Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kể Từ Khi Tôi Mắc Bệnh Tâm Thần
"Khi một người hành hung đang trong giai đoạn phát bệnh chưa rõ động cơ, thời điểm xảy ra án mạng mất khả năng nhận diện hành vi phạm tội của mình sẽ được giám định là không còn năng lực chịu trách nhiệm, được miễn truy cứu trách nhiệm hình sự... Kết quả giám định như vậy, tôi không thể đồng ý."Mười hai năm trước, Diệp Thiệu Bân nói chuyện với bác sĩ tâm thần Khương Vũ Sơn trong văn phòng của bệnh viện tâm thần.Khương Vũ Sơn gõ bút lên chén sứ phía trước, sau khi âm thanh phát ra đủ có cảm giác tồn tại mới lạnh lùng nói với anh: "Thiệu Bân, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, sắc mặt bây giờ của cậu còn tệ hơn người bệnh, như vậy còn đối mặt với bệnh nhân của cậu thế nào đây? Thật sự không được thì đến chỗ chúng tôi đăng ký, điều hòa một thời gian rồi trở lại làm việc."Diệp Thiệu Bân ngồi trước mặt anh, chậm rãi nói: "Lương sư huynh nhìn qua là một người dễ ức hiếp, nhưng ở lĩnh vực chuyên môn thì rất ưu việt, rất ít người có thể đối kháng trực tiếp với anh ấy. Chúng tôi vì một bệnh nhân mà nổi lên một cuộc tranh chấp. Tôi quá tức giận, còn nói anh ấy là bác sĩ hèn nhát vô dụng, cãi nhau một trận với anh ấy, cuối cùng không vui mà tan."Ngày hôm sau khi sự việc xảy ra, tôi mới biết anh ấy bị bệnh nhân ác ý đâm mũi tiêm propofol vào người, tỉnh táo sống sót trong trạng thái gây mê một giờ, một nhát dao cắm thẳng vào thùy giữa phổi phải, gãy xương sườn, làn da bị tra tấn đến mức không còn nguyên vẹn, không được cứu chữa kịp thời, thương nặng bỏ mạng.Bên trong phòng khám chỉ có ba người, người chứng kiến toàn bộ quá trình xảy ra vụ án lại là một đứa trẻ sáu tuổi, bởi vì rối loạn căng thẳng sau chấn thương, không thể tiến hành hồi tưởng rõ ràng sự việc."Khương Vũ Sơn thở dài một tiếng, nói: "Tôi cho rằng 80-90% bệnh nhân là "lừa bệnh", loại bệnh nhân này có tu dưỡng cao chiếm đa số, hơn nữa đối với quá trình phát triển bệnh có trình độ nhận thức nhất định. Sau đó tôi lại suy nghĩ một chút, cô ấy cũng có cảm xúc áp chế không bình thường, tồn tại dục vọng ép buộc và khống chế nhất định, ở gần kề bờ vực sụp đổ, nói như vậy thật ra cũng hợp lý.""Cô ấy đã tự sát." Giọng nói của Diệp Thiệu Bân rất bình tĩnh, hầu như không mang theo bất kỳ sắc thái nào, nhưng bàn tay anh đặt trên ghế lại nắm chặt lộ rõ những khớp xương trắng bệch."Tự sát!" Khương Vũ Sơn sửng sốt, "Làm sao có thể?""Trung tâm giám định tư pháp tiến hành giám định nguyên nhân tử vong của cô ấy, sau khi phân tích độc dược trong cơ thể phát hiện ra methamphetamine, mới biết cô ấy có tiền sử sử dụng ma túy!" Anh nhún vai, nhịn không được cười to.Khương Vũ Sơn im lặng nhìn, không cắt đứt sự phát tiết của anh.Diệp Thiệu Bân nhắm hai mắt lại, rất nhanh trấn định lại, khàn giọng nói: "Lão Khương, tôi không làm được nữa.""Lần này rút ra bài học, sau này mới không tái phạm. Nên trị thì vẫn phải trị, đây là trách nhiệm của cậu, làm sao có thể nói không làm thì không làm chứ." Khương Vũ Sơn nói.Diệp Thiệu Bân cúi thấp đầu xuống, cả người âm u uể oải, cực kỳ mệt nhọc.Khương Vũ Sơn đứng dậy khỏi ghế, đi tới trước mặt Diệp Thiệu Bân, khoác tay lên vai anh nói: "Thiệu Bân, cậu có muốn nhìn xem, "người điên" chân chính là dạng gì không?"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.