Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 360: Thiếu thốn nhân tài.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 360: Thiếu thốn nhân tài.

Việc đối diện một thi đàn luôn luôn là việc cực kỳ khó khăn, thế nhưng việc đối diện một quái vật cấp cao cũng là việc khó khăn tới tuyệt vọng, nhất là với loại quái vật như Thể Thôn Phệ, thứ sinh vật có năng lực tác chiến kinh khủng nhất trong số các chủng loài thây ma.

Hàn Phong còn nhớ rõ tại đầu cầu Lệ Giang có một quái vật Thể Thôn Phệ level 30 đang trấn giữ, hiện tại hắn không rõ nó đã tiến hoá tới cấp độ bao nhiêu, thế nhưng trước đó nó chỉ cần hét một tiếng đã đủ chấn b·ị t·hương nặng mấy người Ngô Soái đứng cách xa cả cây số. Quái vật tại phương hướng trấn Hạ Sa còn mạnh hơn thế. Một đầu Eat-3 level 32.

Một đội quân có thể chiến thắng một thi đàn, bởi vì 95% thành phần thi đàn là các cá thể yếu nhược hơn nhân loại, 5% kia cũng vẫn trong tầm nhận thức, nhân loại vẫn có thể phản ứng lại. Nhưng khi đối diện một quái vật có cấp độ cao vượt trội, vượt thoát khỏi tầm nhận thức, vậy thì 95% nhân loại cũng chỉ là mồi nhắm mà thôi, thậm chí là 99% nhân loại khi đối diện Eat-3 đều không thể phản ứng.

Người ta thường nói lượng biến sẽ sinh ra chất biến, thế nhưng để “biến” được thì cần rất nhiều điều kiện. Trấn Hi Vọng đã thất bại trong việc tìm kiếm kỹ năng có thể tổng hợp sức mạnh khi g·iết Thể Thao Túng M2 level 28, đó chính là chiếc chìa khoá để dẫn tới chất biến, bọn họ không có chìa khoá đó.

Bài toán trở về với cây kim cùng cục sắt, một nghìn cây kim cũng khó có thể xuyên thủng cục sắt, trừ khi nó được nung chảy ra rồi đúc thành xà beng. Trấn Hi Vọng không có công cụ để nung chảy và hợp nhất sức mạnh, đối diện một quái vật như Eat-3 level 32, tất cả công kích hệ thống dội xuống có lẽ chỉ như gió thoảng.

Hàn Phong sẽ không bất ngờ nếu con quái thú kia mò được tới cổng căn cứ, nó có giác quan vô cùng nhạy bén, nếu đội dò xét đã lộ ra một chút dấu vết, nó sẽ có thể mò được tới.

Tin mừng là Chu Vấn đã phát hiện ra “yếu điểm” của Thể Thao Túng. Quái vật kia hoàn toàn ngó lơ tất cả thanh âm khác loại, nhưng nó đặc biệt ghét thanh âm của Thể Thao Túng Manipulate. Trong các thử nghiệm liên tục, Eat-3 đã tìm cách đập nát toàn bộ loa phóng thanh phát ra âm thanh của E2 level 28 thu được tại Xuân Lê.

Bọn họ có thể lợi dụng đặc điểm này để câu giờ hoặc dẫn dắt nó ra xa xa, hoặc chế tạo bẫy rập hòng nhằm vào.

Tạm gác vấn đề này lại, Hàn Phong lại để cho Lục Đại Nguyên thông báo sơ qua tình hình phương hướng trấn Vân Minh. Tất nhiên chỉ là thông tin đã trải qua chỉnh sửa, những người ở đây được thông báo về việc có một thi đàn hơn 2 vạn con đang tụ tập phía kia, tin tức về thi đàn tại tỉnh NO tạm thời sẽ được phong toả.

Hàn Phong muốn liều mạng thử nghiệm một phen trước khi sự hỗn loạn và tăm tối nhất có thể xuất hiện.

Thông tin về tình hình tại chiến trường Diệu Liên bên phía huyện Tam Giang cũng được Ngô Soái thô sơ giản lược miêu tả.

Trấn Diệu Liên là một trấn lớn nằm ở giao giới hai huyện Tam Giang, Lệ Trì. Bọn họ ban đầu đối diện thi đàn 8 vạn sau 2 ngày giao tranh đã đánh cho chúng nó chỉ còn dư lại 2 vạn quân chủ lực, chiến thắng gần như cận kề tới nơi. Thế nhưng dị biến xảy ra vào buổi trưa hôm qua, một đầu Thể Thao Túng thứ hai gia nhập chiến trường, kéo theo hơn 10 vạn thây ma từ cảnh nội Lệ Trì tiếp tục công hướng Diệu Liên.

Nhân loại bị 12 vạn thây ma đàn áp tới phải lui lại liên tiếp 3 cây số, 5 đạo phòng tuyến b·ị đ·ánh nát, số lượng thây ma tiến hoá quá đông đúc, đặc biệt là chỉ riêng loại hình thể phòng hộ đã có tới trên 100 đầu các loại, bọn họ không thể xuyên phá hết được.

