Giáo Sư Gián Điệp

Chương 462: Vòng tuần hoàn sự sống (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp

Chương 462: Vòng tuần hoàn sự sống (1)

Đồng tử của Bentmin co lại khi nhìn thấy lưỡi kiếm xuyên qua ngực mình.

Từ khi nào?

Đầu của Bentmin theo bản năng quay sang bên cạnh. Trong tầm mắt của cô ta là hình ảnh một bóng người được bao phủ bên trong bóng tối. Chiếc mặt nạ mỏ quạ che kín mặt người đàn ông thần bí nhưng sao Bentmin lại có thể không nhận ra thân phận đối phương cơ chứ?

"Sao có thể?" Đôi môi Bentmin run rẩy, sắc mặt không thể tin được. Rõ ràng trước đó cô ta đã giết được kẻ này. Cô ta đã định vị mục tiêu thông qua Cây Thế Giới, không thể nào có chuyện nhầm lẫn được.

Rốt cuộc kẻ mà cô ta vừa tấn công ban nãy là ai?

Bentmin cảm thấy có gì đó không đúng. Cô ta ngay lập tức quay đầu nhìn về phía chiến trường.

Ngay tại vị trí đám rễ thấm đẫm máu mà Bentmin tưởng đó là John Doe, cô ta nhìn thấy một ai đó đang ngồi trên vẫy tay với mình.

Mái tóc đen trắng và bộ quần áo mạo hiểm giả khá hở hang, cả chiếc dù trên tay đó...

Helia?!!

Kẻ thô thiển kia làm gì ở đây? Cô ta hợp tác với John Doe?

Suy nghĩ bên trong Bentmin chuyển động không dứt. John Doe mà cô ta cho là thật rõ ràng là đồ giả do Helia tạo ra. Khả năng của Helia có thể mô phỏng lại sinh vậ' giống thật đến nỗi qua mặt được cả dò tìm của Cây Thế Giới sao?

Nghĩ kỹ thì cũng không quá bất ngờ. Kẻ này là nhân tuyển do chính Linh Cấp lựa chọn. Nếu đối phương không có thực lực đặc biệt nào đó thì sao có thể lọt được vào mắt của ngài ấy?

Bentmin cau mày, lên tiếng chất vấn.

"Hừ, sao ngươi có thể tìm được nơi này?"

"Không phải ngươi đã tự mình dẫn đường sao?

"......?!!"

Nghe được những lời này, Bentmin cuối cùng cũng biết bản thân đã trúng bẫy của đối phương. Ánh mắt cô ta quét về phía đám người Hans trong góc. Tên hiệp sĩ lúc trước còn thoi thóp thở lúc này lại đang cười đắc Ýý giơ một vật trong tay lên. Đó hẳn là thiết bị liên lạc giúp John Doe có thể định vị được vị trí của hốc cây trung tâm.

Kế hoạch của nhóm người Rudger chính là dùng một Rudger giả mạo thu hút sự chú ý của Bentmin khiến cô ta mất cảnh giác. Sau đó, ba người Hans, Alex và Belaruna sẽ đột nhập vào bên trong để giải cứu Sedina. Ba người đều mang theo thiết bị định vị để đảm bảo Rudger có thể tiếp ứng bất cứ lúc nào.

Kế hoạch tuy đã thành công nhưng thành thật mà nói thì nó thực sự có rất nhiều lỗ hổng và mạo hiểm. Điểm mấu chốt của kế hoạch chính là sự xuất hiện của Helia.

Rudger cho đến tận bây giờ vẫn không thể tin được răng người trợ giúp bên ngoài mà Ambella mang đến lại là Helia. Hắn vẫn nhớ rõ cuộc đối thoại đêm hôm trước giữa hai bọn họ.

"Chậc. Thái độ cảnh giác đó là gì?"

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của người đối diện Helia mỉm cười, chủ động đưa tay ra như thể bày tỏ cô ta không có ác ý

"Cô đến đây có mục đích gì?"

