Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 25: Tiêu gia Tiêu Phàm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Tiếng cười của Tô Thanh Phong hấp dẫn lấy đám người, bất tri bất giác mất người đi theo sau lưng Tiêu Phàm cũng nhịn không được bật cười, nhưng ngay lập tức liền che miệng lại.

Không có cách nào, tiếng cười của Tô Thanh Phong quá ma tính, lại thêm biểu hiện vừa rồi của Tiêu Phàm làm họ có chút…

“Ngươi là ai?!”. Tiêu Phàm gương mặt tức giận đỏ lên quát.

Tô Thanh Phong lúc này mới nhịn xuống, bất quá nụ cười trên mặt vẫn còn. Hắn nhìn lấy Tiêu Phàm nói.

“Ta là ai trước tiên không nói, ta có chút hiếu kỳ, ngươi nói ra câu nói kia… không thấy xấu hổ sao?”.

“Ngươi… ngươi có ý gì?”. Tiêu Phàm bị Tô Thanh Phong hỏi nhưu vậy có chút cà lăm.

“Không hiểu sao? Để ta giúp ngươi nhớ lại một chút. Thanh Hàn, tới đây phối hợp một chút”.

Tô Thanh Hàn nghe vậy trợn trắng mắt liếc hắn một cái, bất quá nhớ tới Tiêu Phàm mấy ngày nay khiến nàng cảm thấy rất chán ghét, liền đồng ý. Cũng nên khiến hắn mất mặt xấu hổ, sau này không dám nhìn thẳng nàng mới được.

Tô Thanh Phong cười cười, một tay chống lên không trung phía sau lưng, hơi ngả về phía trước, tay còn lại đưa tay nắm lấy cằm Tô Thanh Hàn, âm thanh trầm tĩnh vang lên.

“Nữ nhân, ngươi đừng có mà không biết điều”.

Phốc!

Tô Thanh Hàn nhịn không được bật cười, mà phía sau đám người kia cũng nhịn không được phá lên cười. Chỉ có Tiêu Phàm đứng tại chỗ mặt đỏ tới mang tai, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ nhìn lấy Tô Thanh Phong

Bị người khác ở trước mặt vạch trần mình học theo cách làm trong tiểu thuyết, không khác gì đem hắn công khai ra tử hình. Hắn nhịn không được một quyền đánh tới.

Tô Thanh Phong liếc mắt một cái, bàn tay đưa ra đỡ lấy, sau đó nhẹ nhàng đẩy một cái, Tiêu Phàm liền bị đẩy lùi lại vài bước, rồi té ngửa ra sau ngồi trên đất. Hắn khóe miệng nhếch lên, tiêu chuẩn “miệng méo long vương” đi tới.

“Ngươi… ngươi muốn làm gì?!”.

“Ta nói cho ngươi biết, ta nhưng là người Tiêu gia, ngươi dám động ta…”.

“Đau đau đau!”.

Lời còn chưa nói xong liền bị Tô Thanh Phong đưa tay nắm lấy lỗ tai kéo xuống, đau đến mức khiến hắn kêu lên thảm thiết.

“Tiểu tử, quấy rầy muội muội ta tu luyện, còn ngay tại địa bàn Tô gia. Ngươi nói ta muốn làm gì?”. Tô Thanh Phong nhếch miệng nói.

Cũng không phải hắn không muốn hạ thủ nặng, chỉ là tiểu tử này chỉ là một đứa bé, hắn có chút không tiện hạ thủ, lại thêm tiểu tử này là người Tiêu gia, nếu như cho một cái tát, mặc dù sẽ không có chuyện gì, nhưng đối với một đứa bé tới nói có chút quá mất mặt.

Lại thêm tiểu tử này nhìn qua bản tính không xấu, hắn cũng không muốn làm quá ác, liền hạ thủ nhẹ một chút, xem như cho chút giáo huấn.

Nghe vậy, Tiêu Phàm sửng sốt trong giây lát, ánh mắt hắn kinh hãi nhìn lấy Tô Thanh Phong run rẩy lên tiếng.

