Ta Ở Fairy Tail Tạo Wonder Ride Book!!!

Chương 7: Tìm Nghĩa Trang Rồng.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Ở Fairy Tail Tạo Wonder Ride Book!!!

Magnolia, một tuần kể từ sau lần cậu bé Ryu cùng người giao đồ cho hội trưởng Makarov ghé sang Fairy Tail. Bấy giờ hội pháp sư vẫn thế bởi đây là bầu không khí vốn có của họ, ồn ào náo nhiệt mãi thôi.

Riêng bóng dáng của Macao và Wakaba là chả thấy đâu, hai bọn họ b·ị b·ắt buộc đi cày nhiệm vụ trả nợ một triệu Jewels. Vì vậy vài ngày trở lại đây không ai kịp thấy họ về lấy nhiệm vụ chứ kể chi ở hội.

Levy, cô bé nhỏ nhắn ngồi trên ghế cao tại quầy chống cằm, sau khi đánh cờ chán chê với vài thành viên trong hội cũng chả khiến Levy đạt tâm trạng tốt hơn. Cô bé cứ buồn bực xen lẫn sự chờ mong.

Đáng tiếc coi bộ những gì Levy đợi sẽ không xuất hiện, hội trưởng đã thấy cô bé ủ rủ tầm hai ba ngày nay đành hỏi: “Levy? Hay là cháu cố ra ngoài kia tìm bạn bè chơi chung? Thay vì cứ đợi mãi Ryu?”

Bị hội trưởng Makarov đoán trúng điểm, Levy ngại ngùng chối: “Ơ… Không có đâu ạ! Hội trưởng, con chỉ đang ừm…” Levy khó giải thích.

Thật lòng Levy đang mắng thầm Ryu, hôm đó cậu ấy hứa rằng sẽ tới đây thường xuyên trò chuyện với Levy. Rốt cuộc từ đó đến tận hiện giờ đều chả thấy tung tích đâu, Levy thì tin tưởng chờ mãi.

Hội viên khác trong Fairy Tail bắt đầu trêu cô bé: “Kìa kìa! Levy đang chờ đợi cậu bé kia cả tuần rồi, ta thật bất ngờ Levy cũng có lúc thế này trừ đối mấy cuốn sách dày cộm. Hay là nhóc thích Ryu rồi?”

Levy tức thì siết tay hét sang một cách khá đáng yêu: “Không có mà! Chỉ là Ryu đã hứa…” Levy hơi thất vọng, giờ bị trêu càng đổ Ryu lỗi hết. Cô bé cuối cùng đành nghe theo hội trưởng Makarov ra kia.

Ở suốt ngày trong hội cùng đám người lớn hoặc cắm mặt sách vở thì Levy cũng có giới hạn thôi. Makarov vuốt râu: “Mà… Sao dạo này ta chả thấy tung tích hai người họ nhỉ? Họ bảo sẽ dừng tại Magnolia.”

Ông khá thắc mắc nhưng đành gạt bỏ vì nhiều chuyện gần đây xảy ra cùng lúc, công hội có các hội viên mỗi lúc một bất mãn với Ivan.

Không phải kiểu bất mãn bình thường hay chạy đến tố cáo cho hội trưởng này nghe, ông theo dõi bằng cách của riêng mình và phân tích, suy đoán thái độ các thành viên trong Fairy Tail đối Ivan.

Điều này tưởng không nghiêm trọng nhưng về lâu dài ông nghi ngờ sẽ tạo hậu quả rất khó lường. Makarov nghĩ cần phải dùng tới một biện pháp mạnh mẽ hơn để cảnh cáo Ivan, người con trai mình.

Trong lúc đó ở Magnolia thì sau vài ngày thử việc Zane đã trở thành người canh gác chính thức. Ông nhận nhiệm vụ canh gác là theo ca trực sáng, vì vậy không thấy Zane lang thang nhiều trong thị trấn.

Zane ngáp lên ngáp xuống dựa tường, ông vẫn đem theo khẩu súng bắn đạn ma thuật, đồng phục thì thay đổi theo một số người khác canh gác Magnolia là giáp bạc phần ngực, áo tay dài quần dài đen, mũ thì Zane vẫn dùng mũ cao bồi của mình. Ông ngáp dài sơ qua.

Bất giác Zane lại suy nghĩ bấy giờ cậu bé Ryu kia đang bày trò gì, liệu đang lang thang đâu đó quanh chỗ nào. Do hiểu tính cậu bé, Zane chả mảy may lo rằng cậu gặp nguy hiểm tới mạng sống dù chút.

Theo những điều Zane nghĩ, Ryu cực kỳ cẩn thận hay nói tới nỗi đa nghi s·ợ c·hết cũng đúng. Nhờ thế giúp Zane yên tâm một phần vụ đảm bảo an toàn của Ryu, Zane lại ngáp: “Hừ thằng oắt ấy.”

