Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 359: Thu thập tình báo


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 359: Thu thập tình báo

Kế hoạch của Hàn Phong bày ra chính là thực hiện như vậy. Ngô Soái sẽ dùng Nhẫn Mô Phỏng level 4 để mô phỏng lại kỹ năng Ảnh Chiếu Ánh Trăng, phân thân sẽ trực tiếp ra mặt, bản tôn nấp ở đằng sau thu thập thông tin tình báo.

Kỹ năng kia sau rất nhiều ngày tích luỹ năng lượng ánh trăng thì đã tích được 12h duy trì liên tục, Hàn Phong đã thi triển 2 lần, mỗi lần 6h để cho Ngô Soái copy nhằm đảo bảo nhiệm vụ diễn ra suôn sẻ.

Bất quá Ảnh Chiếu tương đối yếu nhược, cần phải được bảo vệ chu toàn thì mới có thể tồn tại dài lâu, nếu chịu nhiều đòn công kích sẽ bị rút ngắn thời gian tồn tại lại. Đó là lý do hắn chỉ ru rú sau quang giáp chứ không dám chiến đấu, dính hai đòn lọt lưới phớt qua đã đánh sụp một khúc thời gian tồn tại của lần kích hoạt thứ nhất rồi.

Hắn tuyệt đối không muốn dùng lượt kích hoạt thứ hai, nó quá quý trọng, cần phải dùng vào việc khác.

Bản thân Ngô Soái sẽ đột nhập vào căn cứ để trực tiếp thu thập thông tin. Việc này với thường nhân thì khó, nhưng với phi phàm giả thì quá mức dễ dàng. Dù sao tường thành dựng lên cũng chỉ ngăn nổi thây ma cấp thấp mà thôi, khi không có thi đàn bao vây, chẳng ai rảnh rang nhân lực mà canh chừng cả ngày.

Hắn chọn phố đèn đỏ để điều tra tình báo về q·uân đ·ội bởi vì nơi đây mới là nơi nhận được thông tin chân thật không bị bóp méo. Quân nhân ở cả 4 tiểu đoàn đều có người tới phố này vui đùa, việc say khướt hoặc hứng tình rồi lộ lọt thông tin là rất thường xuyên. Những tình báo cơ bản không phải tuyệt mật là rất nhiều, đối chiếu qua vài em hàng là đủ.

Mà từ những nữ nhân này cũng có thể lần mò ra đầu mối thông tin của tất cả những kẻ khác, trước mặt chính là một “trạm tin” một tên nhóc chuyên kiếm sống bằng việc dò la và buôn bán mấy tin tức nửa công khai, tin tức ngầm.

Đơn giản nhất là tin tức về tình hình bố trí tất cả mọi khu vực của căn cứ này. Khu quân sự hoá, khu kho hàng vật tư, khu huấn luyện, khu chợ đen, khu trung tâm, khu phố đèn đỏ, khu “huyết”…

Tin tức sâu hơn một chút cũng có, ví dụ như, nơi cất giấu vật tư t·ham ô· của một quan chức phòng thông tin liên lạc vừa bị ă·n t·rộm đột nhập. Ví dụ như, mấy thiếu nữ mà tên khốn Hướng Du b·ắt c·óc thường bị bán tới nhà thổ nào. Ví dụ như, bang Hắc Lang dường như là sân sau của trưởng phòng an sinh xa hội Khúc Mặc. Bạc Tuấn con trai của huyện trưởng Bạc Thanh là một tên cuồng dâm, chuyên làm ra chuyện hãm h·iếp gái nhà lành. Bang Đại Nguyên là nơi chuyên buôn bán các loại lương thực thực phẩm bị tuồn ra ngoài. Hội Tứ Linh là khu chợ đen chuyên buôn bán trang bị và kỹ năng hệ thống lưu lạc. Hội Bạch Đường chuyên cung cấp c·hất k·ích t·hích và súng đạn các loại. Tổ chức Ám Liễu do vài phi phàm giả giấu mặt thành lập, chuyên nhận nhiệm vụ g·iết chóc từ cả phía chính phủ lẫn phía dân thường…

Mấy tin tức về tình hình của cả chục bang phái đang hoạt động, tình hình về những tầng bóc lột của người sống sót tầng lớp thấp nhất đang phải gánh chịu, tình hình lạm quyền và cấu kết với t·ội p·hạm của đội trị an, tình hình thất thoát vật tư… Tất cả đều là thứ rất có giá trị, nó vẽ ra một bức tranh khác biệt hoàn toàn so với những lời rao giảng mà Bạc Thanh đã nói với phân thân Ngô Soái.

Nơi này an toàn sao, haha, toàn bộ thành trấn này đang b·ị h·ãm h·iếp trong âm thầm bởi một nhóm người đứng đầu, cả chính quy, cả xã hội đen.