“Ngươi… ngươi là Tô… Tô Thanh Phong? Ngươi không phải đang bế quan tu luyện sao?!”.

“Thế nào? Ta bế quan ngươi liền dám quấy rầy muội muội ta?”.

“Không… ta không có. Ta chỉ là… chỉ là…”.

Mặc dù Tô Thanh Phong chưa từng gây chuyện, càng chưa từng ỷ thế h·iếp người, nhưng thiên phú cùng thực lực của hắn lại vang danh toàn bộ Nam Hoa thành. Trưởng bối trong gia tộc từng nói với hắn, gây ai cũng không thể gây Tô Thanh Phong.

Dù cho chỉ là tiểu đả tiểu nháo, nhưng nếu thật gây Tô Thanh Phong tức giận, họ cũng không tiện ra mặt.

Chuyện ngày đó khi Tô Thanh Phong trở lại gia tộc, tự tay đánh rụng răng người cùng tộc kia cũng đã sớm truyền ra. Đủ biết Tô Thanh Phong cũng không phải dễ trêu, nếu như tiểu bối trong nhà gây hắn, thực lực ngang hàng còn tốt, hiện tại thực lực Tô Thanh Phong trong cùng thế hệ cơ bản là vô địch.

Chọc hắn, b·ị đ·ánh một trận còn nhẹ, mất mặt mới là chuyện lớn, chẳng những ảnh hưởng danh tiếng gia tộc, còn ảnh hưởng tới bản thân tâm cảnh.

Hại nhiều hơn lợi.

Cho nên trưởng bối những người này đều từng dặn dò qua con cháu của mình tốt nhất không nên gây chuyện với Tô Thanh Phong.

Hiện tại nghe được người trước mặt là Tô Thanh Phong, Tiêu Phàm nộ tâm có chút sợ hãi. Mặc dù biết Tô Thanh Phong hẳn sẽ không làm gì mình, cũng sẽ không khiến mình tổn thương, dù sao quan hệ Tiêu gia cùng Tô gia còn tại đó.

Nhưng…

Chịu một hai cái tát, bị sỉ nhục một trận là khó tránh khỏi.

Nghĩ tới đây, nội tâm hắn hối hận không thôi.

Tô Thanh Phong khóe miệng hơi nhếch lên, hắn cũng đoán ra được một chút ý nghĩ của tiểu tử này.

Quả nhiên, ở độ tuổi này, có người nào mà không quan tâm mặt mũi chứ. Hắn nhưng từng trải qua tới hai lần, làm sao lại không hiểu đâu.

“Chỉ là cái gì? Là muốn học theo tiểu thuyết, đóng vai bá đạo thiên tài sao?”. Tô Thanh Phong cười cười hỏi.

Không thể không nói, tiểu thuyết của thế giới này, so với năm đó hắn đọc qua còn vô não.

“Ta…”.

Tiêu Phàm nhất thời nói không ra lời, hắn lúc này chỉ muốn tìm một cái hố chui xuống, tự chôn chính mình.

Quá mất mặt!

“Được rồi, không cần nói. Còn dám tới q·uấy n·hiễu muội muội của ta, ta liền đem ngươi hai chân đánh gãy, hiểu được sao?”. Tô Thanh Phong cắt ngang lời hắn, sau đó dùng ánh mắt đầy lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Phàm nói.

“Hiểu… hiểu được”.

Nhìn thấy ánh mắt kia, Tiêu Phàm nuốt một ngụm nước bọt run rẩy đáp.

Ánh mắt này quá đáng sợ.

Tô Thanh Phong đứng dậy, ra hiệu cho Tiêu Phàm rời đi, Tiêu Phàm không nói lời nào vội càng đứng dậy mang theo tiểu đệ chạy đi, nhìn kiểu này, sau này hẳn là không dám tới Tô gia lần thứ hai.

“Ca, ngươi tu luyện xong?”. Lúc này Tô Thanh Hàn mới đi tới vui vẻ dò hỏi.