Buổi trưa nắng nóng khổ sở thì trên đỉnh núi là vị trí chịu cực hình nhất, bấy giờ tại thủ đô hoa nở Crocus thì Ryu đang bỏ công sức, dùng mọi cách tăng tốc độ tìm kiếm Nghĩa Trang Rồng nhanh.

Cậu đã dồn tiền mua đạo cụ ma thuật cấp thấp, nhờ nó cậu sẽ dò ra một số vị trí của những nguồn ma thuật mạnh mẽ. Ryu bị trầm tư: “Chậc… Dù phạm vi cái này ngắn nhưng bây giờ vẫn chả ra gì á?”

Ryu đang bắt đầu nghi ngờ liệu đạo cụ ma thuật dạng tròn như chiếc la bàn có đang hoạt động đúng, nó chỉ khác la bàn là chả có kim, nếu bắt được nguồn ma thuật mạnh thì đạo cụ sẽ tỏa sáng lấp lánh.

Ryu phân vân nhủ: “Nghĩa Trang Rồng có cây trượng Dragon Cry cơ.”

Dựa kiến thức thường tình thì chắc chắn nguồn ma thuật mạnh mẽ đến từ Dragon Cry sẽ giúp đạo cụ cậu cầm phản ứng lại. Ryu cười: “Chậc… Hết cách, phóng lao đành theo lao, giờ sao quay lại đây.”

Cậu đã lỡ rơi vào cái hố không rõ đáp án thì tiếp tục đi mới là điều đúng đắn, quay về chả khác gì công cốc kèm phí rất nhiều tiền cố tích. Ryu vào khu vực cây cối rậm rạp, cậu đi từ tốn chậm rãi.

Chủ yếu giúp cho đạo cụ ma thuật cậu cầm sẽ cảm ứng tốt nhất loại nguồn ma lực gì mạnh mẽ. Đến cuối ngày, mặt trời xuống núi xong mặt trăng treo cao giữa đỉnh đầu, Ryu vẫn chưa thấy manh mối.

Một tuần cứ sáng dậy mở mắt lót bụng bằng thức ăn khô hoặc vài quả ăn được mọc dại trong rừng, buổi trưa buổi chiều là cắm đầu loanh quanh dãy núi phía Tây thủ đô Crocus xuyên suốt luôn.

Buổi tối ăn uống như buổi sáng và cậu tìm gốc cây nào che chắn đỡ lạnh để ngủ. Thi thoảng quá lạnh buổi tối thì cậu triệu hồi ra thanh thánh kiếm rồi sử dụng Wonder Ride Book Ignite sưởi ấm.

Đốt lửa bình thường chả mấy ăn thua dưới cái lạnh ban đêm trên dãy núi này, may mắn còn xài được cuốn Wonder Ride Book Ignite. Ryu: “Đùa… Cày cuốc sức mạnh cái gì thế này… Nói đạo lý có sách đi?”

Hôm nay tâm trạng cậu tương đối bực mình vì vậy bỗng nhớ đến tại Kamen Rider Saber, bộ phim ấy nhân vật chính cứ đạo lý là có cuốn sách mới để dùng. Còn Ryu phải trầy trật tìm kiếm sức mạnh.

Chưa kể tìm kiếm nguồn sức mạnh mà vẫn phải đủ khả năng mới có thể chế tạo sách thành công. Ryu nhẩm: “Có Wonder Almighty cần quái phải lo lắng khi sống ở đây nữa, mơ mộng vẫn là mơ mộng.”

Cậu mau chóng quay trở về hiện thực, dù gì sau khi cậu chiếm được sức mạnh ở Nghĩa Trang Rồng cũng chả dùng được nó ngay. Chỉ có vốn sức mạnh to lớn để dành tương lai với cầm một số tiền to.

Riêng về Dragon Cry, Ryu không rõ liệu thanh thánh kiếm đủ sức để thu hết nguồn sức mạnh ấy. Dragon Cry là vật phẩm rất nguy hiểm.

Ryu quyết định chờ bao giờ thấy được cây trượng Dragon Cry rồi sẽ nghĩ ngợi vấn đề đó sau, cậu nhắm mắt gác hai tay sau đầu ngủ. Cả không quên cẩn thận mọi loại tiếng động kỳ lạ lọt vào hai tai mình.

Sáng sớm hôm sau, tầm ba giờ sáng trời còn đen và sương mù lượn lờ quanh dãy núi phía Tây thủ đô Crocus. Ryu thức dậy vươn vai vài cái xong ngắm nghía thủ đô bị bao phủ bởi lớp sương mù dày.

Cậu sang hồ nước ở khu vực mình ngủ rửa mặt súc miệng, Ryu tỉnh táo kế đó tiếp tục công việc nhàm chán kéo dài đã hơn một tuần.

