Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quỷ tình duyên, nhân duyên tuyến
Kỳ Bội nói cô ấy nếu như có thể tránh được ánh mặt trời, cô muốn buổi tối lúc đi ra có thể trở lại xem thửĐương nhiên cô nhận biết được những người kia lúc còn sống.Tôi từ chối cho ý kiếnLà một con ma, cùng với người sống vốn là hai thế giới khác nhau, đến nhìn thử thì có lợi ích gì đây? Nhưng tôi không nói ra ý kiến phản bác này với Kỳ Bội, bởi vì Kỳ Bội vẫn yên lặng ngồi xổm trong thùng rác, cúi đầu nhìn chân mình, nhìn không ra được tâm tình như thế nào, nhưng ít ra so với thời điểm cô ấy khóc khan không ngừng bớt lo hơn nhiều, tôi cũng hướng mắt nhìn về phía rác rưởi sặc sỡ chung quanh chân cô, cảm thấy không có gì đáng để xem, liền nhìn về phía cô.Kỳ Bội còn có thể có người thân thương tâm vì cô, thật là tốt, chí ít cô còn biết được có người vì cái chết của cô mà khổ sở. Tôi vô cùng cảm khái nghĩ, sau đó lại cảm thấy như vậy không có ý gì, Kỳ Bội quả nhiên không có tán gẫu chuyện trong lòng ra, cũng không nói chuyện phiếm, tôi làm thế nào còn muốn để ý đến cô ấy đây? Cô nhìn rác rưởi xung quanh đờ ra, tôi nhìn cô đờ ra, không phải trông rất ngốc sao?Cô ấy cũng chỉ là con ma bình thường mà thôi, cùng tôi không có chút nào can hệ, ngược lại là một "tình duyên" lại không sợ ánh mặt trời, ta liền rời đi khỏi thùng rác, hướng nơi khác bay đi, tựa hồ nghe thấy tiếng Kỳ Bội ở trong thùng rác cất tiếng gọi tôi, bất quá tôi cũng không quay lại, mà vẫn ở trên trời nhẹ nhàng thảnh thơi bay một vòng.Ưm, khí trời ngày hôm nay thật tốt, trời trong xanh không mây, tuy rằng tôi đã chết rồi, không cảm nhận được những cơn gió nhè nhẹ cùng ánh mặt trời ấm áp, nhưng nhìn thấy khí trời tốt thế này cũng rất thích thú, có điều nói khí trời tốt thế này cũng đồng nghĩa là cả ngày hôm nay nhất định ánh mặt trời cũng rất chói chang.Cô ấy ở trong thùng rác cũng không thể đờ ra quá lâu, đây là phố kinh doanh, cái thùng rác kia không thể cả ngày đều không có ai hất ra, đến lúc đó ánh nắng mặt trời nhất định sẽ chiếu vào.Nhưng có liên quan gì đến tôi, đều là bởi vì cô ấy quá ngốc.Tôi liền ý thức được chính mình chết rồi cũng không có để ý nhiều, càng sẽ không đi quản chuyện một con ma.Tôi đã thấy chuyện Quỷ sai bắt ma nhiều rồi, cái cảnh tượng kia so với chờ bị ánh mặt trời chiếu vào còn đáng sợ hơn nhiều, mặc kệ là người hay là ma, thật tôi cũng không quá lưu tâm, nhưng cứ như vậy, tôi thật sự giống như người vô tâm vô phế.Nhưng vốn ma quỷ không có tâm rồi còn gì.Tôi như ngày thường bay vào rạp chiếu phim yêu thích kia, tuy rằng hiện tại còn rất sớm chưa tới giờ phát phim, nhưng tôi có thể nhìn TV trên tường chiếu lịch chiếu phim giết thời gian, cho dù nó phát đi phát lại nhiều lần tôi vẫn xem say xưa ngon lành, cũng hết cách, làm một kẻ "tình duyên" lẻ loi, thời gian thực sự là quá dài lâu, tôi ngồi dài thường thượt trên cái ghế đỏ đối diện cái tivi, chăm chú nhìn TV trên tường, nếu có ai có thể nhìn thấy tôi, nhất định sẽ cảm thấy tôi rất giống một con người.Chỉ là tôi cũng chỉ giả vờ nghĩ như vậy thôiClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.