Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 38: Khiêu khích


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 38: Khiêu khích

Kẹt ~

" Xích Dương tới rồi ? "

Cửa phòng được đẩy vào, Sơn Hầu thấy cánh tay phải của mình bước vô liền lập tức tìm một tờ giấy đưa qua.

" Đến đúng lúc lắm, vừa nãy có một tên trong đám người sống sót tự khai là kỹ sư chiến hạm, từng làm việc cho chi bộ hải quân thành Nam Phong..."

" Ngươi tìm hắn rồi mang xách qua bên hậu cần xem tên đó có nói thật không, và tài năng ra sao, nếu như khai báo sai sự thật thì ngươi biết phải làm gì rồi đấy "

Đang phân phó công việc, giọng điệu của Sơn Hầu bất thình lình trở nên đầy sát khí.

Xích Dương nhận tờ giấy tự khai, nhìn thoáng qua. " Kỹ sư hải quân ? Đúng là hiếm thấy, nhưng từ từ đã lão đại, cái này để sau "

" Quan trọng là Phong Vũ vừa đến đây đấy, còn đang tìm ngươi "

" Phong Vũ !? Tên nào ? "

Còn hỏi ? Rốt cuộc hôm qua tên nào mới nhắc đến đối phương, còn ganh ghét với người ta mà mới qua một ngày đã quên rồi ?

Xích Dương im lặng thầm mắng, cuối cùng phải nói rõ:

" Là cố vấn Phong Vũ "

" Chính là hắn ? " Sơn Hầu bất thình lình đứng lên, một mặt hưng phấn. " Tốt lắm, ta rất muốn biết kẻ đó có tài cán gì mà được đặt ngang hàng với Ngân Lam đại nhân "

" Xích Dương, Hồng Ngọc "

" Đi thôi, qua đó xem xem "

Nhìn Sơn Hầu vác một cây gậy sắt dài hai mét ra cửa, Hồng Ngọc liếc qua Xích Dương.

" Ngươi thông báo cho hắn làm gì ? "

Chỉ thấy Xích Dương nhún vai tỏ ra vô tội. " Ta có nói hay không...sẽ thay đổi được điều gì sao ? "

Sơn Hầu là một người hâm mộ cuồng nhiệt phó thủ lĩnh Ngân Lam, dù thế nào, không sớm thì muộn hai bên cũng sẽ có xung đột.

" Báo cho mấy tên bên dưới biết, hai kẻ đó gặp nhau ở đâu thì mau chóng s·ơ t·án người xung quanh " Hồng Ngọc tìm một tên thủ vệ, kêu hắn đi thông báo.

Nàng biết Sơn Hầu là người đột biến, nhưng Phong Vũ được cả hai vị thủ lĩnh đưa lên địa vị ngang hàng thì há có thể là người tầm thường.

Đây chính là trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi c·hết.

...

Hai bên đều đang tìm đối phương, nên rất nhanh đã đụng mặt nhau ngay tại một ngã tư.

" Đó là Sơn Hầu đại nhân "

" Mau tránh ra "

" Xuỵt, nhỏ giọng thôi "

Sơn Hầu chỉ dẫn hai tên thuộc hạ thân cận, chính hắn vác theo một cây gậy sắt khí thế hung hãn, người đi đường xung quanh đều e ngại tranh sang một bên.

Ngày hôm qua những người chạy nạn này đã biết mức độ hung tàn của đối phương.

Thấy cây gậy dài hai mét đó sao, Sơn Hầu một gậy đập c·hết một kẻ gây chuyện, chỉ mới hôm trước đã đánh gần chục người thành thịt nát dính vào trong đất.

Xích Dương thấy bên kia đi tới một tên thanh niên mang áo dù màu đen, liền vội đến cạnh Sơn Hầu, nói nhỏ vào tai hắn.

