Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 3: Nhân loại phế vật, đại địa ôm ấp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

“Ta không có lựa chọn, không phải sao?”

Nữ tử mỉm cười nói: “Cũng không phải. Mặc dù giá trị của ngươi rất cao, cao tới mức chính bản thân ngươi cũng không biết. Nhưng dù cho là vậy, ta cũng sẽ không ép buộc ngươi.”

“Ngươi có thể lựa chọn sử dụng, hoặc là không. Sẽ không có bất kỳ ngoại lực nào có thể lựa chọn thay ngươi. Bởi vì kết quả thế nào, đây đều là do ngươi lựa chọn, nhưng… lựa chọn thế nào, ngươi cũng không thoát được, điểm này ta có thể khẳng định”.

Tô Thanh Phong nghe vậy sửng sốt trong giây lát, hắn nhất thời không rõ ràng mục đích của nàng là cái gì.

Suy nghĩ một lúc hắn liền làm quyết định, dù cho nữ nhân này nói là thật đi chăng nữa, bản thân hắn cũng không có lựa chọn.

Hắn không biết thế giới bên ngoài thế nào, không hiểu bất kỳ thứ gì về thế giới này. Ngoại trừ một chút ký ức lẻ tẻ ở kiếp trước, tại nơi này, hắn gần như là một tờ giấy trắng.

Những ký ức trước kia gần như không dùng được.

Xuyên qua lâu như vậy, kim thủ chỉ không có, hệ thống cũng không tới, không hiểu gì về thế giới này, dù sao bên ngoài thật sự quá nguy hiểm, nguy hiểm tới mức trước kia hắn không dám bước ra khỏi nơi này nửa bước.

Mặc dù hiện tại có chút năng lực tự vệ, nhưng tại trước mặt nữ nhân này… không, dù cho chỉ là dã thú cường đại hơn thứ năm đó cũng đủ đem hắn g·iết.

Quan trọng nhất, hắn không muốn tỷ tỷ hắn vì hắn mà c·hết.

Hắn không có lựa chọn!

Tô Thanh Phong bình tĩnh đáp: “Ta chấp nhận”.

“Rất tốt”.

Đem Huyết Hồn Châu ném cho Tô Thanh Phong, nữ tử kia liền nói tiếp.

“Có lẽ, lựa chọn của ngươi cũng không phải là xấu”.

“Ai nói trước được”. Tô Thanh Phong cười nhạt đáp.

Chỉ là ngay tại lúc này, bầu trời đột nhiên đen lại.

Nữ tử kia sắc mặt khẽ biến ngẩng đầu nhìn lên, nàng không chút do dự sử dụng ra sức mạnh mà hắn chưa từng thấy. Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng vung lên cánh tay, bầu trời trong nháy mắt phát sáng.

Mây đen tan biến, mọi thứ xung quanh trong nháy mắt trở lên cực kỳ yên tĩnh.

Cơn ngươi Tô Thanh Phong co rút lại, ánh mắt hắn nhìn về phía bên dưới, cơ thể có chút run lên.

Những kẻ đang chém g·iết lẫn nhau bên dưới kia lại giống như bị định thân, tất cả đều dừng động tác trên tay duy trì tư thế giống như một bức tượng. Dù cho một kẻ đang nhảy lên cũng bị dừng lại tại trên không trung.

Hắn nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nữ tử đạp không mà xuống. Xung quanh tất cả mọi thứ, hoặc là nói, cả thiên địa này gần như cùng một lúc cúi đầu lấy lòng nàng.

Hắn thề, đời này đều chưa từng thấy qua nữ tử xinh đẹp như vậy.

Thánh khiết, mỹ lệ, cao quý… hắn không biết nên dùng từ ngữ nào đi hình dung nàng, thậm chí có cảm giác nhìn nàng nhiều một chút cũng là một loại khinh nhờn.

Chỉ là đáng tiếc, nữ tử kia thậm chí nhìn hắn một cái cũng không nhìn, phẳng phất như trong mắt nàng không có bất kỳ người nào khác, chỉ có nữ nhân đứng bên cạnh hắn mới lọt mắt xanh của nàng.

