoàn toàn những người khác như vậy?"Đôi khi nhân loại ngược lại không muốn sử dụng cái gì đó có giá trị quá cao,tuy rằng ta cũng không phải không muốn dùng,chỉ là giữa một cái là không từ chối được và một cái giá trị thấp nhưng khiến ta cảm thấy rất vui thì ta tội gì lại chọn dùng cái không muốn kia chứ,hơn nữa so với Ngô Phong thì ta thích Dực Minh hơn." Trước kia Tiểu Trúc cũng rất bội phục các bậc thầy điêu khắc thủ công như này,trong nhà cũng sưu tầm được không ít tượng gỗ điêu khắc và hạt khắc (2) linh tinh gì đó,trước kia nếu Dịch Minh có đi công tác cũng sẽ mua về có cậu mấy thứ như vậy,tuy rằng rất nhiều đã qua nhưng sở thích của cậu vẫn không thay đổi,mà xét theo một phương diện khác thì Dực Minh là sư đệ của cậu,nếu hắn có cái loại tay nghề này,tất nhiên phải nghĩ biện pháp để hắn phát dương quang đại (3), Tiểu Trúc quyết định kế hoạch tiếp theo cũng muốn Dực Minh cùng tham dự vào trong đó.Tiểu Trúc lược bỏ đôi chút để nói khiến Tiểu Trạch nghe lọt vào lỗ tai,ghi tạc vào trong lòng,nó quyết định phải đem tâm ý của Tiểu Trúc nói cho Dực Minh,Dực Minh từng nói với nó rằng hắn rất thích chủ nhân,muốn làm bầu bạn của chủ nhân,nếu chủ nhân cũng thích Dực Minh nhưng không nói cho Dực Minh nhất định là bởi ngượng ngùng,những cái chuyện như này cứ làm như trong thế giới ma thú của mình thì tốt hơn rồi,nếu mà thích thì trực tiếp dùng vũ lực để giải quyết,con nào thắng thì có quyền đè con còn lại,không cần phải suy nghĩ phức tạp như nhân loại.Tiểu Trạch tự cho là mình nghĩ đúng âm thầm gật gật đầu,nằm vào trong lòng của Tiểu Trúc,từ khi Bảo Bảo và Bối Bối sinh ra nó rất lâu rồi không được chủ nhân ôm vào trong lòng,nhân lúc hai tiểu chủ nhân còn đang ngủ nhanh chóng hưởng thụ chút.Sắc trời dần dần đen sậm lại,mới nãy bầu trời còn trong xanh mà giờ đã bị mây đen bao phủ,Tiểu Trúc đang đẩy chiếc xe đẩy trẻ em đặc chế,loại xe đẩy này thiết kế riêng cho song bào thai,kỳ thật nói trắng ra là ghép hai cái xe đẩy vào làm một,chỉ dùng một cái xe đẩy.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.