Kế hoạch tác chiến của thây ma dưới hình thức t·ấn c·ông ồ ạt bằng hai mũi nhọn Power-Fast trong cùng một thời điểm, cộng thêm đám Bomb-1 Bomb-2 đứng bên trong quang giáp của Shield-2 phóng ra bộc đạn từ xa xa 500-1000m khiến nhân loại phải rời xa chiến trường, đánh mất hoàn toàn khả năng cận chiến. Hơn 800 đội viên hệ cận chiến chỉ có thể bắn súng, nhóm còn lại cũng chỉ thi thoảng xả công kích hệ thống, còn phần lớn là tiêu hao đạn pháo và đạn bắn tỉa.

Cuộc chiến từ thắng thế biến thành giằng co, nhân loại mỗi giờ đều tiêu hao rất nhiều đạn dược v·ũ k·hí, có thể nói là cực kỳ tốn kém.

Nếu không phải có đạn pháo đặc thù do Ngô Soái mang đến vào chiều nay đẩy lùi thi đàn, cộng thêm việc nhân lực bên kia quá đông, có thể xây dựng phòng tuyến mới một cách nhanh chóng, cũng có sự trợ giúp lớn lao của thiên tài địa bảo, nhân loại có khả năng đã thua triệt để rồi.

Ngô Soái buổi trưa còn treo thắc mắc vì sao căn cứ Tam Giang không sử dụng máy xúc máy ủi các loại cơ giới hoá trong việc đào công sự, hoá ra là hơn 30 chiếc máy xúc đã được huy động tới tiền tuyến cả rồi, hậu tuyến đương nhiên là chỉ có thể lợi dụng sức người.

Hàn Phong nghe qua cũng âm thầm gật đầu, tới đây hắn cũng sẽ huy động gần hết nhân lực vật lực hướng về phía Vân Minh hòng đào công sự. Bọn họ không có sông bao vây như Tam Giang sao, hắn sẽ đào một “con sông” ngăn cách hoàn toàn hai huyện Liễu Lâm và tỉnh NO lại.

Tình hình cả bốn lượt dò xét đã xong, kế tiếp là tình hình của nhóm phòng thủ căn cứ, Kha Thành, Phương Tường, Trương Phàm, Từ Thôi, bốn người này lần lượt tiến hành báo cáo.

Kha Thành cuối cùng đã dẫn binh quét sạch tất cả thây ma còn mắc kẹt trong 3 đại lộ Thanh Hà, Thanh Lâm, Thanh Liễu, cũng quét sạch 80% xác thây ma rồi đốt bỏ, 20% còn lại được chôn lấp gần sông Lệ để chuẩn bị tiến hành thử nghiệm trồng rau dại biến dị.

Phương Tường đã thành công xây xong kho lưu trữ vật tư mới. Kho mới rộng gần 2000 mét vuông được chia 3 khu riêng biệt, xung quanh được bọc thép tấm chắc chắn, tường gạch gia cố dày gần 1 mét, trần nhà cũng được dán xốp cách nhiệt, thông khí. Hệ thống chống c·háy n·ổ với hơn 200 bình chữa cháy dân dụng và một xe cứu hoả, đảm bảo vật tư sẽ được bảo vệ một cách an toàn.

Về phần vật tư súng đạn, vật tư phi phàm, tất nhiên giám đốc Phương sẽ không nêu ra ở đây, ông ta đã có báo cáo riêng gửi Hàn Phong rồi.

Tường thành dày 1 mét, cao 2,5 mét đã xây dựng được dài thêm 17 mét, đem tổng chiều dài tường thành lên con số 113 mét.

Từ Thôi đã huy động đội viên đội tìm kiếm vật tư đào móc xong 60% số lượng các căn nhà tại 3 đại lộ, tìm kiếm được 58 người sống sót, về phần phương hướng trung tâm huyện, hắn ta cũng thành công tìm được 13 chiếc máy xúc lớn, 4 chiếc xe lu, 3 xe ủi, 3 xẻ trải nhựa đường, một đội xe tải chở đất 30 chiếc, xe bán tải và xe tải khác thì nhiều vô số. Cũng đào bới được 2 cửa hàng tiện lợi và một bệnh viện tư nhỏ, tháo rút được 4 tấn xăng xe, tài nguyên có thể nói là dồi dào vô cùng.

Trương Phàm là quân nhân chuyên nghiệp, sau khi Trần Diệu Âm rời qua bên Tam Giang, hắn ta được bổ nhiệm làm tiểu đội trưởng đội dự bị. Chiều nay hắn ta vừa làm công tác huấn luyện cách đấu, huấn luyên chiến thuật, huấn luyện bắn súng cho đội viên chính thức, vừa chiêu mộ được 67 đội viên có sức khoẻ tốt nhất vào đội dự bị, sẵn sàng huấn luyện ngay từ ngày mai.

