Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 85: Trốn Thoát.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 85: Trốn Thoát.

Thức ăn nhanh, thức ăn nhanh, thức ăn anh, thức ăn nhanh, thức ăn nhanh...

Những từ "thức ăn nhanh" cứ vang vọng trong tâm trí của Jotaro, nó giống hệt như câu thần chú của một phù thủy.

Đột nhiên, một thứ gì đó như bóng đèn chợt lóe sáng trong đầu của Jotaro, một ý tưởng. Jotaro nhớ lại trong giây lát, cái lúc mà ý thức của họ dần chìm vào quên lãng, c·ái c·hết đang cận kề.

[Mình có thể làm được không? Liệu nó có hiệu quả không? Có đáng thử không? Không, mình phải làm thế này! Không còn cách nào khác để chúng ta trốn thoát, vì vậy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thử kế hoạch ngu ngốc này...!]

Trong khi đó, Polnareff cũng đã bắt đầu nghĩ ra một ý tưởng của riêng mình. Anh ta đang gửi thông tin về các chuyến tàu, hạy trạm dừng nghỉ đến Satanic Coupler thông qua các xúc tu.

Đương nhiên, nếu chúng không phải là dữ liệu thực tế, chúng sẽ bị loại trừ ngay lập tức. Anh ta phải gửi dữ liệu về cách một chuyến tàu hoạt động, khởi hành, vào ga, đến mấy giờ, đi mấy giờ, trạm cuối ở đâu.

Suy cho cùng thì Polnareff cũng không phải là người làm việc ở trong tuyến đường sắt nên anh ta mù tịt và chỉ cố vẽ mấy thứ linh tinh.

Tuy Absalom sẽ hiện thực hóa mọi thông tin mà hắn thu được, nhưng về chuyến tàu thì không ai có thể đánh lừa được hắn ta.

Nhưng miễn không phải là mấy thứ điên rồ như quái vật thần thoại hay phép thuật thì ổn hết.

Kế hoạch của Jotaro rõ ràng trùng khớp với Polnareff. Liệu đó có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay là sự ăn ý của những người đồng đội hiểu biết và tin tưởng lẫn nhau?

Cả hai đã cố gắng, với tất cả những gì họ có thể nghĩ đến, để tưởng tượng trong tâm trí họ những thông tin cần thiết để thay đổi đoàn tàu. Trong khi các xúc tu bơm dữ liệu từ tĩnh mạch của chúng thành dòng, hy vọng thông tin mới họ vừa nghĩ ra sẽ được thu thập.

Trong vòng chưa đầy ba mươi giây, hai kế hoạch đã đạt được kết quả to lớn. Các xúc tu rút lui, chúng cắm xuống đất rồi hòa tan vào sàn nhà như thể đang sợ hãi.

Ngay lúc này, Jotaro đã nắm thóp thời cơ, cậu ta xoay sở để giải thoát cho mình cũng như những người khác.

Ngay sau khi thông tin từ não của Jotaro và Polnareff được Absalom hiện thực hóa thì con tàu đã có sự thay đổi đáng kể: các cửa sổ cố định đã thay đổi thành cửa sổ mở bằng tay.

"Cái quái gì thế này!?" Absalom hét lên trong sự bối rối.

"Nhanh, nhanh lên, chạy về phía cửa sổ, bây giờ chúng ta có thể mở nó từ bên trong!" Jotaro bế Iggy đã ngất xỉu lên tay và chạy nhanh đến cửa sổ, nhảy ra ngoài.

Tuuu* tuuuu*

Polnareff cũng làm theo y hệt, nhưng Joseph, Avdol và Kakyoin cùng người phi công đang hôn mê b·ất t·ỉnh, họ không biết về hai kế hoạch này, đã lỡ để cho thời gian quý báu trôi qua, họ đã bị mắc kẹt lại trong con tàu.