"Còn có thể có mục đích gì? Đương nhiên là đến thăm đồng nghiệp của chúng ta rồi. Giúp ngươi chỉ là tiện tay thôi."

"........."

Nhìn thấy Rudger vẫn còn hoài nghi, Helia mỉm cười, tinh nghịch xoay chiếc ô trên tay.

"Nghi thần nghỉ quỷ ít thôi. Việc ta giúp ngươi cũng là có mục đích đấy.

"Ngươi muốn làm gì?"

"Há. Đơn giản lắm. Ta không thích mụ yêu tinh kia."

Helia nháy mắt. Bên trong đôi mắt của con quỷ lóe lên ánh sáng kỳ quái. Tuy bề ngoài không tỏ thái độ nhưng Helia là một con quỷ thù rất dai. Nó vẫn chưa quên những lời nhục mạ của Bentmin trong cuộc họp ngày hôm đó.

"Mục đích ban đầu của ta khi đến đây cũng là giải quyết mụ yêu tinh kia. Giờ nếu có ngươi làm thay rồi thì ta càng đỡ việc. Tại sao ta phải tù chối giúp đỡ cơ chứ?"

"Ai mà biết ngươi có nói dối hay không?"

"Lạ thật! Ta chắc chắn là giữa chúng ta chưa hề có xung đột hay mâu thuẫn gì cả. Lòng tin giữa người với người bây giờ thấp đến thế sao?"

"Ngươi không phải người.”

Helia chán nản. Cô ta đã từ bỏ việc thuyết phục Rudger.

"Tùy ngươi thôi.”

Rudger yên lặng. Nếu suy xét một cách kỹ càng thì Helia không có lý do gì làm hại hắn cả. Mà nếu cô ta thực sự muốn hại hắn thì cũng không phải hành động rườm rà như vậy. Trực tiếp biến thành một người nào đó rồi tập kích bất ngờ có phải tốt hơn không?

Hơn nữa, trong tình hình hiện tại, việc có thêm một trợ lực như Helia cũng không phải ý tối.

Rudger cuối cùng chỉ đành đưa ra cảnh cáo.

"Nếu ngươi cố tình phá hỏng kế hoạch, ta nhất định sẽ không để ngươi yên.”

"Ồ! Lời đe dọa có hiệu lực đấy. Cứ coi như ta sợ ngươi rồi nhé."

Thế là Rudger đã tạm thời hợp tác với Helia.

Và hiện tại, Rudger lợi dụng sự bất cẩn của Bentmin đã thành công cho đối phương một kích trí mạng.

Khi Rudger rút kiếm ra, cơ thể yêu tinh gục xuống, không chút cử động. Rudger cúi đầu kiểm tra kỹ càng, sau khi xác nhận đối phương đã hoàn toàn không có hơi thở mới yên tâm tiến về đám người Hans.

"Sedina, không sao chứ?"

"Giáo sư."

Khoảnh khắc Sedina nhìn thấy Rudger, những cảm xúc mà cô bé cố gắng kìm nén bấy lâu nay ồ ạt trào dâng. Sedina không kìm nổi khóc nức nở. Tất cả những nguy hiểm cùng lo lắng trong khoảng thờ gian gần đây tích tụ lại vẫn là quá sức với một đứa trẻ như cô ấy.

Rudger yên lặng đứng cạnh, nhẹ nhàng xoa đầu an ủi đối phương.

"Mọi chuyện qua rồi. Chúng ta trở về thôi."

"Trở về đâu?"

Một giọng nói lạnh lùng đột ngột vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện. Mọi người bên trong đều giật mình. Bởi vì giọng nói này thuộc về Bentmin, người đáng lẽ ra phải chết rồi.

"Nguy hiểm...... !!

Ngay khi Alex hét lên, một làn sóng khổng lồ từ phía sau đánh thẳng vào người Rudger.

[Ater Nocturnus]

Rudger ôm lấy Sedina, [Ater Nocturnus] trong tích tắc bao trùm lên cả hai người. Ngay sau đó, sóng năng lượng đánh thẳng vào rào chắn do [Ater Nocturnus] dựng lên.

