Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 363: Danh phận chính thức


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 363: Danh phận chính thức

Hai huynh đệ bọn họ lại trao đổi thêm một lượt nữa về tình hình ngày mai. Ngô Soái vẫn sẽ cầm súng diệt quỷ level 4 trợ giúp phe Tam Giang, chờ tới khi chiến sự tại đầu cầu Liễu Hà tiến vào giai đoạn thu quan thì hắn sẽ trở lại trợ giúp binh đoàn Hi Vọng sau.

Ngô Soái đã có một lần thành công “bốc hơi” ngay trước mũi đám người Tam Giang, thể hiện ra tín hiệu cứng rắn cần thiết. Nếu bọn vẫn không biết điều mà cố tình tìm cách giữ em họ hắn lại, hắn sẽ cho Đại Hắc Cẩu chặn lộ c·ướp người ngay trên chiến trường.

Mọi công việc tới đây coi như chấm dứt, Ngô Soái cầm theo súng diệt quỷ và nhẫn mô phỏng level 4 rời đi. Trong nhẫn vẫn còn một lượt kích hoạt Ảnh Chiếu Ánh Trăng, hắn vẫn cần vận dụng làm chuyện quan trọng khác.

Hàn Phong thì ngồi tại chỗ đọc tài liệu do Âu Dương Tà cung cấp.

- Cỏ hưng phấn sao…

Tận thế 18 ngày, rất nhiều cây cối đều bị biến dị tới thay đổi hình dáng, cỏ hưng phấn cũng là một loại thực vật như vậy, nó mọc rất nhiều quanh khu vực bến tàu gần đường S9, khi nhân loại ăn vào thì sẽ gặp phải cảm giác lờ đờ choáng váng khoảng 1 phút, sau đó sẽ trở nên minh mẫn lạ thường.

Âu Dương Tà đun nấu chiết xuất kiểu kỳ quái gì đó tạo thành một loại cao đặc màu đen kịt, thứ cao này khi ăn một lượng nhỏ bằng viên kẹo thì sẽ gây ra lờ đờ uể oải trong 1 phút, sau khi kết thúc lờ đờ, điểm trí lực sẽ được gia tăng từ 10 - 20%.

Đây chính xác là hưng phấn, nếu Hàn Phong ăn loại cao này mà gia tăng 20% điểm trí lực, tương đương 23 điểm chỉ số, đó sẽ là một con số rất rất lớn. Một đòn hồn áp 23 điểm trí lực của hắn có thể đ·ánh c·hết một phi phàm giả level 10 ngay lập tức. Hoặc chia nhỏ ra thành 2 đợt t·ấn c·ông thì cũng lột được 2 lần Ve Sầu Thoát Xác của lũ Fast-2 dưới level 25.

Nhược điểm chính là trạng thái lờ đờ uể oải kia, gần như bị rút cạn sức lực, chỉ muốn nằm vật ra nghỉ ngơi. Trên chiến trường, đây là điều tối đại kỵ. Hơn nữa cũng chưa biết nó có gây nghiện hay không, nếu có gây nghiện, hắn sẽ không bao giờ dùng.

- Thôi, để nghiên cứu thêm lại tính…

Nếu tìm được cách chiết xuất sao cho giảm thiểu tối đa tác dụng phụ, tăng thêm công dụng gia tăng trí lực, lại được xác nhận là an toàn khi sử dụng, vậy thì đây sẽ là thu hoạch cực đại cho toàn bộ một quân đoàn.

Đem tất cả tài liệu trên bàn đều gom lại, Hàn Phong lúc này mới vác theo balo thong thả đứng lên rồi bước về phía khu nhà ở sĩ quan. Hắn rất dễ dàng tìm tới một căn phòng quen thuộc, bên ngoài còn đứng đấy một nữ hầu có chút quen mắt.

Sau 1 giây không nhớ nổi tên đối phương, Hàn Phong nhanh chóng bỏ qua luôn việc nghĩ ngợi mà hỏi thẳng:

- Liễu tiểu thư có trong phòng không?

Nữ hầu nhu thuận cúi người rồi nhỏ nhẹ đáp lại:

- Thủ lĩnh, Liễu tiểu thư đã sớm chờ đợi.

Hàn Phong nghe tới đây không khỏi chột dạ, sớm chờ đợi sao, làm sao nghe như sắp có một trận t·ra t·ấn hỏi tội tới nơi.