“Cũng không có, chỉ là ở trong phòng tu luyện có chút nhàm chán, cho nên ra ngoài đi dạo một chút. Đúng, ngươi cùng tiểu tử kia làm sao lại quen biết?”. Tô Thanh Phong dò hỏi.

“Chính là một tuần trước, ta ra ngoài đi dạo liền gặp hắn, sau đó hắn mỗi ngày đều tới tìm ta. Ban đầu rất khách khí, sau đó thái độ dần chuyển biến, cuối cùng chính là như ca ngươi thấy. Thật chán ghét”. Tô Thanh Hàn đáp, trên mặt hiện đầy vẻ bực tức.

Tô Thanh Phong nhịn không được đưa tay xoa đầu nàng cười nói.

“Tốt, không tức giận. Sau này nếu gặp phải chuyện tương tự, hoặc chuyện mình không giải quyết được, nhớ nói cho ta biết. Ta nhưng là ca ca ngươi”.

“Biết rồi ca. Đúng, ca ngươi có thể tiếp tục dạy ta tập kiếm sao? Ta nghe tỷ tỷ nói sau khi gia nhập vào Vạn Linh tông, cần một lần nữa kiểm trắc thiên phú, hơn nữa còn cần qua một cái trận pháp cùng leo lên Đăng Thiên Thê, ta có chút không tự tin”. Tô Thanh Hàn nói.

Nghe vậy Tô Thanh Phong trầm ngâm trong giây lát liền đồng ý.

Mấy cái này hắn cũng nghe tỷ tỷ nói qua, kiểm trắc lại thiên phú để tránh cho có người g·iả m·ạo.

Thông qua trận pháp có rất nhiều, có thể là thực lực, tâm cảnh hoặc vài thứ tương tự.

Mà Đăng Thiên Thê chính là leo cầu thang, nghe nói hết thảy trăm bậc, mỗi bậc đều có áp lực rất lớn.

Hắn cũng có chút mong đợi, dù sao kiếp trước trong tiểu thuyết nghe qua rất nhiều, lần này chính bản thân tự mình tham dự, vừa khẩn trương lại có chút hưng phấn.

Cũng không biết có xảy ra mấy tình tiết giống trong tiểu thuyết hay không, thật đúng là có chút chờ mong.

Thời gian nửa tháng tiếp theo, Tô Thanh Phong ban ngày liền cùng Tô Thanh Hàn luyện kiếm, chiều tối liền bắt đầu tu luyện. Mặc dù hắn dùng tài nguyên gia tộc sau này đổi lấy Tô Thanh Hàn trở lại gia tộc, nhưng dù sao cũng là đại thiếu gia Tô gia, mỗi tháng cũng có thể nhận lấy một phần tài nguyên giống như đệ tử bình thường.

Chỉ là số tài nguyên này đối với hắn có chút ít, tốc độ hấp thu linh khí của hắn càng lúc càng lớn, có chút không thỏa mãn được tốc độ tu luyện của hắn.

Bất quá hắn cũng không có quá nhiều lo lắng, hắn dù sao cũng là người đứng đầu Hoa Thần Tế Điển, gia nhập vào Vạn Linh tông sẽ nhận được phần thưởng lớn. Đến lúc đó hắn liền đổi hết sang kim hoa, công pháp cùng v·ũ k·hí cái gì cũng không cần, dù sao cũng dùng không được.

Hắn không rõ giá trị của công pháp lắm, dù sao chưa từng tiếp xúc, nhưng hắn biết, nếu là một cái v·ũ k·hí tốt, dù là phẩm cấp thấp nhất cũng có thể đổi được một vạn đóa kim hoa. Mà công pháp càng so với v·ũ k·hí trân quý gấp mấy lần.

Về phần những thứ khác, hắn cũng chưa có đầu mối. Hiện tại cũng không thể bộc lộ sức mạnh chân thật, còn không thể nhận lấy công pháp. Thật sự không được liền tìm tỷ tỷ Tô Thanh Tuyết xin một ít.

Nhà mình tỷ tỷ có tiền, vì cái gì không thể xin đâu đúng không? Hắn mới 10 tuổi, không mất mặt.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top