Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Huyết Thiên Ma
Lịch Xuyên cùng Lăng Thi Thi càng đánh càng sốt ruột, trong lòng có khổ nhưng không thể nói, Sa Mạc Địa Long so với yêu thú cùng giai khác thì khó chơi hơn rất nhiều, rặt toàn là một lũ biến thái, cơ thể to lớn thì cũng thôi đi, đằng này bì giáp có lực phòng ngự cao tới mức khiến người khác thổ huyết, công kích thì mang theo thiên phú về thổ hệ, thường xuyên phát động tập kích từ dưới lòng đất, trong tình trạng không thể lăng không phi hành này thì cực kì khó chịu. Cự phủ của Lăng Thi Thi vung lên liên tục, mỗi lần đều có thể hất văng bất kì một đầu Sa Mạc Địa Long nào tới gần ra ngoài, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, cự phủ của nàng thiếu đi sự sắc bén cần thiết, dù hất được bọn chúng ra ngoài thì cũng không tạo thành thương tổn thực chất gì, chỉ trong thoáng chốc bọn chúng lại lao vào công kích như vũ bão, chẳng mấy chốc nàng sẽ bị hao mòn mà chết. Lịch Xuyên bên kia cũng không khá hơn, lưỡi hái của hắn có thể tạo ra từng tia thủy đao cắt xuyên qua được phòng ngự của Sa Mạc Địa Long, nhưng chiêu thức đó cũng vô cùng tốn kém sức lực, không phải cứ thích là dùng được. Tôn cấp võ giả hay Thánh cấp đều có khả năng câu thông thiên địa, hóa thiên địa linh khí thành linh lực cho bản thân mình dùng, nói khoa trương một chút thì là vô tận linh lực, nhưng điều đó chỉ đúng khi mà tiêu hao ít hơn so với thu vào, trong tình trạng ác chiến như thế này, tu vi còn bị cầm cố, dù có thể hóa thiên địa linh khí thành linh lực thì cũng xa xa không đủ để theo kịp với tiêu hao. Lăng Thi Thi đang khổ chiến chợt nghe thấy một tiếng gió rít, nàng theo bản năng liền chúi người ra phía trước, đúng lúc này một nhuyễn tiên phóng vút qua đầu nàng, không gian phía trên ngay lập tức bị nhuyễn tiên cắt đứt, hiển nhiên nếu nàng không né kịp thì chắc đã đầu một nơi thân một nẻo. Lăng Thi Thi thuận thế lộn nhào một cú trên mặt đất, không hề quan tâm tới cát bụi dính lên người, sau khi ổn định thân hình liền quay lại nhìn thứ vừa phát ra công kích. Chỉ thấy ở đó là thân ảnh của một tiểu cô nương tầm 15 tuổi, trên người là một kiện váy liền thân màu xanh lục, tay cầm nhuyễn tiên, khuôn mặt xinh xắn đang nở một nụ cười mỉa nhìn về phía này. Lăng Thi Thi nhìn thoáng qua một cái liền ngay lập tức nhận ra thân ảnh này, nàng nghiến răng nói: “Là ngươi!!” “Không phải là ta thì là ai, đã lâu rồi không gặp lại, Lăng trưởng lão, hình như dạo này ngài thay đổi cách trang điểm thì phải, trông có hơi....đặc biệt.” Diệu Yên không nhanh không chậm nói. Trước kia Lăng Thi Thi đã từng nổi lên sát tâm đối với Diệu Yên chỉ vì nàng ta....xinh đẹp hơn mình, điều này Diệu Yên vẫn nhớ mãi, nay liền mang ra châm chọc lại đối phương. Lăng Thi Thi sao có thể không nghe ra giọng điệu châm chọc đó chứ, nãy giờ nàng quần thảo với một đám Sa Mạc Địa Long, toàn thân quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, trên người còn dính không ít đất cát, nói đặc biệt là còn đỡ chán, nói khó nghe thì nàng trông thập phần xấu xí vào lúc này. Biết là đối phương châm chọc mình, nhưng Lăng Thi Thi lúc này không có tâm tình nào mà tức giận, một đám Sa Mạc Địa Long đã khiến nàng phải nhức đầu, bây giờ lại thêm một địch nhân có thực lực không kém gì mình ở đây, tình thế đối