Khi dư âm của đòn tân công qua đi, Rudger dỡ bỏ rào chắn, nhìn về phía Bentmin với vẻ khó hiểu. Hắn có thể chắc chắn cơ thể đó ban nãy đã hoàn toàn mất đi sức sống.

Làm sao đối phương có thể sống lại được?

Bentmin từ từ đứng dậy, không có máu chảy ra từ miệng vết thương Rudger gây ra ban nãy. Chỗ đó hiện tại đã liền lại và hóa thành vỏ cây. Vết sẹo đó cực kỳ nổi bật trên làn da trắng của yêu tỉnh đối diện.

Rudger thận trọng mở miệng.

"Ngươi đã không phải là yêu tỉnh nữa?”

Bentmin không trả lời. Vẻ mặt của cô ta có phần cay đắng. Cô ta cẩn thận dùng đầu ngón tay xoa xoa miệng vết thương. Xúc cảm truyền đến từ ngón tay là cảm giác cứng và sần sùi. Bentmin đã không thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể của bản thân, trạng thái lúc này khiến cô ta có cảm giác trống rỗng như thể có thứ gì đó trong linh hồn bị cắt ra.

Bentmin Lipre chắc chắn đã chết. Ít nhất về mặt sinh học là như vậy. Tuy nhiên, cũng nhờ điều này mà Bentmin đã có thể thoát khỏi những hạn chế của một sinh vật sống bình thường. Sức sống bên trong Cây Thế Giới là vô tận. Cô ta chính là lợi dụng đặc điểm này mà để lại hậu chiêu cho bản thân.

"Ta đã không mong bản thân phải dùng đến thứ này."

Bentmin nhìn xuống lòng bàn tay mình. Đầu bàn tay nhẵn nhụi của yêu tinh bắt đầu nứt ra từng chút một giống như bề mặt của vỏ cây.

Rudger quan sát những rễ cây xung quanh, chợt sắc mặt của hắn trở nên khó coi. Bentmin cũng nhạy bén phát hiện ra biểu cảm thay đổi của Rudger, cô ta khẽ cười.

"Thế nào? Đây chính là cái giá của việc cưỡng ép kết nối với Cây Thế Giới."

Theo lời của Bentmin, Rudger quan sát kỹ càng. những gốc rễ tạo nên cái hốc cây trung tâm. Có dấu vết giống như khuôr mặt của ai đó, dù mờ nhạt nhưng vẫn còn đọng lại trên từng nhánh rễ. Đó là cảnh tượng những khuôn mặt dường như đang la hét vì đau đón.

Khi gia tộc Plante biến mất và nhà Leafre tiếp quản Cây Thế Giới. Gia tộc Leafre sau đó đã phải đối mặt với một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Bọn họ không thể kết nối với Cây Thế Giới và kiểm soát sức mạnh của loài cây này giống như gia tộc Plante từng làm.

Cho dù bọn họ có làm đủ mọi cách nhưng Cây Thế Giới vẫn từ chối. Các yêu tỉnh càng cố gắng xâm nhập vào mạng. lưới, Cây Thế Giới càng đẩy họ lùi lại. Dần dà đã có không ít người xuất hiện triệu chứng suy sụp tỉnh thần do phản ứng. phụ gây ra.

Tuy nhiên, gia tộc Leafre không bỏ cuộc. Nhân lực mới tiếp tục được thay thế và các thí nghiệm để có thể sử dụng sức mạnh của Cây Thế Giới vẫn tiếp tục. Cuối cùng, Bentmin Lipre đã có thể điều khiển được một phần sức mạnh của Cây Thế Giới, mặc dù lượng sức mạnh đó chỉ khoảng 1%.

Hầu hết những rễ cây trong khu vực này đều là những yêu tỉnh của gia tộc Leafre đã đồng hóa vào Cây Thế Giới trong quá trình thí nghiệm. Và sau tất cả sự hy sinh của đồng tộc, cuối cùng Bentmin cũng có thể nắư được quyền kiểm soát 1% sức mạnh của Cây Thế Giới.