"C·hết thiệt!" Kakyoin hét lớn, nhưng ít ra ba thành viên trong số họ đã thoát ra được bên ngoài.

Họ hiểu ra tình hình quá muộn và chỉ còn biết nhìn chằm chằm vào những ô cửa sổ đã biến trở lại như trước. Họ không thể làm gì khác ngoài việc trút giận bằng cách đấm vào chúng.

Trong khi đó, Jotaro và Polnareff liên tục nảy lên khỏi mặt đường nhựa, nơi mà họ đã ném mình nhảy xuống, hai người lăn nhiều vòng trên con đường bê tông gồ ghề trước khi đứng bật dậy.

Nhảy thẳng xuống đường từ trên một chiếc đầu tàu hỏa chạy với vận tốc gần 2 trăm km trên giờ là điều điên rồ nhất. Nó chẳng khác nào t·ự s·át cả!

Nhưng đó là đối với người bình thường, còn Jotaro và Polnareff, hai người họ đã nhanh tay triệu hồi Stand của mình để bảo vệ bản thân. Nhờ vậy mà họ chỉ bị xướt xát nhẹ.

"Không thể nào! Chỉ có hai chúng ta trốn thoát được thôi! Giá mà tôi nhắc nhở họ sớm hơn!" Polnareff siết chặt nắm đầu rồi nghiến răng nghiến lợi nói.

"Chúng ta và con chó!" Jotaro nói, rồi chỉ ngón tay vào Iggy.

Cậu ta túm lấy gáy của nó và thả con chó xuống. Iggy ngã vào mặt đường, đập mạnh xuống đất, con chó tỉnh dậy với tiếng kêu khó chịu.

Arff* Arrff*

Hàng tá những tòa nhà trọc trời mọc lên như nấm ở giữa con đường chính nơi mà Jotaro, Polnareff và Iggy nhảy xuống, mặc dù đã ngắm mỏi cả mắt từ lúc ở trên tàu nhưng họ vẫn bị choáng ngợp bởi quy mô của ảo ảnh ở trước mắt.

Không, chúng chẳng phải là ảo ảnh nữa rồi, họ có thể chạm được vào mấy thứ này.

Satanic Coupler đột nhiên đạp phanh. Bánh xe bằng kim loại theo quán tính mài một đường thật dài và bắn ra tia lửa khắp nơi, cái đầu tàu chợt quay ngoắt lại.

"Nó đang tiến về phía chúng ta! Jotaro, chúng ta phải làm gì đây? Ông Joestar và những người còn lại vẫn còn ở bên trong! Chúng ta phải giúp họ thế nào bây giờ?" Polnareff hét lên.

Jotaro lẩm bẩm điều gì đó và liếc nhìn Satanic Coupler đang lao về phía họ một cách ồn ào cùng với cái tốc độ điên rồ của nó.

"Anh có thể dừng nó lại bằng Silver Chariot của anh không?"

"Tôi nghĩ là không. Nếu sử dụng Star Platinum của cậu thì sao? Cậu nghĩ sao? Nó là Stand có sức mạnh lớn nhất trong nhóm chúng ta!" Polnareff đáp.

"Việc này gần như là bất khả thi, đặc biệt là với tình trạng của chúng ta bây giờ!" Jotaro vừa nói vừa nhìn cơ thể đang run lên vì yếu đuối của mình.

"Thôi nào, hãy cho tên khốn đó thấy hắn đang đối phó với ai. Tôi ghét hắn, hắn làm tôi phát ốm!" nhưng Polnareff vẫn chưa bỏ cuộc, có lẽ một người là không thể, nhưng hai người một chó thì sao?

"Ừ, hắn thật khó chịu! Dù sao thì... chúng ta phải nghĩ ra cách thoát khỏi nơi này." Jotaro gật gật đầu.

"Đồng ý!" Jotaro và Polnareff quay lại và bắt đầu chạy bằng tốc độ nhanh nhất mà họ có thể. Iggy cũng đuổi theo bá·m s·át họ.