“Tỷ tỷ của ta, người biết đã là lần thứ mấy không? Đây đã là thứ 1089930 lần. Ròng rã hơn 100 vạn lần, ta cuối cùng cũng bắt được ngươi”. Nữ tử kia nhìn xuống nói.

“Muội muội của ta, đây cũng là thứ 96730 người gặp ta, cũng sẽ là lần thứ 96731 lần thất bại”.

“Vậy cũng chưa chắc”.

Dứt lời, nữ tử kia cùng nữ nhân bên cạnh hắn liền biến mất tại chỗ.

Tô Thanh Phong lúc này trong đầu giống như bị nổ tung, bởi vì hắn thấy được cảnh tượng cả đời này cũng không dám nghĩ.

Nhật nguyệt cùng tinh không đồng thời tề xuất, bầu trời bị xé rách, không gian vỡ nát, mọi thứ đều bị xé thành mảnh vụn dưới dư ba chiến đấu của hai người họ.

Hắn dám khẳng định, hai người này tuyệt đối, tuyệt đối không phải người bình thường.

Không đúng, phải nói là, dù là cường giả đỉnh cao của thế giới này cũng khẳng định không bằng một góc hai người họ. Bởi vì hắn thấy được rất rõ ràng, nữ nhân bắt hắn đi 7 năm kia giống như nắm giữ năng lực thời gian, dù b·ị t·hương nặng cỡ nào cũng có thể trong nháy mắt quay ngược lại.

Không sai, chính là lùi lại thời gian.

Mà nữ tử mới tới kia, sức khôi phục cơ bản là vô hạn, bị thường một cái, chắp mắt một cái liền trở lại bình thường.

Cứ như vậy, Tô Thanh Phong không biết mình đã đứng ở đây bao lâu, dù sao cũng không có thứ gì có thể xác định thời gian. Nhưng bản thân hắn cũng không có ảnh hưởng, người bên dưới cũng không có ảnh hưởng.

Vì không bị ảnh hưởng, hắn thấy được bản thân lớn lên, thấy được người bên dưới c·hết già. Nếu như dựa theo tuổi tác, bề ngoài của hắn lúc này tuyệt đối vượt quá 50 tuổi.

Chỉ dựa vào những điểm trên hắn liền có thể khẳng định hai người kia không bình thường. Thậm chí có thể là…

Hắn không dám nghĩ, chỉ có thể yên tĩnh theo dõi hai người chiến đấu.

Không biết bao nhiêu cái ngôi sao b·ị đ·ánh nát rồi khôi phục, không biết bao nhiêu nhật nguyệt tro tàn lại cháy. Từ ban đầu không thấy được cái gì, tới mức đã có thể thấy được một chút tàn ảnh lưu lại.

Mà hiện tại, hắn đã có thể nắm bắt được một chút quỹ đạo di chuyển của họ.

Hắn không hiểu vì sao, nhưng loại cơ hội này hắn không muốn bỏ lỡ. Dù sao chạy không được, dứt khoát mở rộng tâm thái học tập một chút, nói không chừng sau này sẽ hữu dụng.

Mà hắn không biết rằng, trong đầu hắn lúc này đang xảy ra một chút thay đổi cực kỳ kinh người, một cái mầm non tại thức hải của hắn bắt đầu nảy mầm…

Xoạt!

Hai người kia đồng thời xuất hiện bên cạnh Tô Thanh Phong, bàn tay nắm lấy bả vai của hắn.

“Muội muội, chiêu này ngươi đã sử dụng hơn 5 vạn lần”.

“Tỷ tỷ của ta, ngươi cũng không kém, vẫn đối với hắn coi trọng như vậy”.

Nghe hai người đối thoại, Tô Thanh Phong như lọt vào sương mù.

Có ý gì? Chẳng lẽ trước kia hắn từng trải qua việc này? Đây không có khả năng!

Không chờ hắn đi suy đoán, hai người lần nữa động thủ.

Tiếp xúc gần với hai người, Tô Thanh Phong cảm giác trong đầu có chút nặng trĩu, hắn không rõ tại sao, là do tiếp thu tin tức quá lớn? Vẫn là đầu óc hắn theo không kịp chuyển động của hai người?!