với nàng thập phần bất lợi. Lịch Xuyên ở bên kia khẳng định cũng không có rảnh tay mà giúp đỡ nàng, còn đám tùy tùng lâu la pháo hôi kia thì giữ mạng còn chưa xong nói gì đến ứng cứu. “Tình cảnh hiện tại chắc ngươi cũng đã hiểu rõ, ta chết thì ngươi sẽ là mục tiêu tiếp theo của Sa Mạc Địa Long, chi bằng chúng ta tạm thời gác bỏ thù hận sang một bên, tập trung đối phó với bọn chúng trước, ngươi thấy sao??” mặc dù không biết Diệu Yên làm cách nào mà đột nhiên xuất hiện giống như bước ra từ trong hư không, nhưng Lăng Thi Thi cũng không còn cách nào khác, thỏa hiệp là phương án tốt nhất, đợi xử lí xong đám Sa Mạc Địa Long thì lấy thực lực của nàng và Lịch Xuyên, muốn xử lí Diệu Yên chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao. “Hừ, liên thủ cùng với ngươi?? Rồi sau đó ngươi đâm ta một dao vào lưng? Xin lỗi nhưng ta không có hứng thú, ta chỉ hứng thú với cái mạng của ngươi mà thôi!!” Diệu Yên cười lạnh, nhuyễn tiên trong tay vung lên một cái rồi quất xuống mặt đất, lực đạo mạnh mẽ khiến cát bụi phía bên dưới chân nàng hất tung lên che khuất thân hình nàng. Lăng Thi Thi thần thức cảm nhận thấy nguy hiểm, cự phủ trên tay vội vàng chém ra, lưỡi rìu lập tức đập vào một thứ gì đó vừa mềm mại lại vừa cứng rắn, không ngờ lại bị đánh bật lại. Lợi dụng lực bật lại, Lăng Thi Thi xoay người một cái sau đó chém ngang lưỡi rìu về phái trước, chỉ thấy Diệu Yên nhún người từ bên dưới mặt đất lên không trung, hai chân vô cùng tinh tế hạ lên trên mặt rìu, cả người như một cánh chim nhẹ nhàng nhưng linh hoạt, nhuyễn tiên trong tay giống như một linh xà mà xé rách không gian công kích tới. Lăng Thi Thi nghiêng người né tránh, cự phủ loạn động, hất văng Diệu Yên lên không trung, sau đó trong lúc Diệu Yên đang ở trên không trung liền tung người lên chém tới, ý đồ muốn lợi dụng Diệu Yên không có điểm tựa để công kích. Chỉ là ngay khi Lăng Thi Thi tung minh lên không, cơ thể lơ lửng của Diệu Yên bất ngờ di động theo một quỹ tích quỷ dị, không ngờ lại có thể lăng không đứng vững trên không trung, nhuyễn tiên trên tay phóng ra quấn chặt lấy cự phủ sau đó giật mạnh một cái. Ở trên không trung với đà lao tới, hơn nữa lại không hề có điểm tựa, Lăng Thi Thi gậy ông đập lưng ông, cả người không tự chủ mà bị kéo về phía Diệu Yên, nhưng nàng cũng không nao núng, không có điểm tựa thì nàng liền tự tạo ra điểm tựa. Chỉ thấy hai tay đang nằm lấy lưỡi rìu của nàng xiết chặt, lợi dụng lực kéo được tạo ra từ Diệu Yên, biến chiếc rìu đang bay thành một điểm tựa chắc chắn, nàng vặn người một cái, lấy một tư thế khó tin mà tung ra một cước. Một cước này nàng tính rất chuẩn, ngay khi cự phủ tiến gần tới Diệu Yên thì một cước này của nàng sẽ đá vào ngực đối phương, không trọng thương thì cũng phải thổ ra mấy ngụm máu, thế nguy của nàng sẽ ngay lập tức được hóa giải. Trong một sát na này, linh quang trong đầu Lăng Thi Thi chợt lóe, vì sao trong nơi đặc biệt không thể phi hành như thế này mà Diệu Yên lại có thể lăng không một cách dễ dàng như vậy, tại sao đánh đấm nãy giờ mà bọn Sa Mạc Địa Long lại không hề có động tĩnh công kích gì hai người? Suy nghĩ của nàng ngay lập tức bị cắt đứt một tiếng nói xa lạ vang lên ngay gần đấy: “Như thế là đủ rồi, việc còn lại để cho ta đi!!”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.