Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nữ Quan Vận Sự
Sở chỉ huy của cấm quân được bố trí trong một tòa đại trạch cách không xa hoàng thành. Tòa nhà đó nằm trong một ngõ nhỏ u tĩnh, trong ngõ nhỏ không có gia đình nào sinh sống. Bên góc tường chỉ có mấy nhành mai vàng sắp nở.Hai nam tử thân hình cao gầy sóng vai đi vào trong hẻm. Cả hai đều mặc trường bào sẫm màu, nhìn kỹ mới phát hiện, một người mặc trường bào nghiêng về sắc tím, người còn lại nghiêng về sắc xanh lam.Nam tử mặc trường bào sắc tím có mái tóc mượt như nhung, dùng một cây ngọc trâm màu tím nhạt để cố định, mi dài, mắt phượng, mũi cao, cao nhã quý khí. Trong tay người đó cầm một cái quạt giấy, không ngừng thưởng thức.“Trác Vân, không thể tưởng được mới mấy ngày mà ngươi đã ngồi vững vị trí thống lĩnh cấm quân.” Nam tử áo tím cười khẽ, giọng điệu có vài phần lười biếng.Nam tử mặc áo xanh đúng là Kỷ Trác Vân, mái tóc đen của hắn buộc cao thành búi, cố định bằng kim quan, mặt mày anh tuấn, quả nhiên cũng phong thần tuấn lãng. “Đều nhờ Tướng gia nâng đỡ.”Nam tử áo tím tất nhiên chính là Hàn Cẩm Khanh. Nghe vậy, hắn cũng không khách sáo, chỉ nói: “Thế cục hiện nay biến ảo khôn lường, vị trí này của ngươi không biết bao nhiêu người để mắt thèm muốn, không chỉ ngồi ở đó, mà còn phải ngồi lâu.” Hắn gõ gõ chiếc quạt giấy trong lòng bàn tay.“Không sai, hạ quan điều trở lại kinh thành vì trợ giúp Tướng gia một tay, tự nhiên sẽ cẩn thận gấp đôi. Nhưng tình thế hôm nay còn hung hiểm hơn so với hành quân đánh giặc bên ngoài.”Hàn Cẩm Khanh nghe vậy cong môi cười, “Chuyện này cũng không thể tránh khỏi.”Hai người lại đi tiếp một đoạn, lúc gần đến hoàng thành thì dừng lại.“Không cần tiễn nữa, kiệu ở phía trước rồi.” Hàn Cẩm Khanh lơ đãng nhìn về phía trước, lại nói: “Người mà ngươi cứu ngày ấy, trước đó có biết là cứu ai không?”Kỷ Trác Vân sửng sốt, “Lúc ta lên đảo chợt nghe thấy tiếng kêu cứu, nên mới xuống nước cứu người, chuyện này sao nói trước được.”“Sau này đừng làm những chuyện như vậy, không thích hợp với thân phận của ngươi.” Trùng hợp có một tia nắng mặt trời xuyên thấu tầng mây chiếu vào ngõ nhỏ, dừng trên hàng mi của Hàn Cẩm Khanh, điểm điểm kim quang, khiến hắn càng tuấn mỹ như thiên thần, nhưng lời hắn nói lại khiến trái tim người ta vô cớ băng giá.“Ý của Tướng gia là?”“Lần này ngươi gặp may mắn, cứu được Cố Khinh Âm.” Hàn Cẩm Khanh như có thâm ý liếc nhìn Kỷ Trác Vân một cái, khóe mắt mang theo ý cười ngả ngớn. “Đó là đào hoa, nếu là những người khác, sẽ khiến họ có những suy nghĩ không nên có.”Kỷ Trác Vân trầm ngâm một lát, “Được, ta nghe Tướng gia.” Kỷ Trác Vân cũng không cảm thấy kinh ngạc khi Hàn Cẩm Khanh biết chuyện của hắn cùng Cố Khinh Âm đêm hôm đó.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.