Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 381: Báo cáo công việc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 381: Báo cáo công việc

Trong phòng họp, không khí trao đổi cũng đang tương đối nhộn nhịp.

Lần đầu tiên những tiểu đội trưởng này tự mình tách ra hoạt động trong cả một ngày dài, tất nhiên sẽ có nhiều chuyện để nói, nhiều trải nghiệm để chia sẻ, nhiều tâm đắc để bàn luận.

Cùng tác chiến một chỗ với Hàn Phong sẽ tương đối “an toàn” nhưng tác chiến độc lập sẽ cho bọn họ cảm giác bản thân giống với một tiểu đội trưởng hơn, tự đưa ra quyết sách rồi tự giải quyết khó khăn sẽ hưng phấn hơn, có cảm giác làm chủ hơn, cũng là cơ hội để họ xây dựng và bồi dưỡng thế lực của riêng mình.

Thấy Hàn Phong bước vào, hai mươi mấy người trong phòng đều dừng lại trao đổi rồi đồng loạt đứng lên cúi chào.

- Thủ lĩnh.

- Thủ lĩnh.

Hàn Phong bước từng bước tiến về phía ghế chủ vị rồi ngồi xuống. Hắn lần lượt đáp lại ánh mắt của từng người một, có hưng phấn, có kỳ vọng, có hồi hộp, có cuồng nhiệt, có kính sợ… Muôn vàn trạng thái cảm xúc phức tạp đều được hắn thu lại, trong lòng không khỏi dâng lên vô tận cảm khái.

Chưa bao giờ trấn Hi Vọng mạnh mẽ như lúc này. Những người phía dưới đều có cấp độ thấp nhất đạt tới level 13, ngang với Hàn Phong thời điểm bắt đầu diễn ra trận chiến tại ba đại lộ. Bọn họ có 16 tiểu đội trưởng, 2 phó đội trưởng, và chính bản thân Hàn Phong. Nếu một lần nữa đối diện thi đàn 7 vạn tại Xuân Lê, không cần pháo 2a28 trên bọc thép BMP-1 yểm trợ thì bọn họ vẫn có khả năng chiến thắng như thường.

Chiến tranh làm cho con người ta trưởng thành nhanh chóng, cả về thực lực, tâm lý, trình độ lẫn kinh nghiệm. Không nói đâu xa, chỉ ngay trong hôm nay thôi, bọn họ đã dùng 8 giờ đồng hồ để quét sạch một thi đàn 2 vạn con mà không phải hi sinh bất kỳ người nào. Kể cả những người không tham gia chiến đấu thì vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, đó chính là sự trưởng thành vô cùng lớn mà không ai có thể tưởng tượng được.

Hàn Phong lúc này khẽ giơ tay lên rồi bình thản nói:

- Bắt đầu đi.

Nghe được hiệu lệnh của hắn, từng tiểu đội trưởng bắt đầu báo cáo tình hình.

Nội dung chủ yếu xoay quanh kết quả của cả một ngày hành động. Tất nhiên lượng thông tin đưa ra sẽ chỉ tóm tắt sơ lược, về phần chi tiết bên trong tương đối dài dòng, cũng có vài điểm quan trọng cần giữ bí mật, những người liên quan sẽ báo cáo bằng văn bản.

Phía bắc trấn Vân Minh, một thi đàn khoảng 2 vạn đầu thây ma bắt đầu t·ấn c·ông hướng này. Thông tin này xem như tin xấu, ai nấy đều dâng lên lo lắng, bất quá không ai sợ hãi cả. Chỉ là 2 vạn, bọn họ đủ sức đương đầu.

Những người khác có thể không rõ, Hàn Phong thì biết thừa nguyên nhân, hắn chính là người trực tiếp dụ thi đàn kia tới. M2 vừa chôn xuống đất được ba mươi phút, thây ma đã có dị động. Hình ảnh từ drone truyền về vô cùng rõ ràng.