4 vị đại biểu nhân dân được bầu cử ra cũng lần lượt báo cáo về tình hình sinh hoạt của hơn 700 người sống sót. Từ việc thay đổi khẩu phần ăn, cải tạo phòng ốc sinh hoạt, cấp phát nước sạch và thực phẩm bổ sung, chăm sóc cựu chiến binh, quy đổi điểm cống hiến, tình hình sức khoẻ thể chất và tinh thần của cư dân, tình hình triển khai dạy học lại cho trẻ em, tình hình thiếu điện… Tất cả đều được đem ra thảo luận để giải quyết vướng mắc

Hàn Phong ngồi ở ghế chủ vị thi thoảng đáp lại vài câu, khuôn mặt càng lúc càng trở nên âm trầm. Hắn đã tưởng tượng ra khoảng 100 trang báo cáo gồm 12 mục khác biệt sẽ được gửi tới cho mình trong tối nay, thậm chí là hơn cả thế…

Đó là còn chưa kể tới hai con hàng Hà Tam, Triệu Nhược Pháp còn chưa vác việc từ bên Tam Giang về đấy…

“Hậu quả của việc chăm chăm bổ nhiệm “người nhà, người quen” rốt cuộc cũng lộ ra rồi, bọn ngồi bên dưới toàn trình bày vấn đề, chẳng nêu được cái ý kiến đếch gì có giá trị, làm sao lại rơi vào tình cảnh bản thân mình đã phế vật mà người bên dưới còn phế vật hơn thế này…”

“Quá thiếu nhân tài rồi…”

“Xem ra đã đến lúc phải thành lập hội đồng hành chính cho chỉnh chu bao gồm những người có thực lực mới có thể giải quyết mớ hỗn độn này…”

Những ý kiến dành cho chiến đấu thì rất nhiều, nhưng những ý kiến dành cho xây dựng lại cuộc sống mới, trật tự mới thì rải rác hoặc không có. Đã gần 8h tối, cả ngày dài hoạt động mệt mỏi, dù những người ngồi ở đây đều là tiểu đội trưởng thì cũng không chịu nổi, ai cũng có cảm giác như bị bóc lột sức lao động tới cùng cực.

Hàn Phong lẩm bẩm mấy câu tràn đầy uể oải. Hắn liếc qua Ngô Soái đang chăm chú ghi chép bên cạnh, con hàng này rất khoẻ mạnh, rất nhiệt huyết, thừa khả năng thức đêm mà phê duyệt tài liệu. Bất quá kinh nghiệm chính trị của em họ hắn quá chán, hơn nữa Tiểu Im Lặng cần phải ra sức trên chiến trường chứ không phải ru rú nơi hậu phương…

Hắn lại liếc qua Chu Vấn, thằng ranh con này đang trong cuộc họp mà lại nhóp nhép ăn vụng cái gì kia, thôi bỏ qua đi, phế vật…

Lại nhìn qua Phương Tường, aizzz, lão già này đã già hơn 20 tuổi rồi, lại giao thêm việc, có khả năng lão sẽ c·hết.

“Giao việc cho ai vừa đủ tin tưởng, vừa đủ năng lực, vừa đủ nhân mạch quan hệ, lại có nguồn thông tin và nhận được sự ủng hộ đây…”

Hàn Phong bất giác lâm vào trong trầm tư, sau đó hắn nhanh chóng hạ quyết tâm.

“Không phải mình vẫn nợ Liễu Huyên một cái “danh phận” sao? Tốt, đến lúc rồi, đẩy việc này cho nàng ta.”

Người tài thì đào móc ra từ bảng nguyện vọng là có. Trấn Hi Vọng chưa hề đụng tới đám công chức viên chức, những người này hiện tại đang đi đào đất hoặc đi bới rau dại, hoặc đang là đội viên chiến đấu, bây giờ gom hết lại rồi đẩy cho Liễu Huyên chỉ đạo là tốt rồi.

Cái ả nữ nhân này có thể chưa đủ năng lực, nhưng nàng ta đủ tin tưởng. Hơn nữa nàng ta còn trẻ, có thể học tập được, chắc là cũng chịu đựng được áp lực…

Nghĩ tới đây Hàn Phong không khỏi quay qua nhìn Liễu Huyên đang đứng bên trái, lại bắt gặp ánh mắt u oán của nàng ta, hắn không khỏi hơi rụt cổ lại.

Thời gian gần đây hắn bận tối mặt tối mũi, Liễu Huyên vài lần đòi gặp mà hắn không có thời gian. Hiện tại đột nhiên lôi nàng ta ra chỉ đạo, có khi nào sẽ bị đối phương tát cho nổ đom đóm mắt không.

“Mẹ nó, tối nay sẽ thử đi nịnh hót một lần xem sao…”

Trong lúc Hàn Phong đang nghĩ ngợi vẩn vơ, hai người Hà Tam, Triệu Nhược Pháp cuối cùng đã từ Tam Giang trở về.

Còn trở về tức là đã đàm phán thành công, xem ra bên kia cũng chưa muốn triển khai một hồi n·ội c·hiến nhân loại…

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top