"Vậy thì, kễ hoạch của chúng ta bây giờ là gì? Đừng có nói với tôi là chúng ta sẽ chạy vòng vòng ở đây nhé! Lợi dụng mấy con đường khó đi để cắt đuôi cũng là một ý tưởng hay đấy, nhưng tiền đề là chúng ta phải chạy nhanh hơn tài hoả!" Polnareff vừa chạy vừa hỏi.

Huk. . .* huk. . .*

"Kế hoạch hay đấy! Nhưng tôi có cách khác!" Jotaro trả lời với một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt lạnh lùng.

Kế hoạch trốn thoát của cả hai người thực sự đã thành công rực rỡ. Cuối cùng, Jotaro và Polnareff đã trốn thoát khỏi Satanic Coupler bằng cách sử dụng chính khả năng của đầu tàu.

Sử dụng tàu hỏa làm phương tiện di chuyển thực sự rất thú vị, cả nhóm bọn họ đã từng di chuyển qua Ấn Độ bằng thứ này nên cũng có đôi chút hiểu biết về nó, dù không nhiều bằng ông già Joseph.

Trong số đó, thứ khiến Jotaro chú ý nhất cũng là việc mua bán đồ ăn đóng gói sẵn mỗi khi tàu dừng lại ở một nhà ga. Nếu trên tàu không có dịch vụ ăn uống thỏa đáng, thì đoàn tàu sẽ được thiết kế với tất cả các cửa sổ đều có thể di chuyển và mở được từ bên trong.

Như thế thì hành khách có thể mua được đồ ăn từ những người bán hàng rong ở nhà ga bên ngoài mà không cần phải rời đi, hành khách có thể lấy đồ ăn đóng hộp trực tiếp qua cửa sổ.

Đó là điều mà Jotaro đã nghĩ ra để giúp họ thoát ra ngoài!

"Một chuyến tàu bẩn thỉu như thế này chắc chắn không được tạo ra từ thông tin của chúng ta. Tôi chưa bao giờ thấy một chuyến tàu nào mà sàn tàu đầy rẫy sâu bọ!

Trong một chuyến tàu bình thường, không có con giun nào chui ra khỏi mặt đất! Nói tới lũ giun đất lại làm tôi nghĩ đến cái gì đấy. . . Một que kem ốc quế đầy lúc nhúc giun đấy à?" đó là những gì Polnareff đã nói.

Họ đã đúng. Satanic Coupler đã được tạo ra bằng cách sao chép những thông tin nhấp nháy trong tâm trí của hành khách.

Sự tuyệt vọng làm con người yếu đi. Hy vọng mang lại cho ta sức mạnh mới. Sau khi trốn thoát khỏi Satanic Coupler, Jotaro, Polnareff và Iggy, bám víu vào một chút hy vọng mong manh, họ chạy dọc theo những con hẻm của thành phố ảo ảnh với tốc độ chóng mặt.

Nếu họ kịp xoay xở, ngay lúc này và ở đây, nếu cả hai người không bị Satanic Coupler bắt kịp, thì họ chắc chắn sẽ sống sót ít nhất trong một hoặc hai ngày nữa.

Thời gian sẽ đủ cho họ để phục hồi lại sức mạnh và có thể đánh bại Satanic Coupler trong cuộc chạm trán tiếp theo...

Tuy nhiên, cơn tức giận đã mang lại cho họ một nguồn năng lượng đáng ngạc nhiên, một lần nữa.

Bị lừa dối một cách nhục nhã đã khiến cho cơn thịnh nộ trong đầu của Absalom bùng nổ. Màu sắc của Satanic Coupler chuyển từ đỏ sang đen và, khi cơn thịnh nộ thù địch lên đến đỉnh điểm, nó lao nhanh về phía nhóm của Jotaro.