Nữ nhân này vẫn luôn treo thái độ vô cùng phức tạp. Một mặt nàng ta liên tục quyến rũ hắn, muốn dùng những chiêu trò sắc dụ hòng “làm thịt” hắn, một mặt lại thể hiện ra sự lạnh nhạt xa cách, hoàn toàn không có chút nào dâng lên tâm lý ỉ lại hay dựa vào, cứ như thể nàng ta mới là người làm chủ. Có nhiều thời điểm ả này còn liên tục bóc trần suy nghĩ của hắn, hệt như có đọc tâm thuật vậy.

Liễu Huyên có lẽ là người hiểu rõ Hàn Phong nhất trên đời này. Tất cả những việc hắc ám thâm độc nhất hắn đều đẩy cho nàng ta làm giúp, bởi vậy con người thật của hắn ra, sao nàng ta đều nhìn thấu, đều phải chịu đựng. Bí mật giữa hai người còn nhiều hơn những bí mật được ghi chép trong văn bản giấy tờ, mà nàng ta cũng là người nắm giữ mạch tình báo sâu rộng nhất, vượt qua cả phạm vi giấy tờ ghi chép.

Nàng ta là người có vai trò quan trọng trong việc khống chế và điều hành căn cứ theo đúng mong muốn của Hàn Phong, nhưng cũng là người mà hắn cảm thấy khó đối phó nhất. Nặng nề không được, nhẹ nhàng cũng không xong, tóm lại, bất lực.

“Mặc xác, ngại ngần quái gì, chẳng lẽ nàng ta còn đáng sợ hơn thể thôn phệ…”

Mắng thầm một câu tự cổ vũ, Hàn Phong đưa tay lên gõ gõ cửa, cũng không cần đợi người đáp lại, hắn cứ như vậy mở khoá bước vào.

Trong căn phòng quen thuộc với phong cách bài trí đỏ rực một màu rượu nho, Liễu Huyên đang chăm chú bày biện vài món ăn trên chiếc bàn kê sát cửa sổ, ánh trăng trên cao phủ xuống một màu bạc trắng, có chút lạnh lẽo, có chút ấm áp, vài ngọn nến nhỏ xung quanh đang toả ra ánh sáng cam thẫm, còn liên tục chập chùng đong đưa qua lại.

Còn có một bình hoa biến dị màu tím nhạt đặt bên trái, hoa này mọc rất nhiều sau tận thế, có một mùi thơm mê huyễn tương đối kỳ quái, nó hoà cùng với hương vị thơm ngon tới từ đồ ăn, để cho cả khứu giác lẫn vị giác của người ta đều bị kích thích.

Hàn Phong nhìn cảnh này mà không khỏi cảm thấy bất ngờ, cái này, không giống trong tưởng tượng của hắn lắm. Hắn không nhịn được mà phải nuốt một ngụm nước bọt, bụng dạ bên dưới lập tức sôi lên sùng sục.

Cũng không biết thèm ăn hay thèm món gì khác.

Thấy Hàn Phong bước vào, Liễu Huyên cũng không mấy tỏ ra bất ngờ, nàng ta liếc mắt khẽ nhìn người ngoài cửa một cái rồi tuỳ tiện ngồi xuống ghế, cũng không quên dùng tay chỉ vào ghế đối diện.

Hàn Phong tất nhiên không có lý do gì để từ chối rồi, hắn tháo balo đặt xuống chân, nới lỏng phần cổ áo khoác, tháo giày, rút đao, thân thể thoáng chốc nhẹ hơn mấy phần.

Sau khi thong thả bước tới ghế cạnh cửa sổ ngồi xuống, hắn không quên búng tay một cái, không khí lạnh nhanh chóng ngập tràn khắp nơi, nhiệt độ căn phòng thoáng chốc trở nên vô cùng dễ chịu.

Một bữa ăn đầy đủ với mỳ ý sốt kem, cá tươi sốt chanh dây, thịt bò hầm nấm biến dị, rau dại biến dị xào bơ, giá đỗ biến dị hấp xì dầu, hai lát bánh mỳ nướng bơ tỏi, một phần bánh kem, còn có hai ly đồ uống một vàng một đỏ.

Hai người im lặng dùng bữa mà không nói với nhau nửa lời, bất quá không khí rất nhẹ nhàng thanh tĩnh, không hề có nửa điểm áp lực hay gượng gạo. Hàn Phong ăn rất ngon miệng, gần như món nào hắn cũng đớp sạch không chừa cả nước sốt.