" Là kẻ mặc áo khoác đen, sau lưng còn có một thiếu nữ đi theo, hắn chính là cố vấn Phong Vũ "

" Ồ ? "

Sơn Hầu khẽ gật đầu, bỏ lại hai tên thuộc hạ đi nhanh về trước, hung hãn chặn đường tên mang áo khoác.

" Ngươi chính là Phong Vũ ? "

" Đúng thế..." Phong Vũ nhìn thoáng qua người cản đường mình, nhíu mày hỏi, cảm giác kẻ đến không có ý tốt.

" Ngươi lại là kẻ nào, có việc gì ? "

Nhìn bề ngoài,

Cường tráng mạnh mẽ, cao một mét chín, lông tóc rất nhiều, còn có một cái đuôi dài với nhiều lông đen ở sau mông đang lắc qua lắc lại...

Là người đột biến,

Người qua đường thấy kẻ tàn bạo Sơn Hầu chặn đường một người, một vài kẻ vừa có ý định thương hại đối phương, nhưng nhìn lại vẻ ngoài cùng khí chất của Phong Vũ liền vội thu ý nghĩ đó về.

Trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ:

Đây cũng là nhân vật ghê gớm, không phải kẻ dễ trêu !

Sơn Hầu đại nhân cùng hắn v·a c·hạm, ai c·hết vào tay ai còn khó mà nói.

Vài tên đầu óc sáng suốt rất hiểu chuyện, vội dẫn bạn bè cùng người nhà lùi về sau, thậm chi chạy xa khỏi nơi này, dĩ nhiên đó chỉ một bộ phận, vẫn còn không ít kẻ thích xem náo nhiệt.

" Ta là Sơn Hầu, phó đội trưởng đội hai ! "

" Ngươi là quản lí ở đây ? Ta có..."

Phong Vũ vừa định nói bản thân có chuyện cần nhờ, nhưng chưa hết câu đã bị Sơn Hầu nhảy vô họng.

" Không cần nói nhảm, hôm nay ta chỉ muốn biết ngươi có tư cách gì mà dám đặt mình ngang hàng với Ngân Lam đại nhân "

Vừa nói thân thể hắn vừa to lên, cơ bắp cuồn cuồn làm nứt áo thành mảnh vụn, hai tay kéo dài một cách kỳ quái, vô số lông đen mọc ra khắp người trừ mặt.

Khuôn mặt hơi nhô về trước, lưng còng xuống, miệng rộng lên mọc ra ranh nanh sắc bén, chiếc đuôi sau người cũng dài hơn rất nhiều.

Trông hắn bây giờ cực kỳ giống một con tinh tinh khổng lồ cao hơn hai mét.

Gào !!!

Không cho ai phản ứng, Sơn Hầu giương nanh múa vuốt gầm một tiếng đinh tai nhức óc, khiến rất nhiều người ở gần phải ôm đầu ngồi xuống, sau đó bất ngờ vung gậy sắt đập về phía Phong Vũ.

Vút —

Đòn đánh bất thình lình, đồng tử Phong Vũ co lại, chỉ kịp giơ tay đón gậy sắt.

Oành — !!!

Không khí nổ tung, cát bụi bay mịt mù, Phong Vũ như một quả bóng bàn bị đập văng bay ra xa, phải đè sụp mấy cái lều lớn mới ngừng lại.

" Ca ca " Lý Tử Hân kêu lên sợ hãi.

Sơn Hầu không ngừng lại ở đó, dùng lực vung gậy rồi lập tức giơ gậy sắt lên cao, lấy đà một bước, ném mạnh gậy sắt khiến nó xoay tròn bay về phía trước, nơi Phong Vũ ngã xuống.

Bay rất nhanh, thoáng chốc gậy sắt xoay tròn chỉ còn cách vị trí Phong Vũ chút xíu.

Thì nó đột nhiên trở nên chậm như rùa bò, không khác gì đang nằm trong vũng bùn lầy, cuối cùng rơi xuống đất một cách quỷ dị.

Khi này Phong Vũ đứng lên giữa đ·ống đ·ổ n·át.

