Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 396: Hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 396: Hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp

Khu vực trung tâm huyện Liễu Lâm tập trung 200 đội viên chính quy, 50 đội viên dự bị, 200 nhân viên hậu cần, tất cả chịu sự quản lý của Ngô Soái. Bọn họ đang tích cực triển khai kế hoạch quét sạch 60% diện tích huyện thị còn sót lại.

Các công việc cụ thể vẫn là vác loa đi khắp ngõ ngách đẩy tin cho người sống sót đang ẩn nấp, phá cửa từng nhà dân để tìm kiếm thây ma còn đang mắc kẹt, đào bới tất cả vật tư còn sót lại, công phá tất cả cửa hàng thiết bị công nghệ, rút cạn xăng xe, tháo bình acquy trong các phương tiện ngoài đường phố, tìm kiếm tài liệu giấy tờ trong các cơ quan công quyền, tiến vào trụ sở các công ty tìm kiếm tài liệu về thao tác máy móc…

Công việc tuy rất nhiều, diện tích huyện thị cũng khá lớn, nhưng nhân loại còn sống sót xưa đâu bằng nay, đã trưởng thành vượt bậc so với quá khứ. Nhóm đội viên chính thức đều đã trên level 7 cả rồi, sức lực thì vừa lớn vừa bền, số lượng thì đông đảo, tính chính quy tinh nhuệ cũng đã tăng cao, kinh nghiệm tác chiến tương đối phong phú, những việc khó khăn khi trước đã trở nên tương đối đơn giản.

Cứ bảy người một tiểu tổ chia thành từng khu nhỏ, gặp nhà thì phá cửa chui vào, cửa chính khó phá thì phá cửa phụ, hoặc cửa sổ từ tầng 2, tầng 3, thây ma bên trong ngửi mùi người sống cùng nghe tiếng động tự khắc lết thân tới.

Gặp thây ma cấp thấp thì làm thịt luôn, lôi xác ra ngoài đốt ngay tại chỗ, thây ma tiến hoá trên level 10 thì gọi cứu viện, các phi phàm giả kỳ cựu và các tiểu đội trưởng luôn luôn sẵn sàng cứu viện, gặp động vật biến dị càng tốt, đó chính là nguồn bổ sung thịt tươi vô cùng chất lượng, ai tìm thấy còn được thưởng thêm.

Đội đào bới vật tư đi ngay phía sau cùng với xe tải, xe thùng, xe hàng đông lạnh. Sau khi đội chiến đấu giải quyết xong một căn nhà, bọn họ sẽ xâm nhập rồi đào móc tất cả tài nguyên. Từ lương thực, đồ ăn, gia vị, đồ hộp, mỳ gói, cho đến đồ điện như máy tính, điện thoại, tivi loa đài các loại, có nước hoa cũng lấy ra để phục vụ công tác nguỵ trang luôn.

Rất nhiều cửa hàng tạp hoá, siêu thị mini, cửa hàng sữa, cửa hàng thực phẩm được đào bới, số lượng lương thực thu được mỗi giờ đều tính bằng hàng tấn. Cửa hàng gia dụng, cửa hàng đồ sắt, cửa hàng quần áo, điện thoại, máy tính, tiệm thuốc các loại cũng đương nhiên không thể bỏ qua.

Giá trị nhất có lẽ là siêu thị Liễu Lâm, quy mô gấp ba lần siêu thị Thanh Hà khi trước, tài nguyên tổng hợp phải có 8000 loại hàng hoá đủ mọi chủng loại với khối lượng tổng hợp gần 60 tấn các loại, đây là đại thủ bút khiến Phương Tường sẽ phải xây kho lưu trữ số 3 và số 4 gấp.

Đặc biệt có một công ty xuất nhập khẩu gạo có một kho gạo hơn 20 tấn, dù đã bị chuột bọ cắn phá mất gần 4 tấn nhưng số còn lại vẫn có giá trị liên thành, hơn nữa còn là loại gạo ngon, bột mỳ, bột bắp cao cấp.

Ngân hàng, cửa hàng trang sức các loại cũng được phá cửa, đục két, móc sạch tiền bạc các loại. Những thứ này ở trấn Hi Vọng là rác, nhưng ở bên Tam Giang vẫn cho quy đổi thành lương thực với tỉ lệ nhất định, hẳn là muốn giữ lại điểm trật tự cũ để cho người dân được an lòng.

Hàn Phong dù không cần nhưng cũng không ngại chuyển số tiền này qua bên kia, lập một cái bang phái nguỵ trang, lũng loạn thị trường, phá rối cao tầng bọn họ một phen.