Bất quá khi đến màn cụng ly đồ uống, hắn rốt cuộc không nhịn được mà bĩu môi lầu bầu:

- Tại sao cô không rót rượu vang cho tôi, tôi không phải trẻ con, không phải chỉ được phép uống trà xoài, ăn mấy món này cũng không hợp uống trà trái cây a.

Liễu Huyên liếc mắt nhìn qua người đối diện một chút rồi nhàn nhạt hỏi lại:

- Anh chịu uống rượu sao?

Hàn Phong nghe vậy thì không khỏi xấu hổ gãi gãi đầu. Hắn quả thật ghét uống rượu, nhưng đã nói ra bao giờ đâu mà nàng ta biết?

Sau khi dùng bữa xong, Liễu Huyên phụ trách thu dọn đồ dùng trên bàn, trong khi Hàn Phong thì bước về phía bàn làm việc, lại từ balo lấy ra toàn bộ phần văn kiện về mặt hành chính. Tài liệu về mặt quân sự, Liễu Huyên sẽ không quyết định được.

Hai người rất nhanh đã tiến hành trao đổi công việc. Hàn Phong giao cho nàng ta thành lập một hội đồng căn cứ một cách chỉnh chu nghiêm túc, bao gồm những người thực sự tài năng, thực sự có khả năng làm được việc. Nhân sự cứ lấy từ trong dữ liệu cư dân ra là được, tài nguyên lương thưởng, tự nàng ta quyết định, không giới hạn.

Hắn cũng ngay tại chỗ viết một văn bản bổ nhiệm nàng ta làm trưởng phòng công tác xã hội, toàn quyền phụ trách tất cả các mặt sinh hoạt của hơn 1000 cư dân trấn Hi Vọng. Từ nay về sau, cư dân cả người thường, cả phi phàm giả, nếu có vấn đề gì muốn đệ trình ý kiến thì có thể gửi thư đề xuất tới phòng này, Liễu Huyên có thể phê duyệt và quyết định cách xử lý mà không cần thông qua ai cả.

Đây là danh phận chính thức, quyền lực thực tế.

Xét về mặt ý nghĩa thì nó tương đương với chức chủ tịch uỷ ban nhân dân vậy.

Liễu Huyên cũng không cảm thấy bất ngờ hay vui sướng, trái lại nàng ta chỉ khẽ thở dài một câu rồi nhàn nhạt nhận xét:

- Hàn Phong, anh vẫn vậy, nhưng đã thay đổi rồi…

“Vẫn vậy nhưng thay đổi rồi là thế đ** nào? Nói rõ ra được không?”

Hàn Phong nghe lời nhận xét của nàng ta mà không khỏi ngứa ngáy mắng thầm một câu, thế nhưng sau 2 giây suy tư thì hắn ném luôn việc này ra sau đầu.

Mặc kệ, chuyện này đã chính thức được xác nhận, hắn có thay đổi hay không thì từ nay về sau cũng đã bớt nặng gánh được một nửa rồi, chắc chắn sẽ nhàn đầu hơn rất nhiều.

Sau khi xong việc, thây Hàn Phong vẫn ngồi lì ở ghế, Liễu Huyển không khỏi nhướng mày rồi lạnh nhạt hỏi một câu:

- Anh còn chuyện gì sao?

Hàn Phong khuôn mặt xuất hiện biểu cảm hơi mất tự nhiên, hắn thò tay gãi gãi đầu mấy cái, cũng không biết bắt đầu nói từ đâu.

Nói thật, hôm nay hắn nhìn Liễu Huyên cảm thấy đặc biệt quyến rũ, rất có cảm xúc kỳ quái hấp dẫn. Nàng ta nhẹ nhàng nhu mì cùng thanh tĩnh uyển chuyển như lúc này khiến hắn vô cùng động lòng. Cho dù không hề hở hang câu dẫn, hắn vẫn rất có cảm giác muốn cùng nàng ta làm gì đó.

Ân, là đúng gu rồi đấy.

Bắt gặp ánh mắt nóng cháy của Hàn Phong nhìn qua, Liễu Huyên không khỏi hừ nhẹ một tiếng tức giận rồi quay trở lại bản tính đanh đá thường nhật:

- Mới hai hôm không có người đầu ấp tay gối là anh đã định giở thói lăng nhăng rồi à? Có tin tôi gửi thư tố cáo cho cái người ngực to kia không?

- Tôi… Tôi đã nói gì đâu…

Hàn Phong bị nói trúng tim đen thì không khỏi lắp bắp giơ tay kịch liệt khua khoắng rồi chống chế một câu bất lực.