Tay phải hắn do đón đỡ gậy sắt mà trở nên bầm tím, cho dù có một lớp vảy cả mờ ảo bảo vệ cũng không thể ngăn cản hoàn toàn xung kích mạnh mẽ như vậy.

Một gậy vừa rồi ít thì cũng tương đương với xe bán tải v·a c·hạm mạnh mẽ, với tốc độ hơn gần cây số trên giờ.

Mặc dù không biết tại sao gậy sắt lại rớt xuống vô lí như thế, Sơn Hầu thấy Phong Vũ liền gầm thét nhào về trước vung đấm đấm to như bánh xe.

Rống !

Phong Vũ không có hứng thú lấy cứng chọi cứng với kẻ địch có sức mạnh thuần túy lớn thế này, trong hai mắt của hắn chiếu rọi bóng dáng của con tinh tinh khổng lồ đang xông tới.

Rẹt !

Một tia chớp bạc bất ngờ xoẹt ngang con ngươi.

Đâm xuyên tinh thần !

" A !!! Gào !! "

Một tiếng hét thảm thảm vang trời, tinh tinh cứng ngắc cả người, nhưng vì vẫn còn quán tính nên phải lao về trước ba mét mới ngã sầm xuống, nhưng ý chí Sơn Hầu rất mạnh mẽ, vẫn có thể dùng hai tay chống đỡ cơ thể.

Nhưng đáng tiếc, Phong Vũ không ngừng tay.

Linh hồn Sơn Hầu bị công kích tổn thương nặng nề, đầu óc mù mờ, lại thấy Phong Vũ mang mũ trùm đen đột nhiên xuất hiện ngày cạnh mình.

Hai bên vốn cách xa năm sáu mét, nhưng vào giờ khắc này đã bị xóa bỏ, người ngoài nhìn vào sẽ thấy Sơn Hầu tự dưng biến mất và ngay sau đó xuất hiện cạnh Phong Vũ.

Đây chính là Sức mạnh của pháp luật, xóa bỏ khoảng cách, thể hiện ra giống hệt như đang đi ịch chuyển không gian.

Không ngừng lại ở đó, Sơn Hầu mơ hồ thấy ánh mắt Phong Vũ trở nên bạo ngược.

Vừa sáng sớm đột nhiên nhiên bị công kích, sao hắn có thể giữ được bình tĩnh.

Vả lại, thịnh nộ là một trong các quy tắc đóng vai.

Hô !

Thở sâu một hơi, cơn tức giận được tích tụ nãy giờ sắp bùng nổ, nhưng trước đó Phong Vũ giơ tay về trước, giọng nói vô cùng uy quyền, kèm chút thịnh nộ:

" Giam cầm ! "

Không khí xung quanh Sơn Hầu tức khắc hóa thành một bức tường vô hình, bên trong nhà tù lại giống như một cái đầm lầy khiến người bị giam giữ cực kỳ khó khăn khi di chuyển.

Đúng như câu đã nghèo còn mắc cái eo, sự đau đớn giày vò từ linh hồn còn chưa hết, mà bây giờ muốn động đậy một cái cũng làm không nổi.

Giờ đã hoàn thành cầm tù, Phong Vũ triệt để giải phóng cơn bạo nộ, hai tay bao trùm bởi vảy cá mờ ảo, cấp tốc tiếp cận kẻ địch.

Lúc này, tất cả sự tức giận biến thành sức mạnh.

Công kích cuồng nộ !

" C·hết ! "

Phốc —

Gần như không thể phản kháng, một quyền xuyên thủng ngực, lực xung kích rất mạnh mẽ nhưng nhờ có bức tường vô hình ngăn cản nên Sơn Hầu không thể văng ra ngoài, vẫn dính ngay tại chỗ.

Máu tươi tanh tưởi bắn lên mặt, Phong Vũ có thể cảm nhận được phần lớn sát thương đều bị cơ bắp của con tinh tinh cản lại.

Một đòn chưa đủ, vậy thì tiếp tục !

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top