Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 48: Sun!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 48: Sun!

Cả nhóm đã ngăn cản được cuộc t·ấn c·ông hèn hạ của Lovers cùng với c·ái c·hết của mụ Enyaba, sau tất cả những khó khắn đó thì thứ mà cả năm người nhận lại không phải là trái ngọt, họ vẫn không moi được quá nhiều thông tin từ mụ phù thủy, nhưng ít ra mọi người đã bước đến gần hơn.

Để tránh con đường bất ổn chính trị giữa hai đất nước từ Iran tới Iraq, họ buộc phải băng qua vùng biển Ả Rập ở Karachi, rồi tiến vào vùng lãnh thổ của các Tiểu Vương Quốc Ả Rập thống nhất.

Không ai muốn đang ngồi xe bus hay một phương tiện giao thông an toàn lại gặp phải một anh bạn người hồi giáo, vác theo một cái cặp đen kỳ lạ tới gần, sau một khoảng thời gian băng qua biển thì cuối cùng những người đàn ông của chúng ta cũng tới nơi.

Vì đoạn đường tới địa điểm tiếp theo vẫn còn rất xa, kết hợp theo cái nắng, cát và gió ở nơi đây nên cả nhóm quyết định sẽ đi mua một chiếc xe, người mua tất nhiên là ông Joseph rồi, vì còn ai giàu bằng ông đâu?

Polnareff thì xin ngay một chân đi ké để la liếm.

. . . .

"Giờ ngài chỉ việc ký vào đây nữa là hoàn thành hợp đồng rồi!" gã tiếp thị xe hơi, mỉm cười một cách thân thiện nhất có thể vừa nói xoa xoa lòng bàn tay, mặc dù khách hàng tới đây mua xe đều rất đông vào mỗi ngày.

Nhưng cũng ít có ai lựa ngay một chiếc xe xịn hạng nhất như mua rau thế này, tiền chia hoa hồng cũng sẽ rất cao, bảo không vui sao được?

Ông Joseph thì đọc kỹ hợp đồng mua bán, ông ta gật gật đầu rồi dứt khoát ký tên của mình xuống:

"Chỗ này à?"

Đằng nào thì ông cũng là chủ của công ty bất động sản lớn nhất nhì ở Mỹ cơ mà.

Polnareff thì cũng hít ké tí fame, anh ta bắt đầu dở cái tật ba hoa và thích tia gái đẹp của mình, cha này vẫn chưa học được điều gì sau cái lần suýt ăn ngay bãi huệ vào mồm lần từ trước nhỉ?

Tay người Pháp vớ được một cô nhân viên xinh đẹp thì bắt đầu bốc phét:

"Ấy chà. . . chỉ cần quý cô xinh đẹp như em mà lên tiếng, anh sẵn sàng mua xe luôn đó!"

"Dẻo miệng!"

"Có dịp thì mình đi ăn tối nhé!"

Đúng lúc này thì ông Joseph cũng cầm theo một mớ giấy tờ đi đến, ông ta bất tình lình đứng ở ngay phía sau, ông đập thẳng tệp giấy lên đầu của Polnareff và nói:

"Polnareff, ta xin lỗi phải cản trở cậu ngay cái lúc bận rộn này. . . !"

Polnareff thấy kiểu tóc bảnh tỏn của mình bị chẻ ra làm đôi thì nhảy cẫng lên:

"Ông Joestar!"

"Chúng ta xuất phát thôi!" ông Joseph nói, không có thời gian dư thừa cho việc ăn chơi đâu.

"Coi nào. . . đừng có mà làm hỏng tóc của tôi như thế chứ? Khó lắm mới làm được kiểu tóc này đó!" Polnareff vừa càu nhàu vừa chỉnh lại tóc, tay người pháp đứng dậy và theo sau.

Ông Joesph nghe thấy thế thì thở dài:

"Ai thèm quan tâm tới tóc của cậu làm cái gì? Nhờ cậu làm tài xế đó!" nói xong rồi, ông ta đi thẳng tới chỗ chiếc xe mới tậu.

"Rồi, rồi, rồi. . .! Bye! Mademoiselle!" Polnareff không quên quay lại chào tạm biệt mối tình "suýt nhú" của mình. (Mademoiselle: trong tiếng pháp là quý bà, nhưng từ này thường dùng để gọi những người phụ nữ còn độc thân và chưa lập gia đình!)

"Nhưng mà ông Joestar này, sao lại lái chiếc xe đắt tiền, sang trọng giữa cái chốn sa mạc thế này? Không phải nên mua mấy chiếc xe địa hình hầm hố một chút thì mới thuận tiện chứ?"

Polnareff nhìn chiếc xe rolls royce mới toanh thì khó hiểu hỏi.

Nghe được câu hỏi nhưng ông Joseph không có trả lời ngay mà chỉ ngắm nhìn chiếc xe một lúc, ông ta chỉ cười và nói với cái giọng đầy bí ẩn:

"Rồi cậu sẽ hiểu thôi!"

