Dòng Máu Thợ Rèn

Chương 8: Tiến tới làng Irons


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn

"Chú Gala, chúng ta phải tìm một nơi an toàn để ở qua đêm," Caleb nói với vẻ lo lắng không thể che giấu.

Gala nhìn quanh, chỉ thấy xung quanh là khu rừng. "Chúng ta sẽ tìm một nơi nào đó trong khu rừng," ông đề xuất.

Hai người bắt đầu tiến vào khu rừng, trải qua những cành cây bén lối trong bóng tối của đêm. Họ tìm thấy một khe nương nhỏ trong tảng đá lớn, đủ lớn để chứa cả hai người.

"Đây sẽ là nơi chúng ta ở qua đêm," Gala nói, giọng đầy mệt mỏi.

Hai người cố gắng tạo ra một chỗ ngủ tạm bằng cách sử dụng những lá cây khô và lá rụng. Dù không thoải mái như trong ngôi nhà cũ, nhưng nó vẫn là một nơi che chắn khỏi gió lạnh của đêm và ánh sáng lạnh lẽo của mặt trăng.

"Chúng ta sẽ phải giữ ấm lấy nhau, không thì sẽ c·hết cóng mất," Caleb nói, cố gắng tạo ra một chút sự an ủi cho Gala.

Trong bóng tối của đêm, Caleb không thể kìm nén sự tò mò trong lòng:

"Mà này chú Gala, chú bao nhiêu tuổi rồi?" Caleb hỏi với khuôn mặt thắc mắc.

Gala cười nhẹ và trả lời: "Ngủ đi nhóc con."

"Trời ạ, chán vậy! Trả lời cháu đi mà," Caleb nói với giọng điệu tò mò.

Gala xoa đầu cậu bé và nói: "Còn đủ trẻ."

Caleb gật đầu hiểu và sau đó cả hai đều thở dài trong tâm trạng mệt mỏi nhưng cũng không quên giữ lại một chút hài hước giữa cuộc khó khăn của họ.

Buổi sáng hôm sau, khi ánh nắng bắt đầu len lỏi qua những tán cây, Gala và Caleb dần tỉnh giấc sau một đêm dài.

Caleb ra bờ sông rửa mặt và uống nước còn Gala tiến lại gần căn nhà đổ nát tìm kiếm thứ gì đó. "Chào buổi sáng," Gala nói, làm dịu bớt không khí căng thẳng sau đêm qua.

"Chào buổi sáng, chú Gala," Caleb đáp lại với nụ cười trên môi.

Gala liền nói tiếp trong lúc lục lọi đ·ống đ·ổ n·át: "À mà này, cháu là người của gia tộc Irons vậy chắc họ cũng đã dạy cháu cách rèn v·ũ k·hí rồi chứ? Truyền thống của họ là khi đứa trẻ lên 10 thì cũng đã truyền kiến thức qua các thế hệ tiếp theo rồi nhỉ."

"À thì," Caleb ngượng ngùng bảo, "do cháu có hơi lười nên lúc giảng cháu cũng không nghe gì lắm," cậu cười nhẹ.

"Thật luôn!" Gala bất lực đáp.

"Thôi được rồi, cứ quay lại lãnh thổ gia tộc Irons xem kiếm được thứ gì có giá trị không," Gala bảo.

"Vâng," Caleb đáp.

Gala và Caleb bắt đầu lên đường về hướng lãnh thổ gia tộc Irons. Sẽ tốn vài ngày đường để Caleb và Gala tới nơi, nhưng chắc chắn sẽ có điều gì giá trị chờ họ ở đó.

"Chúng ta phải đến đó trước hoàng hôn để tránh việc bị mắc kẹt trong đó," Gala bảo với Caleb.

"Đúng thật, khi còn ở đó cháu thường thấy một làn sương trước bình minh mà không biết từ đâu ra," Caleb thắc mắc nói.

"Đó là do đặc tính địa lý của nơi đó," Gala giải thích. "Một hiện tượng tự nhiên thường xuất hiện ở gần những ngọn núi cao là 'Sương Mù Dày Đặc'. Đặc biệt vào buổi tối, khi độ ẩm cao và nhiệt độ thấp, sương mù có thể hình thành và lan tỏa khắp cả khu vực dưới chân núi." Gala tiếp tục nói: "Và với sự hỗ trợ của thiên nhiên, các thiên sư của gia tộc Irons sẽ khảm một loại chú pháp lên màn sương đó khiến nó trở thành một bức tường tự nhiên khiến cho bè lũ quái vật không thể xuyên qua."

Do vùng đất của gia tộc Irons có một hiện tượng thiên nhiên độc đáo là "Rừng Sương Mù Sáng". Đây là một hiện tượng tự nhiên khi một lớp sương mù dày đặc bắt đầu hình thành ngay sau hoàng hôn. Tuy nhiên, điều đặc biệt là sương mù này lại phát ra ánh sáng màu xanh lam lấp lánh, tạo ra cảnh quan kỳ diệu giữa bóng tối của rừng sâu.