Thật lòng cậu chả muốn phải khổ như thế, nhưng vì sức mạnh rồng nên đành, khi cậu chiếm được sức mạnh loài rồng thì công sức đã hao tốn tựa hạt cát giữa sa mạc. Ryu lờ đờ đi nghiêng: “Chịu…”

Liên tục một tuần lễ không thấy bất kỳ vật phẩm ma pháp nào chứ đừng kể tìm thấy vị trí Nghĩa Trang Rồng. Ryu ngồi bẹp xuống, nét mặt tràn đầy nghi ngờ: “Hết sức vô lý… Sao nó có thể im mãi?”

Nghĩa Trang Rồng có cây trượng Dragon Cry đầy mạnh mẽ thì sao có thể khiến đồ tìm kiếm này chả tỏa sáng. Ryu thình lình nảy ra ý gì, mặt cậu sốc kèm hai mắt mở to thốt: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ đây!”

Ryu nói rõ ra một cách vô thức: “Khoan đã, nếu Nghĩa Trang Rồng vì có Dragon Cry thì nguồn ma lực tan tỏa rất rất khủng.

Chả thể nào tận bây giờ chưa ai tìm ra! Hay họ tình cờ giữ vật phẩm như ta rồi phát giác cũng chả có, tức là… Dragon Cry nó quá mức mạnh…”

Ryu ngồi bẹp xuống đất xếp bằng bắt đầu tính toán: “Tỉ lệ này khá cao. Do Dragon Cry quá mức các loại vật phẩm đấy dò được. Điều này… Khiến vật phẩm không nổi xíu phản ứng, chính là nó!”

Tương lai cách đây lúc nào cậu không rõ, dù thời gian gốc không hề đề cập chính xác nhưng Ryu đoán là họ vô tình dò được. Hoặc Ryu nghĩ quân hoàng gia sở hữu vật phẩm tìm tốt hơn vô tình qua đây bởi đức vua muốn dời Domus Flau, thế là bọn họ phát giác thôi.

Ryu sờ trán mình: “C·hết tiệt! Vậy bằng cách quỷ quái gì ta tìm nổi!”

Ryu bực mình mắng chửi một câu, đây là sơ sót trong kế hoạch của cậu. Quả nhiên tính toán cho nhiều rồi chắc gì bước qua chứ, ráng bình tĩnh xong Ryu thở nhẹ: “Không… Chưa hết tất cả hi vọng.”

Bằng mọi giá cậu phải tìm được Nghĩa Trang Rồng bên dưới dãy núi phía Tây thủ đô Crocus. Bấy giờ cậu đặt cược thêm vào một thứ hi vọng nhỏ nhoi, Ryu triệu hồi thanh thánh kiếm không Emblem ra.

Cậu xếp bằng ngay ngắn trong khi cắm thanh thánh kiếm ngay trước mặt mình vào mặt đất. Ryu nhắm mắt tập trung liên kết với thanh thánh kiếm để tìm kiếm hi vọng, cậu tốn khá lâu do là lần đầu thử nghiệm cách này. Cậu cũng chả dám chắc nó có ích nốt.

Trước đây cậu biết được khả năng thu sức mạnh quái vật nhờ vào việc bất ngờ cảm giác thanh thánh kiếm khẽ rung. Giây phút ấy là Ryu đi ngang một xác quái vật được đưa về khu vực chợ đen.

Đúng một lần ấy mà thôi, về sau cậu cũng chưa từng thấy nó khẽ rung đối trường hợp tương tự nữa. Nhờ dịp ấy cậu hiểu được vụ thanh thánh kiếm có khả năng chế tạo sách khác trừ học phép.

Ryu ngồi im một chỗ trong vòng ba tiếng đồng hồ, rốt cuộc may mắn đã mỉm cười với Ryu. Cậu có thể cảm nhận một vùng trống không rõ ràng trong phạm vi hai mươi mét, tiếc là Ryu khó giữ lâu.

Sức tập trung tột độ này kéo dài mười giây là hết cỡ, cậu mở mắt ra thở hồng hộc cùng mồ hôi ướt đẫm trán, đồng thời Ryu nở nụ cười: “Ha… Ha ha… Tốt lắm… Mình còn hi vọng, nhưng đau đầu thật.”

Ryu không ngồi nổi nữa, cậu ngã ra đằng sau nằm ngắm nhìn bầu trời thủ đô Crocus lúc này. Ryu hô: “Hai mươi mét, mỗi lần mười giây… Xong mình b·ị đ·au đầu phải nghỉ đỡ một thời gian ngắn hồi phục.”

Cậu ráng hết sức ngồi dậy dù thở dồn dập: “Phải tăng sức tập trung, sức chịu đựng lên… Đà này thì năm nào tháng nào tìm thấy cơ chứ! Cần cố hơn… Phải tìm bằng được vị trí Nghĩa Trang Rồng.”

Ryu cầm thanh thánh kiếm đi ra ngoài khu vực hai mươi mét đã dò.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top