Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hoàng Đế Bệ Hạ Hắc Hóa
Thật vất vả mới tiễn được các vị đại thần Nội các rời đi, Kim Tử lại đưa lên một phong thư, Từ Canh ngáp một cái hỏi: “Ở đâu gửi đến vậy?”“Đó là danh mục quà tặng của khách mời mừng thọ Tạ Thượng thư.” Kim Tử cung kính lên tiếng trả lời. Kể từ khi Từ Canh bắt đầu xử lý chính sự, bầu không khí trong triều càng thêm tế nhị, ban đầu vẫn còn có người do dự nhìn hai bên dần dần đã bắt đầu đứng thành hàng, cũng có người bày tỏ sự trung thành với Từ Canh, ngược lại với cung Trường Tín đang náo nhiệt chính là Tạ gia và Từ Long, gần đây rõ ràng đã biết điều hơn rất nhiều, Tạ quý phi ở trong cung cũng an phận hơn nhiều, nghĩ lại thì đã lâu rồi Từ Canh không gặp hai mẹ con Từ Long.Mặc dù Từ Canh có lòng muốn trừng trị bọn chúng, nhưng chưa muốn ra tay vào lúc này, thứ nhất là vì hắn vừa mới bắt đầu chưởng chính, chưa đủ năng lực để tóm được điểm yếu của bọn chúng, hơn nữa trong triều đang có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, nếu hắn vừa lên đã nhằm vào Từ Long, sẽ có người nói hắn khắc nghiệt, thứ hai là cho dù hắn có thật sự muốn ra tay với Từ Long, vậy thì cũng phải có một cái cớ, hiện nay Từ Long mới có bằng đấy tuổi, cho dù hắn ta có một bụng hùng tâm tráng chí muốn kéo hắn xuống ngựa thì cũng không thể phát huy, chỉ có thể làm mấy hành động lén lút căn bản là không lên được mặt bàn, nếu hắn cứ nắm lấy mấy chuyện nhỏ không tha, lại chứng tỏ mình là người có lòng dạ hẹp hòi, cuối cùng nhưng lại là điều quan trọng nhất, rốt cuộc Từ Long vẫn là đệ đệ ruột của hắn, cho dù trong lòng hắn hận Từ Long muốn chết, nhưng dù sao đối với Hồng Gia Đế đó cũng là con trai ruột của ông, vì lo lắng cho thân thể Hồng Gia Đế, Từ Canh tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì quá phận.Hôm nay là ngày đại thọ của Tạ Thượng thư, trời vừa mới chạng vạng, danh mục quà tặng của khách mời đã được đưa vào cung, Từ Canh tiện tay mở ra nhìn, phần lớn đều là họ hàng và đồng liêu trong Lễ bộ của Tạ gia, có một vài người bình thường hay lui tới với hắn, cũng không có nhiều người, lễ vật cũng không quá quý giá, có thể thấy mọi người không phải là người mù, biết rõ nên giữ khoảng cách Tạ gia.Đời trước cũng không phải là như vậy, Từ Canh nhớ năm đó khi chật vật hốt hoảng chạy ra khỏi kinh thành, lúc đó chỉ có duy nhất một nhà Tân thái phó kiên định che chở cho hắn rời đi. Khi ấy Chung Thượng thư đã về hưu, Lý Các lão cũng bị hắn giáng chức điều đến phía nam, mà Lâm Các lão luôn ít lời lại chết ở dưới đao quân phản loạn.Sau này đối với những đại thần ở trong triều đã từng phản bội, ngược lại Từ Canh cũng không còn những suy nghĩ oán hận như trước nữa, thậm chí có lúc hắn còn giải vây giúp những đại thần kia, dù sao đời trước hắn hoàn toàn là một tên hôn quân, sủng tín gian thần, trầm mê tu đạo, không để ý tới triều chính, thậm chí ngay cả một đứa con trai cũng không có, đổi lại là hắn có lẽ cũng sẽ phản bội. Nhưng mà, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng rốt cuộc Từ Canh vẫn không có cách nào xem nhẹ một tia không tín nhiệm ẩn sâu trong đáy lòng kia, hắn đưa tay cầm lấy tờ danh sách nhìn thật kỹ, cười một cái ném ra, “Biết rồi.”Chỉ cần hắn không phải là một kẻ ngu ngốc, Từ Long và Tạ gia sẽ không còn bất kỳ hy vọng nào để cất đầu dậy. Trong thời gian một năm nay, hắn đã nhanh chóng cài rất nhiều người vào Tạ gia, đợi đến khi bản thân thật sự làm rồi mới biết hóa ra việc này không hề khó khắn.Ngược lại người thật sự làm cho Từ Canh cảm thấy đau đầu chính là thái hậu và Tuệ vương, hai người bọn họ một người là trưởng bối, ngay cả Hồng Gia Đế cũng không thể không kính