Cả hai nhanh chóng leo lên xe rồi di chuyển tới chỗ Kakyoin và Jotaro đang đợi, với cái nóng c·hết người ở nơi đây thì dù có đứng dưới bóng mát thì cũng khó mà chịu đựng được.

Chiếc xe của cả bọn phóng bon bon trên con những con đường đầy biệt thự là biệt thự, Polnareff vừa lái xe vừa ao ước ngắm nhìn, ước gì anh ta cũng sở hữu một cái như này, anh chàng người pháp nói:

"Cơ mà, không thể tin nổi cái đất nước này luôn đấy! Nhà thì căn nào cũng đều là biệt thự cả!"

Ông Joseph ngồi ở tay lái phụ thì nhìn chằm chằm vào bản đồ, ông ta có vẻ không mấy quan tâm chỉ trả lời:

"Ừm! Mấy căn nhà ở đây phải có giá tầm 3,4 tỷ yên ở Tokyo, như vậy là bình thường với người ở đây đó!

Mới 20 năm trước ở đây vẫn còn là sa mạc toàn nắng với cát!

Nhưng nhờ lợi nhuận khổng lồ từ cuộc khủng hoảng dầu mỏ, mà nơi này phát triển thành đô thị trong mơ! Đúng là truyện một nghìn lẻ một đêm mà!"

"Mặt trời thì gắt đấy! Nhưng có điều hòa trong xe thì thoải mái phết, không có gì để chê hết!" Polnareff tận hưởng gió lạnh từ điều hòa vừa thư thái lái xe vừa nói, bây giờ mà bảo anh ta rời khỏi xe và chạy ra ngoài, dù có cho tiền thì cũng chẳng kéo Polnareff đi được.

Kakyoin thì trầm ngâm, không hiểu cậu ta đang suy nghĩ cái gì, sau sự kiện của Enyaba và Lovers, Kakyoin ngộ ra được một điều rằng, dù cậu có biết tất tần tật về khả năng Stand hay chủ nhân của nó thì cậu ta cũng chẳng có cách nào đối phó được.

Cả hai lần đối thủ đều làm những thứ khiến cho Kakyoin không thể nào ngờ đến, suýt tí nữa thì bỏ mạng, cậu ta cần sự giúp đỡ của đồng đội, nhưng tìm lý do nào hợp lý để thuyết phục họ đây?

Kakyoin muốn cho họ biết về toàn bộ những kẻ thù tiếp theo phải đối đầu, nhưng cậu ta chẳng có lý do hợp lý nào cả, nếu làm ẩu có khi bị coi là gián điệp của Dio cũng nên.

Chưa kể đến đối thủ tiếp theo mả cả bọn phải đối mặt, một thứ Stand kinh khủng, nó vô lý hết sức, một thứ nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người. . .MẶT TRỜI!

Đúng đấy!

Là mặt trời, thế thì còn đánh đấm cái quái gì nữa?

Mặc dùng con Stand này chỉ là bản sao, made in China nhưng khả năng của nó cũng không thể coi thường được, nó có thể làm cho nhiệt độ xung quanh tăng nhanh lên tới hơn 80 độ C.

Chưa kể bản thân của Stand này vốn đã có nhiệt độ cực cao lên tới hàng ngàn, việc t·ấn c·ông hay phá hủy nó bằng Stand hoặc bất cứ thứ gì đều vô dụng, bởi trước khi chạm tới mặt trời thì thứ đó đã bị nhiệt độ kinh khủng đốt thành tro.

May mắn con Stand này không thể t·ấn c·ông một mục tiêu cố định, nhưng khả năng t·ấn c·ông của nó không chỉ dừng lại ở nhiệt độ cao, mà con lợn này còn có thể bắn ra cả những viên thiên thạch Mini.

Cách duy nhất để hạ được thứ Stand quái thai này đó chính là bắt được tay chủ nhân trước.

Nhưng bây giờ chưa phải là lúc tính đến việc đó, Kakyoin đang còn thừa một đống điểm tiềm năng đây, cậu ta quyết định sẽ vung tay thoải mái một lần:

[ Stand User: Kakyoin ] +

[ Stand: Heirophanr Green ]

[ Sức mạnh: A ]

[ Tốc độ: A ]

[ Phạm vi: A ]

[ Độ Bền: B ]+

[ Độ chính xác: C ]+

[ Tiềm năng: D ]+

[ Điểm Stand hiện có: 8 ]

Kakyoin dùng một điểm để tăng [Độ Bền] từ cấp B lên cấp A, sau đó lại sử dụng 3 điểm để nâng [Độ chính xác] từ cấp C lên cấp A.

Sau khi tiêu pha một đợt Kakyoin chỉ còn thừa 4 điểm và một hạng chỉ số đó là [Tiềm Năng] còn đang ở cấp D, nếu tăng lên nốt thì Kakyoin có thể sẽ chẳng cần dùng tới điểm nữa.

Không!

