Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tử Thần Vương Phi: Lãnh Khốc Tôn Chủ, Mời!
"Ta hiểu, gia đình đế vương không có tình huynh đệ tỷ muội" Lam Khanh Khanh vẫn thắc mắc "nhưng mà hoàng thượng đối với ngươi rất tốt sao? Ta nghe nó trong các huynh đệ tỷ muội hắn sủng ái ngươi nhất, tại sao ngươi lại cài ta bên cạnh hắn?"Phong Nguyệt Vô Thần cười "gia đình đế vương không có tình huynh đệ, hắn sủng ái ta chưa chắc vì ta là đệ đệ của hắn". Lam Khanh Khanh càng khó hiểu, "ta mang danh là phế vật ăn chơi sa đọa không có lòng tham nên hắn mới chiếu cố vì hắn biết ta sẽ không gây bất lợi cho hắn".Phong Nguyệt Vô Thần dừng lại một chút nhìn nàng "nhưng hắn nghĩ vậy không phải là không đề phòng, cũng sẽ có nhiều chuyện giấu ta, việc triều chính việc cá nhân của hắn ta phải biết rõ".Lam Khanh Khanh gật đầu "xem ra tên này là một con hồ ly"*****Khi Lam Khanh vừa về tới phòng của nàng và Bạch Nhi đã nghe thấy có người lớn tiếng"Ấy Bạch Nhi hôm nay cô không muốn ăn cơm phải không?" một nữ nhân nhìn hơn nàng và Bạch Nhi vài tuổi vận y phục cung nữ bóp cằm Bạch Nhi. "Ta còn tưởng cô ta làm sao lại bị nương nương đuổi đi, thì ra là một tiện tỳ" một cung nữ khác mỉa mai."Hàiz xem cô ta kìa như con mèo bị vứt bỏ haha", "nghe nói ngươi đang ở cùng một đứa cung nữ mới, nếu như ở cùng ngươi chắc cũng là một con tiện tỳ nhỉ, haha..." bọn cung nữ đó cười hả hê."Ta có phải tiện tỳ hay không không cần các người quản, còn việc tại sao cái nương nương gì đó đuổi Bạch Nhi đi à, chắc là cô ta bị mù đấy" Lam Khanh Khanh đi tới đỡ Bạch Nhi đứng dậy cười lạnh nói."Con tiện tỳ này ngươi là ai mà dám mắng Hy phi nương nương bị mù" cô cung nữ đó tiếp tục ra oai. Lam Khanh Khanh quăng cho cô ta một ánh mắt lạnh tanh lạnh lùng nói "ta đã nói ta là tiện tỳ hay không không do ngươi quản"Cung nữ đó hơi sợ bởi khí thế của nàng nhanh chóng giữ bình tĩnh đi đến đẩy Bạch Nhi sang một bên "ngươi biết ta là ai không? Ta chính là cung...", "ta không quan tâm ngươi là ai, nếu ta là tiện tỳ mà ngươi cũng là cung nữ giống ta chắc ngươi cũng là một tiểu tiện tỳ nhỉ?" Lam Khanh Khanh cất giọng mỉa mai."Ngươi..." cô ta nghẹn họng tức giận giơ tay toan định tát Lam Khanh Khanh vài cái. Lam Khanh Khanh cười lạnh túm lấy bàn tay đang định đánh mình kia vặn một phát đẩy ra.Cô ta bị Lam Khanh Khanh vặn suýt gãy xương la lớn như thọc tiết heo ngã nhào ra đất, đám cung nữ đi theo cô ta vây quanh lại rối ríc xem xét. Bạch Nhi mặt mày tái nhợt la không ổn kéo kéo Lam Khanh Khanh nhỏ giọng "cô sao lại làm vậy, lần này rắc rối rồi"Ma ma chủ quản cung cùng một vài cung nữ khác nghe tiếng thét liền chạy đến "các người làm sao ồn ào thế này". Cô ta nhìn thấy ma ma tổng quản đến liền ôm cánh tay đau nhức khóc lóc "ma ma người phải làm chủ cho nô tỳ huhu..."Ma ma chủ quản cau mày bực bội hất cô ta ra "có chuyện gì nói đàng hoàng ta nghe xem", cô ta lau lau nước mắt kể lể "nô tỳ...nô tỳ chỉ vừa trách mắng ả ta, ả ta liền mắng nô tỳ còn mắng Hy phi nương nương bị mù. Nô tỳ nghe ả ta mắng nương nương liền tính giáo huấn ả ấy vậy mà ả xuýt làm gãy ta nô tỳ còn đẩy nô tỳ ngã...ô ô ma ma người phải làm chủ cho nô tỳ huhu..." cô ta chỉ tay về phía Lam Khanh Khanh.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.