Số lượng khách sạn cao cấp ở trung tâm huyện cũng khá lớn. Khách sạn có hệ thống an ninh giữa các tầng khá tốt, cư dân ở tầng nào mà sống được qua buổi chiều đầu tiên là có tỉ lệ sống được qua những ngày sau rất lớn, chỉ trong 5 tiếng buổi sáng đã có hơn 80 người được tìm ra trong trạng thái đói lả, cộng thêm nhân loại ở các khu khác, đã có 140 người được cứu thoát.

Bọn họ cũng đã công phá thành công bệnh viện huyện Liễu Lâm, tìm được 17 bác sĩ, 31 bệnh nhân, tình trạng xem như khá tốt. An ninh giữa các tầng của bệnh viện còn lớn hơn khách sạn, mà thuốc men vật tư đầy đủ cũng khiến họ cầm cự được lâu dài.

Những toà nhà cao ốc, toà nhà hành chính, công ty lớn một chút đều sẽ có hệ thống máy phát điện riêng, tất cả đều được thu thập lại rồi chuyên chở về trấn Hi Vọng.

Tài nguyên lương thực đã nhiều, tài nguyên rượu bia thuốc lá còn nhiều hơn. Lũ chuột bọ thích đồ ăn nhưng ghét rượu, những thứ này thu được cực kỳ nhiều, còn tương đối hoàn hảo.

Đừng coi thường rượu và thuốc, dù Hàn Phong không ưa những c·hất k·ích t·hích này nhưng người khác thì rất ưa, chúng nó có giá trị quy đổi ngang với thịt hộp và cao hơn cả gạo, một bao thuốc là đủ thuê hầu nữ cả đêm rồi.

Tài nguyên bình thường dễ quản, tài nguyên phi phàm cũng không khó. Đánh rớt thứ gì sẽ được phép tự chia nhau, bởi vậy ai cũng bừng bừng hứng khởi, năng suất làm việc vô cùng cao. Cao tầng cũng chẳng lo thất thoát, dù sao tiền thuê đao mỗi ngày giá 20 viên tinh thạch exp một thanh, thuê gậy cũng 10 tinh thạch exp một thanh, nhẫn các loại rẻ hơn những cũng thu về từ 1-3 viên một chiếc. Tổng hợp, mỗi người phải đóng thuế ít nhất 30 tinh thạch exp cho một ngày lăn lộn.

Thẻ vật phẩm được khuyến khích mua lại với giá cao, mà ai có nhu cầu bán lại tài nguyên cũng được trả giá rất hời, hoặc quy đổi ra tài nguyên trong kho, cao tầng chẳng đi đâu mà thiệt cả.

Nếu để quân nhân bên Tam Giang biết được chính sách quản lý của Liễu Lâm lỏng lẻo tới vậy, hẳn là bọn họ sẽ thèm đến c·hết. Bên Tam Giang, tất cả tài nguyên đều phải thu lại, tuyệt đối không được tư tàng.

Cao tầng căn cứ làm được là do có chính quyền nắm đại nghĩa, có q·uân đ·ội ủng hộ, có pháp luật và khuôn khổ ngay từ thời điểm ban đầu, thiết quân luật ban bố ngay từ ngày đầu tiên, tất nhiên nó thành lệ cũ cứ vậy mà làm.

Thực ra Hàn Phong cũng rất muốn áp dụng chính sách này, nó vừa đảm bảo quyền khống chế của hắn được mạnh mẽ hơn, vừa đảm bảo việc sẽ thu lợi nhiều hơn, kìm kẹp và dụ dỗ người khác tốt hơn, ai ngoan thì được trồi lên, ai hư thì muôn đời nát.

Thế nhưng khi trước hắn xây dựng trấn Hi Vọng dưới danh nghĩa tự do, dân chủ, giúp đỡ nhau cùng thăng tiến, tự lập tự cường, bởi vậy việc công khai thu hết tài nguyên là khá khó khăn, đi ngược nguyên tắc đã nêu.

Chắc chắn phải có một sự kiện chấn động nào đó diễn ra mới có thể đập cũ dựng mới, dẫn ép người ta bước vào khuôn khổ.

Loại sự kiện đó, hắn đã nghĩ ra rồi, cũng đã bắt đầu chuẩn bị rồi, chẳng qua vẫn đang trong quá trình cân nhắc nên thực hiện vào thời điểm nào mà thôi.

Thời điểm lật ngược tình thế chính là thời điểm sự buông lỏng dần dâng cao, mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh và cần phải giải quyết, khi đó hắn sẽ nắm đại nghĩa số đông rồi giáng một đòn xuống, áp đặt sự cai trị ở tầng cấp sâu hơn.

Sợi thòng lọng này phải siết từ từ, không thể vội vàng được. Hiện tại chỉ là vài đầu thây ma hoang dã, giống như quả thu hoạch trái vụ, không đáng để ra tay.