Phía nam trấn Thiết Thạch, thây ma du đãng vẫn tồn tại trong phạm vi 3 cây số xung quanh thành trấn, còn có một thi đàn khoảng 5 vạn con đang di chuyển từ huyện Hương Đường qua, tình thế cũng không hề lạc quan.

Tin tức này không những không thuộc loại bảo mật mà còn cần tích cực công khai tuyên truyền ra ngoài cho tất cả mọi người đều rõ, thậm chí ngày mai cũng sẽ có bố cáo dán ở bảng tin trung tâm trấn.

Hoạ thây ma sẽ không bao giờ chấm dứt.

Các tiểu đội trưởng trong phòng đã bắt đầu bớt ồn ào, 5 vạn con, hơn nữa còn ở hướng nam. Bắc nam đều có địch, bọn họ đang bị kẹp chặt bởi thế gọng kìm sao.

Đây là tin xấu, nhưng cũng chỉ xấu với người thường mà thôi. Hàn Phong từ chỗ Châu Lam nhận được báo cáo chi tiết, ngay sau khi thi đàn Xa Lôi gần cầu Liễu Hà b·ị đ·ánh tan, cùng với việc M2 level 24 b·ị b·ắt cóc qua Liễu Lâm, thi đàn kia đã thả chậm tốc độ t·ấn c·ông.

Cũng không biết liệu chúng nó có muốn đổi hướng xông qua cầu Hương Giang mà t·ấn c·ông vào cảnh nội Tam Giang luôn hay không, nếu được thế thì tốt quá.

Phía tây, quái vật Thể Thôn Phệ đã tấn cấp lên level 33, đồng thời theo điều tra tích cực trong 2 ngày vừa rồi thì nơi đó còn có khoảng trên 7 vạn thây ma hoang dã đang bồi hồi du đãng, thây ma cấp cao cũng không hề ít.

Trái với tình hình ba hướng bắc, đông, nam, khu vực phía tây này không có bất cứ căn cứ nhân loại nào tồn tại, đồng nghĩa với việc lũ thây ma ở đây đã trải qua một bữa tiệc buffet thịt người vô cùng thịnh soạn.

Tin tức này không chỉ khiến cho đám tiểu đội trưởng trầm mặc xuống mà cũng khiến vẻ mặt của Hàn Phong trở nên có chút khó coi. Tuy nhiên khi nhìn tới biểu hiện không có vẻ gì là gấp gáp của Chu Vấn thì hắn cũng dần an tâm lại.

Thằng nhóc này có suy nghĩ gì đều biểu hiện hết lên trên mặt, không cần có Thấu Rõ cũng có thể đọc được suy nghĩ của cậu ta, cái nhếch mép kiêu ngạo kia hẳn là đang chờ đợi được khen thưởng.

Tin tức từ phía đông do Ngô Soái truyền về, 12 vạn thây ma tại Diệu Liên đã gần như b·ị đ·ánh tan, một đầu Thể Thao Túng bị g·iết c·hết, hiện tại số lượng tổng thể chỉ còn khoảng 3 vạn đầu, có lẽ qua đêm nay hoặc chậm nhất là trưa mai, căn cứ Tam Giang sẽ giành được thắng lợi.

Vấn đề này tương đối n·hạy c·ảm, sự chán ghét của đám tiểu đội trưởng đối với chính quyền Tam Giang cũng rất lớn, so với Hàn Phong cũng không hề thua kém. Tưởng tượng ngươi đánh sống đ·ánh c·hết mới ra một hồi cơ nghiệp, đang yên đang lành sinh hoạt tốt đẹp lại có kẻ khác tới chõ mũi vào, chỉ tay năm ngón, yêu cầu trình diện, ai mà chịu cho nổi?

Tiếp theo là tới chiến lợi phẩm của cuộc chiến tại thôn Xa Lôi ngày hôm nay.

Cực kỳ phong phú.

Bởi vì trong quá trình giao tranh rất hạn chế súng đạn, cũng hạn chế b·om x·ăng, lựu đạn, đạn pháo, tiêu hao của bọn họ là không bao nhiêu cả, trái lại thu hoạch lại cực kỳ nhiều. Hai vạn thây ma, bọn họ phải nuốt tới 1,6 vạn thây ma theo dạng tự tay dứt điểm.