Năm mươi-năm mươi, như họ nói. Mặc dù nếu chúng ta cùng muốn tính đến những thương tích mà họ phải chịu, thì tình hình chắc chắn là bất lợi cho nhóm của Jotaro.

Bị suy yếu vì đói, khát và mệt mỏi, nhưng ý chí sinh tồn rắn rỏi đã giúp họ đứng lên, họ phải sống, sống thì mới có hy vọng để cứu vớt được những người còn lại đang bị nhốt ở trên tàu.

Nhưng ý chí có kiên cường đến đâu thì cơ thể của con người cũng có giới hạn và cả Jotaro và Polnareff đều đang đứng ở trên bờ vực của giới hạn đó, họ không còn sức để chạy.

Họ vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau tổn thương tâm lý từ Satanic Coupler. Bên cạnh đó, lượng máu mất đi từ những v·ết t·hương do Emerald Splash phản ngược lại, đã nhanh chóng lấy đi chút sức lực ít ỏi còn sót lại trong cơ thể họ.

Trên hết, tình trạng chảy máu của Jotaro rất nghiêm trọng.

Vì cậu ta đã mài một đường thật dài trên mặt đất khi nhảy xuống khỏi con tàu.

"Mẹ kiếp! Nếu chúng ta không giải thoát được cho những người khác thì họ sẽ trở thành con tin của hắn! Đây chính là ý nghĩa của sự bất lực!" Polnareff hét lên, trong khi nhìn ra sau lưng, tưởng chừng như cảm giác bất lực này đã bị anh ta bỏ lại ở phía sau khi báo thù thành công cho em gái mình.

Nhưng ngày hôm nay nó lại xuất hiện thêm một lần nữa, Polnareff ghét nó, ghét cảm giác này nhưng làm gì được bây giờ cơ chứ?

Satanic Coupler đã đuổi sát phía sau, nó đang tiến đến gần họ từng giây một khoảng cách giữa đôi bên càng gần hơn, tiếng động cơ của con tàu gầm rú như một con gấu khổng lồ.

Absalom rõ ràng là đang cố phô trương sức mạnh.

Thành thật mà nói, Jotaro, Polnareff và Iggy đã cố gắng t·ấn c·ông liên tục vào thân tàu, nhưng dù có là nắm đấm hủy diệt của Star Platinum với tốc độ ngang ngửa âm thanh, lưỡi kiếm sắc bén gần như chém đứt được mọi thứ của Silver Chariot hay móng vuốt của The Fool, chúng không gây ra một chút hiệu quả đáng kể nào lên con tàu, Satanic Coupler không hề hấn gì.

Lý do cho điều đó thì dễ thấy: Lớp vỏ ngoài của Satanic Coupler không mềm và đàn hồi như lớp bên trong, mà chúng cứng rắn như một bộ áo giáp, hay một tấm khiên dày để chống lại mọi đòn t·ấn c·ông.

"Khốn nạn! Nó đang tiến đến theo hướng này!"

Satanic Coupler đang tiến đến ngày càng nhanh hơn. Cả nhóm rẽ trái ở ngã tư và lao vào một con hẻm hẹp nằm giữa các tòa nhà cao lớn, con hẻm quá nhỏ để một chiếc tàu đi qua.

Két* RẦM*

Tuy nhiên, Satanic Coupler không thèm quan tâm đến những thứ như vậy, toa tàu lắc lư dữ dội sang trái và phải như đuôi rắn, và đoàn tàu cứ thế húc thẳng vào thành công đâm xuyên qua được con hẻm.

Satanic Coupler với chiều ngang rộng khoảng ba mét, trong khi lối đi không quá hai mét. Sự khác biệt này đã bị Satanic Coupler vượt qua một cách liều lĩnh khi thân tàu mài vào những bức tường của tòa nhà với tiếng rít chói tai.

Những tia lửa lấp lánh bắn ra khắp nơi như pháo hoa kèm theo hàng tá mảnh vỡ trên tường rơi xuống như mưa từ trên cao.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top