Sau khi thi đàn tụ họp thành bầy, số lượng thây ma còn sót lại trong nhà dân không phải quá nhiều, đặc biệt lũ thây ma tiến hoá trên level 20 đều tự có cách phá tường phá cửa chui ra, bọn ở lại chủ yếu là lâu nhâu mà thôi. Ngược lại động vật biến dị thì khá nhiều, đặc biệt là chó, mèo, chuột. Trong một buổi sáng có hơn 20 con chó và 27 con mèo biến dị đã bị tiêu diệt, gần hai tấn thịt tươi được bổ sung vào kho lạnh, ai nấy cũng đều vô cùng hưng phấn.

Thịt tươi khó kiếm, chủ yếu là chuột và cá, ai kiếm được cũng đều bán cho cao tầng để thu lấy giá cao, hiện tại nhiều loại như vậy, giá cả hẳn là sẽ giảm xuống, đội viên bình thường sẽ có khả năng mua mà ăn.

Cũng có đội viên g·iết được một con gián biến dị level 12 to bằng cổ tay, đạt được kỹ năng bị động nhị giai Ăn Tạp, người này đang đòi đổi lấy kỹ năng tam giai từ cao tầng.

Kỹ năng này thể hiện đúng bản chất của lũ gián, đó là cái quái gì cũng có thể ăn được. Học tập kỹ năng này thì người sở hữu có thể ăn gỗ, ăn đất, ăn giấy, ăn bịch nilon, ăn xác thối, thậm chí thịt thây ma cũng có thể ăn, còn tiêu hoá như thực phẩm thông thường. Tác dụng phụ là vĩnh viễn đánh mất vị giác, không còn cảm nhận được hương vị nữa.

Hàn Phong sau một hồi chần chừ thì bỏ qua, nhường cơ hội cho tên nào gu mặn hơn. Nói đùa, hắn dù đã nhiều lần tưởng tượng tới cảnh bản thân nếu bị nhốt dưới lòng đất sẽ c·hết đói, nhưng hắn tuyệt đối không ăn đất. Nếu có ngày đó, hắn sẽ học tập Thao Túng Đại Địa tam giai dự phòng trong balo rồi tự đào đất để giải thoát mình ngay, còn lâu hắn mới móc đất lên ăn cầm hơi.

Hơn nữa đồ ăn Hương Vẫn Tình nấu ra ngon như vậy, có thằng ngu nào mà lại chọn việc đổi từ ăn nui bỏ lò phô mai vừa thơm vừa béo để chuyển qua ăn xác thối có vị như rác chứ.

Hàn Phong đứng ở lều chỉ huy trung tâm nhìn qua 12 chiếc máy tính đang đồng loạt phát sáng, đây là hình ảnh thu về từ đám drone chuyên bay è è trên không trung các khu vực để tiến hành trinh sát cho hơn 400 người bên dưới, toàn bộ tình hình của các đội ngũ đều được truyền dẫn đầy đủ về chỗ này.

- Phát hiện một thây ma Thể Sức Mạnh cao 2,6 mét, vị trí đường A3 giao với MH, yêu cầu viện trợ.

Đội viên đội thông tin liên lạc quan sát tình huống trên một màn hình góc trái thì lập tức rút bộ đàm phát ra tín hiệu cầu viện đối với tiểu đội cơ động đang ở vị trí gần nhất.

Không phải ai cũng có trinh sát nhãn để hiểu rõ cấp độ thây ma, thay vào đó, bọn họ báo cáo thông tin dựa trên ngoại hình của chúng nó. Cách này coi như khá hiệu quả, P1 level 15-19 có ngoại hình dưới 3 mét, P2 level 20 sẽ cao từ 3 mét trở lên, tương đối dễ phân biệt.

Sau khi nhận thông báo từ trung tâm, chỉ 15 giây sau đó, đội cơ động đã xuất hiện rồi bắt đầu tiến hành bao vây tiễu trừ thây ma kia, tốc độ phản ứng có thể nói là nhanh vô cùng.

Sau khi quan sát một hồi hp cũng nhìn thấy thân ảnh Ngô Soái, con hàng này đang đơn thương độc mã đại chiến cùng một đầu F2, nhìn qua tốc độ, có vẻ nó đạt level 21.

Ngô Soái level 17 đánh ngang cơ F2 level 21, nhìn còn giống như đang dạo chơi vậy. Cơ bản là chống chịu của Cự Nhân Biến quá cao, nếu không phải Thể Sức Mạnh trên level 20 hoặc thể tốc độ trên level 22 thì không thể phá nổi phòng ngự của hắn, Ngô Soái chỉ cần áp đặt trọng lực lên đối thủ là thắng ngay, thằng kia đang vờn để tập luyện kỹ thuật mà thôi.