Tinh thạch exp thu hồi được tới 28.000, tinh thạch tiềm năng là 12 điểm. Hàn Phong nhón lấy 6000 exp, 4 tiềm năng, Ngô Soái lấy 5000 exp, 4 tiềm năng, số còn lại chia đều cho hơn 20 người khác.

Thẻ vật phẩm tam giai có 4 chiếc, tiếp tục được sung công quỹ, thẻ vật phẩm ngẫu nhiên rất nhiều tới 38 chiếc chia đều, 9 tấm thẻ tăng giai có 5 chiếc được hoán đổi ngay tại chỗ, 4 chiếc sung công quỹ.

Sách kỹ năng nhất giai là 437 cuốn, trong đó có 69 cuốn kỹ năng dạng công kích tầm xa… Sách kỹ năng nhị giai là 84 cuốn, trong đó có 13 bản Quang Giáp… Sách kỹ năng tam giai có 15 bản, trong đó có 6 bản tăng cường thuộc tính, 9 bản có thể sử dụng ngay.

Thật ra để chia chác tài nguyên tam giai là tương đối khó khăn, bởi nếu không thể chia đều mỗi người một bản thì sẽ gây tị nạnh khó xử, ai nhận cũng sẽ gây tự ái cho người không được nhận.

Chiến công ai nấy đều sàn sàn tương đương nhau, trong khi những người được phái đi làm nhiệm vụ đặc biệt lại khó mà tính toán cống hiến chuẩn xác, không thể ngay trong tối nay được. Để giải quyết việc này, Hàn Phong trực tiếp lấy 3 bản trong số 9 bản sẵn sàng dùng được rồi ném hết 6 bản còn lại vào kho lưu trữ.

- Mọi người chuẩn bị chiến công sẵn sàng đi, buổi trưa mai chúng ta sẽ tổ chức đấu giá 6 bản kỹ năng tam giai này, ai ra giá cao thì được!

Đây chính là quyết định của hắn.

“Các người thích ganh đua sao, tốt, cơ hội hút máu tới rồi.”

Hàn Phong muốn hút hết chiến công của “lũ nhà giàu” lại, năng lực lớn thì phải bỏ ra nhiều hơn đi, năng lực yếu hơn thì lo mà vay mượn khắp nơi đi, vay mượn người dưới trướng ấy, không thì tự đi đêm để thoả thuận với nhau đi.

Cái gì đau đầu Hàn Phong sẽ đẩy cho người khác nghĩ, hắn chỉ muốn đứng ở giữa thu lợi mà thôi. Về phần có bền lâu ổn thoả hay không, trước mặc kệ lại tính sau.

Quyết định này của hắn không gặp phải phản đối, trái lại còn được hoan nghênh tương đối nhiệt tình. Hà Tam nhìn về phía Uông Hùng và Triệu Nhược Pháp, ba tên này tới từ Tam Giang với nhau, đội viên dưới trướng đông như kiến, gom cống hiến là chuyện trong tầm tay. Trong khi Kiều Ti Vân thì ánh mắt lóng lánh nhìn qua Ngô Soái, nàng rất ưng một cái kỹ năng Nhát Chém Tịnh Hoá ở kia a.

Lợi thế của nhóm người đứng đầu chính là như vậy. Đứng ở đầu nguồn chặn trước thứ tốt, thứ rớt lại tuy cũng tốt nhưng rất khó để người phía dưới lật bàn, địa vị thống trị vẫn sẽ được duy trì, còn ngày càng xây dựng vững chắc

Còn nếu bên dưới vẫn muốn lật bàn sao, vậy thì cố mà trở thành cao tầng đi.

Sau khi chia chác xong tài nguyên, không khí trong cuộc họp biến thành có chút kỳ dị. Người nào người nấy đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại đưa mắt nhìn lên người đứng đầu.