Ngô Soái dùng 6 tiếng thu thập được số lượng tin tức tương đối khổng lồ, hơn xa số lượng tin tức mà gián điệp thu được. Điều này quan trọng, nhưng quan trọng hơn là hắn đã khẳng định được việc thông tin cung cấp từ gián điệp là chính xác không hề sai sót.

Người kia tạm thời không có tâm tư nào khác.

Tất nhiên sau này Ngô Soái hoặc bản thân Hàn Phong sẽ nhiều lần dùng phân thân Ảnh Chiếu đột nhập vào huyện Tam Giang nhằm xác thực thông tin liên tục, đảm bảo gián điệp không thể nào có ý đồ bất chính được. Còn hiện tại, người kia có thể tin tưởng.

Sau khi dùng 5 cân lương khô thu thập xong tin tức, Ngô Soái mới trầm ngâm một lát rồi hỏi “trạm tin” trước mặt:

- Tôi đánh giá rất cao tin tức của cậu, liên lạc thế nào, có thể gặp gỡ ngoài thành không?

“Trạm tin” này cẩn thận dò xét Ngô Soái từ đầu tới cuối, cảm thấy tên mờ ám này cực kỳ lạ mặt, trước nay chưa từng thấy qua, thế nhưng ra tay lại vô cùng hào phóng… Cậu ta trầm mặc do dự không quyết, việc gặp gỡ ngoài thành là hành động cực kỳ nguy hiểm…

- Nguy cơ quá lớn, không đáng đánh đổi.

“Trạm tin” cũng không dông dài mà trực tiếp biểu đạt ý nghĩ của bản thân.

Ngô Soái nghe vậy mỉm cười, hắn từ trong túi lấy ra một sấp phiếu trắng cùng một bản sách kỹ năng nhất giai, lại tung tung ước lượng vài cái rồi thản nhiên nói:

- Lần sau gặp ở ngoài thành, địa điểm là… Nếu những thông tin mà cậu mang tới đủ tốt, phiếu lương thực cho cậu, mà hoả đao nhất giai này cũng có khả năng cho cậu! À quên, cứ gọi tôi là Hắc Cẩu.

“Trạm tin” nhìn kỹ năng hoả đao nhất giai trước mặt mà cảm thấy choáng váng mặt mày.

Đây… Đây có thể quy đổi ra hai trăm cân lương thực đấy! Đấy là giá quy ước thôi, giá thực tế có khi phải gấp đôi! Đây là thứ có thể giúp một người thường ngay lập tức biến thành nguyên tố giả, không ai điên mà đi bán nó.

Với tình hình quản lý khắt khe của cao tầng căn cứ, sách kỹ năng hoang dã là vô cùng hiếm có và đắt giá, bởi ngoài sách kỹ năng do các binh sĩ giấu giếm được và được tuồn ra ngoài qua vị Bạc Tuấn kia thì không có nguồn khác, thây ma cảnh nội Tam Giang chỉ còn rất ít tồn tại trong nhà dân, thi thoảng mới có thể săn g·iết.

Cực kỳ ít tiền lệ lấy sách kỹ năng đổi lương thực, bởi chỉ cần sở hữu năng lực là có một vạn cách để kiếm lương thực rồi. Đây là hình ảnh tượng trưng chính xác của ngữ cảnh “cần câu và xô cá”.

Ngô Soái chính là dùng một kỹ năng lôi cầu nhất giai để đổi lấy tất cả chi phí tiêu xài từ trưa tới giờ, thậm chí vẫn còn dư ra số lượng phiếu lương thực trị giá 230 cân do chính quyền Tam Giang phát hành.

Hơi thở của “trạm tin” đã trở nên vô cùng dồn dập, sau khi suy nghĩ ba giây, cậu ta ngay lập tức gật đầu quả quyết:

- Tôi đồng ý, tôi sẽ chuẩn bị tin tức, anh muốn gặp mặt khi nào.

Ngô Soái mỉm cười cất hết đồ vào túi rồi đứng lên nói:

- Tầm giờ này ngày mai, địa điểm như tôi đã nói rồi đó.

- Được, tôi sẽ đúng giờ mang tin tức tới… Ừm, anh có thể gọi tôi là Dã Hồ.

Ngô Soái chấm dứt hành động thu thập tin tức ở đây. Trước khi rời đi, hắn không quên chui vào kho vật tư của căn cứ Tam Giang mà xin đểu vài chục cân cá trắm sấy khô, đặc sản chủ yếu của bán đảo này. Hành động lén lút kiểu này hắn đã làm tới quen tay ngay trên địa bàn trấn Hi Vọng rồi.

Sau khi nhảy ra khỏi tường thành, lại chạy thêm 500 mét về hướng tây, Ngô Soái nhìn thấy một cái bóng đen kịt lông lá to như con trâu đất đang nằm sấp dưới một gốc cây hoè. Sau một hồi cãi cọ chửi bới, cả hai cái thân ảnh này đều biến mất trong bóng tối dần bủa vây.

Trong phòng họp.