Kakyoin bất ngờ giật mình khi một ý tưởng điên rồ lóe lên trong đầu, cậu ta vỗ đùi một cái, đúng vậy chỉ số [Tiềm năng] là không cố định, nó sẽ giảm khi người dùng khám phá ra khả năng mới của Stand mà họ sở hữu.

Nếu vậy, Kakyoin chỉ cần không ngừng bơm điểm vào [Tiềm năng] thì Stand của cậu ta sẽ thu được nhiều khả năng mới, đợi cho chỉ số tụt xuống thì lại cộng thêm vào, vô địch thì không dám nói, nhưng mạnh thì chắc chắn rồi.

Kakyoin mừng thầm ở trong lòng.

"Sao vậy, Kakyoin?" Jotaro thấy thằng bạn của mình bỗng nhiên cười một cách kỳ lạ thì hỏi.

Kakyoin nghe thấy vậy thì tỉnh lại sau những suy nghĩ vu vơ, cậu ta nói:

"À, không có gì đâu! Chỉ là khung cảnh đẹp quá, nếu có người bám đuôi thì tôi biết được ngay, nhưng cứ có cảm giác bị người theo dõi, nên phải ngoái đầu ra ngoài nhìn mãi!

Nếu không tìm được thì chắc chỉ có mặt trời thôi ha!"

"Đùa cái gì đấy chứ, Kakyoin? Không đời nào mặt trời lại là một tên theo dõi biến thái được! Cậu đang căng thẳng quá rồi, đừng lo lắng cứ yên tâm mà ngắm cảnh đi!" Polnareff vừa lái xe vừa nói.

"Ừm, xét đến chuyện đó thì ta đang phân vân về việc tìm đường đi! Ta tính chọn đường đi từ đây, khoảng 100 km về hướng Tây Bắc có một ngôi làng tên là Yarpline! Do sa mạc với núi non nên đường đi khá ngoằn ngoèo!

Nếu mà đi xe thì sẽ mất tới 2 ngày đường! Thành ra người sống ở làng này thường dùng Cessna làm phương tiện di chuyển, ta nghĩ trước mắt thì cứ tới ngôi làng đó, mua một chiếc Cessna rồi băng qua sa mạc ở Ả Rập Xê-út!

Trước giờ ta vẫn còn đang lo lắng vụ đi máy bay thì sẽ bị người dùng Stand t·ấn c·ông, gây nguy hiểm cho người vô tội!

Nhưng nếu là Cessna thì ta lái được, còn rút ngắn thời gian di chuyển!" ông Joseph vừa cầm tấm bản đồ vừa ngoái đầu lại nói với hai thằng cháu ngồi ở ghế sau.

( Cessna là một dạng máy bay dân dụng chỉ có đủ chỗ ngồi cho 4 người, nó có thể đạt tốc độ tối đa là 226 km/h. Với một bình đầy nhiên liệu, phi công có thể lái máy bay đi quãng đường 1.290 km, tương đương với khoảng cách từ New York tới Wisconsin, Mỹ )

Jotaro nghe ông của mình nói như vậy thì sạm cả mặt lại, cậu ta tựa lưng vào ghế đưa ba ngón tay lên trước mặt, híp mắt nhìn ông già lẩm cẩm Joseph rồi nói:

"Tôi không muốn ngồi trên chiếc Cessna của một người, bị rơi máy bay ba lần đâu!"

Cả hai người còn lại nghe thấy vậy thì cũng hơi rén, lần trước thì có biển mà hạ cánh, thế nhưng lần này mà rơi xuống sa mạc thì chỉ có nước ăn cát.

Ông Joseph thấy thế thì tụt cả hứng, đang định thể hiện trình độ lái máy bay cho mấy thằng cháu xem mà chúng nó lại phũ thế này đây, ông ta quay mặt đi rồi nói:

"Vậy tóm lại, ta thấy cứ băng qua sa mạc này trước để tới làng Yarpilne, đi lạc đà thì sẽ mất tới 1 ngày!"

"Lạc đà? Khoan, vụ Cessna thì không có nói, nhưng lạc đà thì gượm đã, tôi đã cưỡi lạc đà bao giờ đâu?" Polnareff nghe thấy cưỡi lạc đà thì hơi lo lắng, mặc dù anh có nghe về vụ rơi máy bay, nhưng anh ta cũng không cho nó là cái gì đó đáng ngại.

Dù sao rơi máy bay vô cùng hiếm mà, nhưng cưỡi lạc đà thì có hơi khó chấp nhận.

Ông Joseph nghe vậy thì tự tin, ông ta gập tấm bản đồ lại và nói:

"Cứ giao cho ta! Ta hiểu rõ lắm, để ta dạy cậu cách cưỡi! Cứ ngồi yên mà tâm!"

Polnareff nghe thấy thế thì thở phào một hơi, ông Joseph khẳng định như vậy cũng khiến anh ta an tâm mà tập trung lái xe, cả nhóm ngồi xe hơi một lúc thì cuối cùng cũng đi tới nơi có bán lạc đà.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top