Nhìn ngó một hồi, trông thấy đội viên thông tin liên lạc thuần thục đưa ra các mệnh lệnh điều phối và phối hợp kỹ chiến thuật cho các tiểu đội, Hàn Phong trong lòng cũng không khỏi âm thầm gật đầu. Xem ra Sử Thắng và Trương Phàm chọn lựa và đào tạo khá tốt, những tân binh này vô cùng có nhãn quan, cũng rất có tố chất.

Nếu để hắn ngồi vào trước đống màn hình này thì chỉ sau vài phút là toàn quân sẽ loạn thành một bầy ngay, tư duy của nhân viên công ty l·ừa đ·ảo, chung quy là không khá nổi.

Chờ mòn mỏi mãi mới tới giờ cơm trưa, hắn cuối cùng mới có cớ để mò tới phòng hậu cần. Chiến trận nơi này cách trung tâm trấn chỉ 5 cây số, bởi vậy đội nhà bếp chuẩn bị tương đối đơn giản.

Phần ăn cho 450 người vẫn chia thành 4 mức đãi ngộ riêng biệt. Thường dân là một bữa 6 cống hiến bao gồm cơm trắng, các loại thịt tổng hợp nấu nhuyễn, rau dại xào bơ, đậu hầm, một chiếc bánh bột chiên và canh rong biển khô. Nếu tính ra khối lượng, hẳn là quy đổi thành 1,2kg đồ ăn, đây là giá trợ giá trong thời chiến rồi, bình thường đi đào đất chỉ quy ra 900g thôi.

Đội viên dự bị khẩu phần tương tự, có thêm 2 khúc lạp xưởng, 1 quả trứng, gấp đôi cơm, và tráng miệng bằng 1 miếng đào ngâm.

Đội viên chính thức có thêm 3 món chính là mỳ ý sốt kem, đuôi bò hầm bí đỏ và cá thu một nắng sốt cà, còn có lựa chọn khẩu phần bổ sung là thịt chuột, ai thích thì đăng ký trước. Theo thống kê có tới một nửa chọn thịt chuột rang muối, bọn họ thèm đồ tươi tới phát điên rồi.

Ngoài ra đội viên chính thức sẽ không giới hạn số lượng cơm canh, hai món này không tính phí khi gọi thêm, tráng miệng cũng có thêm lựa chọn kem siro đá bào.

Về phần ăn cung ứng cho cấp tiểu đội trưởng trở lên, thực đơn sẽ được chế biến riêng theo yêu cầu, hoặc khung thiết kế chung 10 món do nhà bếp đề xuất, không có giới hạn số lượng món hay khối lượng mỗi phần ăn, tất nhiên là không phải trả tiền.

Đây là chênh lệch từ thấp lên cao. Ai thích hưởng đặc quyền, gắng mà bò lên đi.

Hàn Phong đớp tới 3 phần cơm tiêu chuẩn 10 món mới thoả mãn cái bụng. Lâu không ăn cơm nhà bếp, bọn họ nấu nướng vẫn ngon như cũ, nhất là món mực một nắng chiên xù chấm cùng sốt mayonaise, và cá nướng sa tế cay tê, hắn ăn tới nuốt cả lưỡi vào bụng.

Sau bữa trưa cũng không có thời gian nghỉ ngơi, toàn quân tiếp tục lao vào thanh lý thây ma. Nói đùa, cường độ chiến đấu quá thấp, thậm chí không có Hồn Áp q·uấy n·hiễu, ai cần nghỉ thì cho ra quân luôn.

3h59 phút chiều, 80% diện tích thành trấn đã được đào móc ra, chỉ còn lại khoảng 20% khu vực ngoại vi tương đối rải rác mà thôi.

4h chiều, Hàn Phong đứng trên một toà nhà 7 tầng nhìn về phương hướng cầu Liễu Hà xa xa, gió nhẹ thốc qua mái tóc hắn, còn mang theo chút hương vị yên bình hiếm có. Bên cạnh là Ngô Soái với khuôn mặt tràn đầy mong chờ, điệu bộ háo hức còn hơn cả chờ mẹ đi chợ về.

“Đinh! Nhiệm vụ sơ cấp: Đứng vững gót chân. Xác nhận hoàn thành.”

“Đinh! Ban thưởng 01 sách kỹ năng tứ giai. 01 thẻ vật phẩm chỉ định tứ giai. 01 Tinh thạch an toàn!”

Cùng với âm thanh máy móc kết thúc, trên tay Hàn Phong xuất hiện một bản sách kỹ năng trong suốt, một thẻ vật phẩm màu vàng, cùng một viên tinh thạch màu tím hình ngôi sao 5 cánh vô cùng rực rỡ.

Bao gian khó vất vả, đồ tốt, cuối cùng tới rồi!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top