Đó là lý do tại sao Bentmin lại khao khát khả năng của gia tộc Plante đến vậy. Vì thế, suốt hàng trăm năm qua, cô ta không tiếc bất cứ giá nào cho người đi săn lùng hậu duệ của gia tộc Plante.

"Chỉ khi từ bỏ tư cách là yêu tinh, ta mới có thể sở hữu được càng nhiều sức mạnh."

Bentmin lẩm bẩm trong tuyệt vọng. Cô ta không còn là yêu tinh nữa. Bây giờ Bentmin đã đồng hóa, trở thành một phần của Cây Thế Giới. Năng lượng kiểm soát của cô ta lúc này đã tăng lên 5%.

Tuy nhiên, tâm trạng lúc này của Bentmin không phải hài lòng hay tận hưởng cảm giác toàn năng mà là sự tức giận và hận thù vô tận với kẻ đã tước đi mạng sống. của mình.

Như để đáp lại tâm trạng của Bentmin, rễ cây xung quanh bắt đầu ngọ nguậy và di chuyển. Ngay sau đó, những thứ có hình dạng con người bắt đầu bò ra từng chút một. Những yêu tinh của gia tộc Leafre từng thèm muốn sức mạnh của Cây Thế Giới. Bọn họ trở thành một phần của những chiếc rễ, tồn tại dưới hình thức không sống cũng không chết.

Nếu phải đặt tên cho những thứ này thì có lẽ có thể gọi chúng là những [Thây ma gỗ].

Mục tiêu của Bentmin không thay đổi. Dù cho thân xác của cô ta lúc này đã hòa làm một với Cây Thế Giới, cô ta vẫn muốn biến toàn bộ lục địa này thành thiên đường chỉ dành cho yêu tỉnh.

Phải. Chỉ cần sở hữu được đứa trẻ Plante đó, cô ta có thể đưa đại lục này trở lại thời kỳ ban đầu.

Bentmin lắc vai và cười như thể bị mất trí. Theo cử chỉ của cô ta, toàn bộ khu vực trung tâm bắt đầu rung chuyển. Những thây ma trỗi dậy như một đội quân, các cành lá của Cây Thế Giới cộng hưởng với chúng lay động như thể bị gió thổi bay.

*..

Quân đội của ba gia tộc Radix, Crown, Plohim đề công chiếm hoàn toàn các bức tường bên ngoài và đang sắp sửa đánh vào tuyến phòng thủ thứ hai. Mặc dù sức kháng cự của lực lượng bên trong mạnh hơn bên ngoài rất nhiều nhưng. vẫn chưa đủ để vượt qua sự chênh lệch về sức mạnh quân sự.

Gia chủ nhà Radix quan sát cánh cổng lâu đài sứt sẹo không thể chống lại nổi một đợt công kích nào nữa. Bà ta ra lệnh cho cấp dưới của mình.

"Tất cả lùi lại!"

Sau khi xác nhận rằng binh lính tân công đã rút lui, Darish giơ cây cung. to lớn lên. Kích thước của thứ vũ khí này to đến mức thật khó có thể tin được một yêu tỉnh như bà ta có thể một mình nhấc nó lên. Ngay cả những mũi tên sử dụng cho cây cung này cũng có kích thước ngang ngửa một ngọn giáo.

Vút.

Mũi tên rời khỏi cung với tốc độ kinh hoàng.

Âm. Âm.

Mũi tên va chạm với cánh cổng ngay lập tức gây ra vụ nổ lớn. Khi bụi đất lắng xuống, thứ còn lại là cảnh tượng cánh cổng lâu đài hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn là một đống đổ nát.

Ồ!

Những người lính hét lên trong chiến thắng.

Darish hài lòng khi nhìn thấy cảnh tượng phía trước. Lúc bà ta đang định đưa ra mệnh lệnh tiếp theo thì chuyện lạ đề xảy ra.

"..... Gì vậy?"

Vô số rễ cây từ bên trong cánh cửa lâu đài bị phá hủy lao ra bên ngoài như thủy triều.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top