Chỉ là hắn không biết rằng, trong đầu hắn hạt giống kia đã nảy mầm thành một đóa hoa. Có điều đóa hoa này vẫn chưa nở, vẫn chỉ là một nụ hoa bình thường.

Cũng không biết qua bao lâu, Tô Thanh Phong chịu không được, hắn tức giận quát lớn.

“Đủ!”.

Không hiểu sức mạnh từ đâu ra, hắn lại có thể cử động, thậm chí một tia sức mạnh trên người hắn phát ra khiến cho hai người kia ngừng lại chiến đấu.

Cảm giác đầu óc nhẹ đi, Tô Thanh Phong nhẹ thở ra một hơi, nhưng khi nhìn lại lại thấy được hai người kia đang nhìn chằm chằm hắn, áp lực trong nháy mắt đặt lên người hắn.

“Ta…”.

“Ha ha, ngươi rất tốt! Dám ra tay với ta? Ngươi chờ!”.

Dứt lời, nữ tử kia liền quay người biến mất tại chỗ. Mà người còn lại ngây ra một chút, sau đó liền phá lên cười.

“Nhóc con, ngươi thật sự… dũng. Thật sự, bao nhiêu năm qua, ngươi là người đầu tiên để nha đầu này tức giận như vậy”.

“… Rất buồn cười sao? Ta cũng không có làm cái gì, chỉ là các ngươi khiến ta cảm thấy rất phiền, cho nên nhịn không được liền lớn tiếng”. Tô Thanh Phong đáp.

“Ngươi không cần giải thích, ta hiểu ngươi đang lo lắng cái gì. Mặc dù kết quả này đối với ngươi sẽ rất… cực khổ, nhưng mà ai bảo ngươi làm ta vui vẻ như vậy đâu. Xem như cho ngươi chút đền bù đi, cũng không biết, ngươi có thể đi tới cuối hay không”.

Tô Thanh Phong còn chưa kịp đáp lại liền cảm thấy hai mắt tối sầm, sau đó b·ất t·ỉnh nhân sự.

Nhìn Tô Thanh Phong ngã trên đất, nữ tử kia nở ra nụ cười rực rỡ. Nàng vung tay một cái, những thứ xung quanh đều biến mất, mà Tô Thanh Phong cũng biến thành một đứa bé vài tháng tuổi.

“Nhóc con, cố gắng lên, vận mệnh quỹ tích đã thay đổi, nếu như may mắn, ngươi sẽ tìm được đúng đường của mình. Ta ở chỗ đó đợi ngươi”.

…….

Cũng không biết qua bao lâu, Tô Thanh Phong dần mở ra hai mắt. Chỉ là rất nhanh hắn liền phát hiện có điều không đúng, tại sao cơ thể hắn khó khăn cử động như vậy? Hơn nữa…

Nhìn bàn tay nhỏ bé trước mặt, Tô Thanh Phong thật lâu không nói lời nào.

Hắn hiện tại rất rõ ràng hai người kia tuyệt đối, tuyệt đối không bình thường. Nhưng mà càng làm hắn sợ hãi hơn chính là khung hình ở trước mắt.

[Danh tính]: Tô Thanh Phong

[Trạng thái]: Khỏe mạnh

[Căn cốt]: Địa Mạch Sủng Nhi

[Thiên phú]: Thiên Linh Thể

[Nguyền rủa]: Ngươi là phế vật!

[Công pháp nhìn ngươi không vừa mắt! Võ kỹ cùng ngươi có thù!

Mọi v·ũ k·hí trên thế giới, chỉ cần có linh tính, ngươi dám cầm, nó liền dám phản chủ!]

[Chúc phúc]:

[Đại địa ôm ấp: Chỉ cần sinh trưởng tại đại địa, liền là ngươi bằng hữu tốt nhất].

[Linh Nhãn: Chỉ cần chân chạm đất, tất cả mọi thứ đều có thể dựa vào hai mắt để phân tích].

Ngươi nói cho ta biết, sau khi xem những thứ này, người nào sẽ cảm thấy hai nữ nhân kia là bình thường?!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top