Liễu Huyên hừ nhẹ một tiếng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nhàn nhạt nói:

- Anh coi tôi là cái gì chứ, công cụ tiết dục khi vợ vắng nhà sao? Nói cho anh biết, cái chức thủ lĩnh căn cứ của anh doạ được người khác chứ không doạ được tôi.

- Làm… Làm gì có a…

“Mo* ả này vẫn khó đối phó như ngày đầu…”

Hàn Phong bị mắng cho rụt cả cổ lại, cũng không dám mở miệng phản bác bất kỳ điều gì, chỉ có thể hàm hồ chống chế qua loa. Từ giọng điệu của Liễu Huyên, hắn rõ ràng ngửi thấy một mùi vị cay cú cùng quật cường vô cùng lớn, giống như đứa bé gái bị đối thủ c·ướp đi món đồ chơi yêu thích, thế nhưng khi có cơ hội nhặt lại thì không thèm nhặt, muốn đường đường chính chính c·ướp lại từ tay đối thủ mới chịu.

Hắn nghĩ tới đây, lại không nhịn được tự liên tưởng tới bản thân, hình như hắn chính là món đồ chơi kia thì phải, làm sao có cảm giác bản thân bắt đầu rẻ mạt dần dần rồi.

Hắn vậy mà còn đang tận hưởng cảm giác bị chà đạp cùng khinh bỉ này, thật sự là c·hết tiệt…

Biết thừa tối nay sẽ không sơ múi được gì, Hàn Phong đành phải ho một tiếng giả bộ rồi nhanh chóng đứng lên nói:

- Thôi, tôi về đây, cảm ơn vì bữa ăn.

Cảm nhận bóng dáng Hàn Phong đã khuất sau cánh cửa, Liễu Huyên không khỏi đưa mắt nhìn lên trên cao rồi nhẹ giọng than thở:

- Dù nàng ta đang không có ở đây, mình vẫn xấu xí hơn…

Nếu bản thân thực sự đủ xinh đẹp cùng quyến rũ, đối phương chắc chắn đã lao lên hành sự, bất chấp cái gì mặt mũi hay ngăn cách.

Hàn Phong lết cái xác về tới phòng mình trên tầng thượng là đã hơn 10 giờ tối. Hắn vốn muốn lượn qua hang động ngọc thạch bên biệt thư bên kia xem xét một chút, bất quá cả người hiện tại đã kiệt sức rồi, cuối cùng tự cho mình bỏ qua đầu việc này, nhất nhất giao phó toàn bộ cho con chó ngu.

Nó chưa hú hét ầm cả lên là chứng tỏ tình hình vẫn ổn.

Mở cửa phòng, đập vào mắt Hàn Phong chính là hai người Lam Nhu Thuỷ cùng Hương Vẫn Tình đang ôm nhau ngủ ngon lành trên giường, còn ngủ rất say, đến tận khi có người bước vào mà cũng không b·ị đ·ánh thức.

“Hai người này ngủ cũng thật giỏi…”

Hàn Phong cũng không định gọi họ thức dậy làm gì, hắn im lặng cởi ra trang phục chiến đấu, tháo giày, cởi tất, cởi áo lót ném vào giỏ đồ bẩn, cuối cùng chui vào phòng tắm ngâm nước ấm 15 phút. Sau khi lục lọi đồ ăn được chuẩn bị sẵn trong bếp, hắn ôm tô cơm trở lại bàn lớn cạnh cửa sổ rồi tiếp tục xử lý nốt công việc.

Hương Vẫn Tình bây giờ mới lờ mờ bị tiếng động sột xoạt lật giấy đánh thức từ trong mộng mị.

- Thủ… Thủ lĩnh?!

Nàng ta dụi dụi mắt nhìn quanh, lại nhìn tới Hàn Phong đang ngồi ở cửa sổ thì không khỏi hốt hoảng kêu to, tất nhiên cũng đã kéo theo người bên cạnh đồng thời thức giấc.

- Ân, mang cho tôi một bát cơm nữa đi.

Hàn Phong tuỳ tiện dùng cái thìa gõ gõ trên thành bát, ánh mắt vẫn không dừng lại liên tục lướt trên tập giấy A4 chi chít chữ

Đây là sơ lược bộ luật dân sự vừa được lập ra, hẳn là do Lam Nhu Thuỷ cùng cộng sự biên tập lên.

“Đọc chả hiểu mo* gì cả…”

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top