Việc muốn báo cáo họ đã báo cáo cả rồi, việc báo cáo riêng cũng đã trình lên bằng văn bản riêng tư rồi, những ý kiến khó nói cũng nói bằng giấy tờ rồi…

Hàn Phong liếc nhìn một vòng xung quanh, bên tai còn nghe được thanh âm sôi động cuồng nhiệt vô cùng cuốn hút của gần một nghìn người ngoài cửa, hắn rốt cuộc hiểu được sự nôn nóng kỳ dị này.

“Thật muốn giáng một đòn Hồn Áp kết hợp với Uy Áp Thượng Vị xuống đám biếng nhác này…”

Hắn không khỏi thầm đe doạ một câu tức giận trong lòng rồi tuỳ tiện xua tay nói:

- Được rồi, những vấn đề khác chúng ta sẽ bàn bạc sau. Mọi người vất vả rồi, cuộc họp tới đây…

- Tuân lệnh!

- Rõ!

Hàn Phong cỏn chưa có nói xong, Chu Vấn đã đáp lại một câu rõ to rồi dẫn đầu tót ra ngoài cửa, kế đó là Ngô Soái, rồi tới Kha Thành, Lưu Giang, Tần Tiểu Bích, Lê Tam Ba… Trong vài chục giây, trong phòng chỉ còn hai ba người lèo tèo.

“Đúng là một lũ ô hợp, phế vật, thổ phỉ, hỗn đản, thiếu định lực…”

Hàn Phong trong lòng càng phát ra tức giận mà chửi ầm lên. Việc cũ vẫn chưa xong, việc mới thậm chí còn chưa bàn giao, mấy con hàng này đã tính tới chuyện giải trí rồi. Hắn thử mồi một câu, vậy mà không một ai xung phong đề xuất ý kiến gì.

Nhìn đám người lũ lượt hoà vào đại nhạc hội ngoài sân, hắn không khỏi bốc lên ghen tị cùng buồn phiền mãnh liệt.

Châu Lam cắn môi một cái, sau khi suy nghĩ vài giây, nàng cuối cùng cũng đứng lên thi lễ rồi rời đi.

Liễu Huyên cũng tương tự như vậy, sau khi để lại một bản danh sách dài 4 trang A4 với chi chít chữ viết thì xoay lưng bước đi không thèm nhìn lại.

Sử Thắng trình lên hai tờ A4 rồi trầm giọng nghiêm túc nói:

- Thủ lĩnh, mong cậu hãy xem xét việc này trước nhất.

- …

Chờ cho tất cả triệt để rời đi, trong phòng chỉ còn lại một mình mình, Hàn Phong mới mệt mỏi lật xem 2 trang A4 do Sử Thắng đệ trình.

“Cơ cấu biên chế cấp tiểu đoàn…”

Số lượng binh lính của bọn họ là 307 đội viên chính quy, 95 đội viên dự bị, quả thật sử dụng cơ cấu chỉ huy cấp đại đội đã không phù hợp nữa. Sử Thắng đệ trình bản phác thảo vô cùng chi tiết, tất cả chức vụ đều được biên sẵn, chỉ việc điền tên lên trên là hoàn thiện.

Hàn Phong xem sơ sơ một chút thì ném qua bên cạnh sau đó bốc đại một tờ A4 trên bàn lên.

“Tình hình gia cố phương tiện tại trấn Thiết Thạch…”

Thứ này của Châu Lam, ân, khá tốt, 17 xe tải đã gia cố hoàn tất, tốc độ xem như đủ nhanh. Hai loại công sự di động thứ 3 và thứ 4 cũng đang gấp rút được chuẩn bị rồi.

“Tình hình tổ chức nhân sự tiểu đoàn 2 Tam Giang…”

Thứ này tới từ Ngô Soái, thằng nhóc này mò mẫm khá thật…

“Phiếu xuất kho… Phiếu xuất kho…”

Nhìn thấy một loạt 8 bức thư đòi ăn này của Phương Tường, Hàn Phong rốt cuộc không nhịn được tức giận nữa mà há miệng chửi ầm lên thành tiếng:

- Đ** tôi còn chưa được ăn tối đây. Không duyệt!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top