Hà Tam, Triệu Nhược Pháp đã được đưa trở lại nơi này, trong khi cả toà biệt thự rộng lớn đang bị các nhân viên công tác lục tung cả lên. Bọn họ không thể hiểu tại sao chỉ trong 1 phút đồng hồ khuất mắt mà một người đang sống sờ sờ có thể bốc hơi biến mất, trong khi 500 mét xung quanh biệt thự có số lượng phi phàm giả cực kỳ khổng lồ, không ai tra được động tĩnh gì.

Năng lực phi phàm cũng không quỷ dị tới vậy được.

Hà Tam đã hoàn toàn thoát ly khỏi trạng thái chán chường mệt mỏi, hắn lúc này bình tĩnh nhìn qua Bạc Thanh bên cạnh mà chậm rãi nói:

- Bạc huyện trưởng, chúng tôi đã nói rồi, Ngô tiểu đội trưởng đã sớm rời đi, có khi đã trở về Liễu Lâm rồi cũng nên.

Bạc Thanh khuôn mặt âm trầm như nước. Căn cứ Tam Giang có một phi phàm giả sở hữu kỹ năng Ẩn Bóng tam giai, khi kích hoạt có thể khiến người ta chui vào bóng râm rồi ẩn nấp không thấy, ông ta nghi ngờ Ngô Soái cũng có kỹ năng này. Sớm đề phòng trường hợp tương tự, biệt thự này đã được bật lên đèn đuốc sáng trưng cả trong cả ngoài, cực khó ẩn bóng, thế nhưng người kia vẫn không một tiếng động mà trốn mất.

15 phút trôi qua rồi, có ẩn thì cũng đã ẩn hết cả thể lực, sao còn chưa chịu chui ra.

Triệu Nhược Pháp thì nhìn quanh phòng họp một hồi rồi thản nhiên nói:

- Cũng có khi Ngô đội trưởng hiện tại đang đứng tại đâu đó quan sát, ngay trong căn phòng này…

Câu nói này của hắn ta gây ra một trận lạnh lẽo cùng rùng rợn không hiểu cho tất cả quan chức xung quanh, tới ngay cả Bạc Thanh là người tâm lý kiên định cũng không nhịn được hơi nắm chặt tay lại.

Ông ta từ tình báo biết được rằng mấy người Hàn Phong, Ngô Soái có sở hữu kỹ năng tứ giai, không chỉ một, mà còn khá nhiều bản…

Hà Tam sau một hồi chờ đợi dông dài thì hơi nhích cái mông nghiêng qua một bên cho thoải mái rồi chậm chạp cất lời:

- Bạc huyện trưởng, có thể đàm phán hay chưa?

Bạc Thanh im lặng ba giây rồi mỉm cười nhã nhặn đáp lại:

- Có thể.

Trấn Hi Vọng.

7 giờ tối, ba lộ đại quân ra ngoài làm công tác dò xét đã an toàn trở về, mà Ngô Soái cũng đã từ bên Tam Giang thành công trở về. Ngoài Hà Tam, Triệu Nhược Pháp, tất cả tiểu đội trưởng và cao tầng căn cứ đang tập trung trong phòng họp trung tâm. Bọn họ đang thảo luận về tình hình chi tiết như gì thu thập được trong hôm nay.

Châu Lam là người phát biểu trước, hành trình dò xét trấn Thiết Thạch mà nàng ta mang về gần như là tin tức tốt đẹp duy nhất có thể nghe được.

- Trấn Thiết Thạch có một căn cứ người sống sót, số lượng khoảng gần 200 người, đứng đầu bởi một chủ doanh nghiệp gia công inox. Khu vực trấn Thiết Thạch khá nhiều thây ma hoang dã, đặc biệt là có một thi đàn rất lớn phương hướng huyện Hương Đường đang rục rịch tràn qua t·ấn c·ông.

- Bọn họ biểu đạt ra tương đối hữu hảo, cũng sẵn sàng để ngỏ khả năng gia nhập chúng ta…

Châu Lam thô sơ giản lượng giới thiệu qua tình hình một chút, về phần chi tiết bên trong, nàng đã trình báo cáo bằng văn bản lên cho riêng Hàn Phong rồi.

Sau khi Châu Lam báo cáo xong thì tới lượt Chu Vấn, tin tức mà cậu ta mang về nửa tốt, nửa xấu.

- Phương hướng trấn Hạ Sa sát biên giới tỉnh NO có cực kỳ nhiều thây ma hoang dã, không có dấu hiệu thi đàn tụ tập, tuy nhiên lại có một thây ma rất mạnh đang trấn giữ khu vực này…

Nửa tốt chính là không có thi đàn hình thành, điều này sẽ giảm tải áp lực về việc bị giáp công nhiều mặt xuống, mà nửa xấu chính là quái vật kia mạnh tới khó có thể tưởng tượng nổi, nó thậm chí dường như cũng đã mơ hồ “đánh hơi” thấy sự hoạt động của nhân loại nơi này rồi.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top