trọng, nếu không sẽ bị chụp cái mũ bất hiếu lên đầu, người còn lại thì mua danh là bạch liên hoa, tuy rằng Từ Canh đã sớm nhìn thấu bản chất của ông ta, nhưng trên triều đình vẫn có rất nhiều người kính trọng Tuệ vương. Bề ngoài Tuệ vương giống như là chưa làm bất cứ chuyện gì, nhưng ngấm ngầm hành động thì có rất nhiều, quan trọng hơn là, so với Tạ gia, Tuệ vương phủ đề phòng rất nghiêm ngặt, thật sự là khiến cho người ta không thể không suy nghĩ xa xôi.Nhưng mà, tuy là như thế, Từ Canh cũng không có ý định động vào Tuệ vương, dù sao hắn vẫn đang còn “trẻ”, căn cơ chưa vững, cho dù có là thái tử danh chính ngôn thuận, nhưng trong triều lại không có nhiều tâm phúc, cũng không có nhiều thuộc hạ để tin dùng, phải làm rất nhiều chuyện không được quang minh chính đại nhưng lại không tìm được người, cho nên, Từ Canh dứt khoát chờ thêm một thời gian nữa.Qua mấy ngày, bên phía Thiên Tân truyền đến tin tức, nói là xưởng đóng tàu đã đóng trước một loạt năm trăm liêu thuyền nhỏ, đã bán đi một số thuyền, Cố Hưng mặt dày mày dạn muốn tăng thêm thuyền, hiện giờ đang có ý định đóng thêm thuyền lớn. Cũng bởi vì đợt làm thuyền nhỏ đầu tiên rất thành công, hiện nay lòng tin của đám công tượng đã tăng lên gấp trăm lần, ngay cả lão công tượng lúc trước châm chọc Tân Nhất Lai có suy nghĩ viển vông cũng đã thay đổi thái độ, trước kia Hồ Trường Cẩm ở trong kinh thành không có chút danh tiếng nào nhờ lần này mà vô cùng nổi tiếng, tấu chương của xưởng đóng tàu viết rất rõ ràng rằng con thuyền mới được sản xuất chính là thiết kế của cậu ta.Đương nhiên Tân Nhất Lai cũng biết bên trong có phần thiên vị, tuy rằng Hồ Trường Cẩm rất có thiên phú ở phương diện truy nguyên, nhưng chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi đã thiết kế ra thuyền mới, vậy thì đã gần như là thiên tài rồi. Tám chín phần là do các công tượng hợp lực để ra kế kết quả này, tất nhiên Hồ Trường Cẩm cũng đóng góp một số ý tưởng, nhưng cuối cùng lại đặt công lao lên người cậu ta, đó là lựa chọn có lợi nhất.Công lao lớn như vậy nếu rơi vào người công tượng bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là thưởng một ít tiền bạc hoặc là thoát khỏi tượng tịch, nhưng nếu là Hồ Trường Cẩm, có Hồ gia làm chỗ dựa vững chắc, tiểu tử này muốn thăng tiến cao hơn sẽ dễ dàng hơn nhiều, về phần nhóm công tượng, Hồ gia cũng không phải là người hà khắc hẹp hòi, tất nhiên sẽ hồi báo rất hậu. Nghe có vẻ như chuyện này rất không công bằng với đám công tượng, nhưng đây chính là thực tế, hơn nữa đối những công tượng đó, không chừng bọn họ càng muốn sự lựa chọn này hơn.Cho dù sự thật có như thế nào, thì rốt cuộc Hồ Trường Cẩm cũng đã được nở mày nở mặt, mà thân là sư phụ của Hồ Trường Cẩm tất nhiên Tân Nhất Lai cũng sẽ được chú ý, thậm chí Hồng Gia Đế còn đích thân triệu kiến ông ta hỏi về chuyện chuẩn bị cho “Viện Khoa Học Hoàng Gia”. Nếu tất cả học sinh của Tân Nhất Lai đều có bản lãnh như Hồ Trường Cẩm, “Viện Khoa Học Hoàng Gia” được mở ra sớm ngày nào, thì Đại Lương Triều có thể được lợi sớm ngày đó!Tân Nhất Lai vội vàng đưa bản kế hoạch mình đã chuẩn bị tốt ra, Hồng Gia Đế nhanh chóng lật xem một lần, im lặng, sau một hồi lâu mới nói: “Chuyện này… thật ra có thể cho ngươi mở ở địa phương, nhưng tiền bạc… Nếu không thì, hay là để tới sang năm rồi nói sau?”Trước mắt hải quan vẫn chưa bắt đầu có lợi nhuận, quốc khố luôn ở trong tình trạng thiếu thốn, đột nhiên ông ta muốn được phân bổ cho mười vạn lượng bạc để xây dựng Viện Khoa Học, đừng nói ông ta không lấy được bạc, cho dù lúc này quốc khố có tiền, Chung Thượng Thư chắc chắn sẽ trở mặt với ông ta.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.