Bức tường này đã trở thành một phần quan trọng của hệ thống phòng thủ tự nhiên của gia tộc Irons, giúp bảo vệ sự an toàn và sự riêng tư của họ khỏi sự xâm nhập của người ngoại đạo.

"Nếu vậy tại sao đêm gia tộc cháu bị tàn sát lại có sự xuất hiện của quái vật?" Caleb thắc mắc hỏi.

"Đó mới là điểm ta thắc mắc. Việc chắc chắn rằng những con quái vật đó là của tên Hiệp sĩ đen kia không còn gì bàn cãi," Gala ngẫm nghĩ nói. "Nhưng việc hắn có thể đưa những con quái vật vào làng để tàn sát thì ta vẫn chưa hiểu làm sao, vì làng cơ bản rất nghiêm ngặt với người ngoài nên ta loại bỏ khả năng hắn có thể ở lại làng sau hoàng hôn," Gala đưa tay lên cằm vừa nói vừa suy nghĩ.

Đêm ấy Gala và Caleb tiếp tục hành trình của họ qua mảnh rừng rậm đen, ánh trăng chỉ làm cho không khí trở nên lạnh lẽo hơn. Họ bước qua những dải sương mù dày đặc, bước chân trên những con đường rối ren.

Khi mặt trời mọc lên, Gala và Caleb cảm thấy mệt mỏi sau đêm dài đi bộ. Họ tìm một khu vực an toàn để nghỉ ngơi, quấn mình trong cái ấm áp của chiếc áo choàng và cố gắng thư giãn. Caleb sử dụng những kỹ năng từ nhỏ để xây dựng một lều tạm bằng các cành cây và lá, tạo ra một nơi che chắn khỏi gió và sương mù.

Sau khi nghỉ ngơi, họ tiếp tục hành trình của mình, tìm kiếm một dòng sông gần đó để có nguồn nước sạch và có thể bắt thêm cá để ăn. Trên đường đi, họ gặp một dòng suối trong xanh, nơi họ nhanh chóng làm sạch nước và nạp lại năng lượng. Tận dụng những gì tự nhiên cung cấp, họ tìm thấy những quả trái và rễ cây để làm thức ăn. Gala và Caleb cùng xuống dòng sông nông để bắt cá, với Gala thì ông đã quá rành việc này nên đã nhanh chóng bắt được ba con. Caleb thì tập trung cả buổi mới bắt được một con, cậu liền mừng rỡ: "Bắt được rồiiiiiiiiii!" thì con cá liền vụt ra khỏi tay khiến cậu ngã đùng ra nước, làm cậu ướt nhẹp. Gala cười phá lên.

Gala lấy những con cá bắt được cùng với một ít rau và thảo mộc thu nhặt được xung quanh để chế biến một món ăn nổi tiếng ở phía bắc, đó là "Cá Nướng Rau Củ Đặc Biệt".

Đầu tiên, ông tẩy sạch cá và loại bỏ các phần không cần thiết. Sau đó, ông chế biến các loại nấm thu lượm được như nấm sò và nấm mồng, ông rửa chúng với nước sông và cắt lát nhỏ chúng ra.

Tiếp theo, ông sử dụng các loại thảo mộc như húng quế, rau thơm để tạo hương vị đặc trưng cho món ăn. Ông nhồi các loại nấm và thảo mộc vào bụng cá, sau đó nướng cá trên lửa than cho đến khi chín vàng và thơm phức.

Khi cá đã chín, Gala thêm một ít gia vị như muối và tiêu để tăng thêm hương vị cho món ăn. Cuối cùng, món "Cá Nướng Rau Củ" được đặt trên chiếc lá, thêm một chút lá rau thơm phía trên làm điểm nhấn và được thưởng thức ấm nóng. Mùi thơm nồng nàn cùng hương vị đậm đà của cá và rau củ tạo nên một trải nghiệm ẩm thực đặc biệt không thể quên.

"Ông chú đem theo cả muối và tiêu bên người à?" Caleb ngơ ngác hỏi.

"Đồ nghề thôi," Gala đáp.

Caleb cắn một miếng và ngạc nhiên thốt lên: "Ngon quá đi mất!" Cậu nhóc ăn ngấu nghiến vì chưa từng thưởng thức món ngon như vậy bao giờ.

Gala cười nhẹ và cảnh báo: "Ăn từ từ thôi nhóc, cẩn thận mắc xương đấy."

Cuối cùng, khi mặt trời lặn, Gala và Caleb tới được làng, một nơi nằm dưới chân của những ngọn núi cao. Vì là vào buổi sáng nên họ có thể tiến vào dễ dàng.

Chợt nhận ra, Caleb hỏi: "Ông Gala, nếu chủ mưu thật sự là tên Zorak, thì tại sao hắn lại nhắm vào làng cháu?"

Gala bỗng nói: "Có thể là vì Ouroboros."

"Ouroboros?" Caleb thắc mắc đáp.

"Trong thư Elena có nhắc tới thứ bọn chúng nhắm tới, đó là Ouroboros. Nó giống như một loại nghi thức, công dụng của nó là chuyển hóa luân hồi," Gala giọng nghiêm nghị nói.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top