Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 60: Yes, i am!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 60: Yes, i am!

"Vistt!" sợi dây bằng lục bảo cực kỳ bền bỉ và cứng cáp, kết hợp với sức mạnh của Heirophant Green thì đã nhanh chóng khống chế được tên Cameo.

Cái đầu của hắn ta bịt xiết tới mức vẹo cong cả lại, bỗng dưng hắn ta mở miệng và nói:

"Thôi. . . chơi tới đây là đủ rồi, hẹn gặp lại sau! Kakyoin nhé! Hail 2 U!"

Tên thần đèn tự xưng bỗng căng phồng lên, chớp mắt sau đó hắn ta bỗng nổ tung biến thành từng làn khói sặc sỡ màu tím và bị gió thổi đi.

Boom*

"C·hết tiệt! Polnareff! Anh đang ở đâu?!" Kakyoin thấy tay thần đèn dùng bài chuồn thì muốn ngăn hắn lại thế nhưng khi cậu ta liên tục đánh vào làn khói tím thì không chạm vào được bất cứ thứ gì, nó như thể chỉ là một làn khói thông thường từ hiệu ứng Stand của kẻ thù.

Kakyoin đoán tay thần đèn tự xưng có lẽ đã chạy đi gặp Polnareff, nếu là như vậy thì tay người pháp đang gặp nguy hiểm, không có thời gian để thảnh thơi, Kakyoin vội vàng chạy đi tìm, vừa chạy vừa gọi thật lớn mong rằng Polnareff sẽ trả lời.

Nhưng Polnareff nào có tâm trạng để trả lời cơ chứ? Trong đầu của anh ta bây giờ chẳng thể suy nghĩ được gì, tế bào não giống như bị đông cứng, đầu óc thì trống rỗng, cái khoảng khắc Sherry nhào lên và cắn vào bả vai của anh dường như dừng lại.

"AAAAAAAAAAAAAAA!" Polnareff hét lớn trong đau đớn khi hàm răng trắng buốt của Sherry ngoạm một miếng sâu vào trong da thịt của anh ta.

Phựt*

Cô gái dựt phăng được một miếng thịt bung ra khỏi vai của Polnareff, chưa dừng lại Sherry còn dùng bàn tay của mình đâm thẳng vào miệng v·ết t·hương.

Cổ họng của Polnareff bắt đầu ứa ra máu, máu tươi cứ trào ra lấp kín khắp khoang miệng và nhỏ giọt ra ngoài, tiếng hét của anh ta khàn khàn:

"Ch-Chariot!" Polnareff triệu hồi Sliver Chariot.

Tay kiếm sĩ bạc nhanh chóng vung kiếm chém về phía của cô gái, thế nhưng Sherry phản ứng cực kỳ nhanh, giác quan nhạy bén y hệt như một con thú hoang, cô ta đẩy Polnareff ra xa rồi nhào lộn mấy vòng trên không trung, vừa hay tránh được lưỡi kiếm.

Sherry rơi xuống một bụi cỏ rồi biến mất, chỉ để lại Polnareff bất lực ngã ở trên mặt đất, anh ta cố gắng hít thở, bàn tay đè lên vai nơi mà máu vẫn còn chảy, đôi mắt dần trở nên hoang mang:

"S-Sherry?!"

"Xin lỗi vì đã cắn anh nhé, anh hai! Cơ thể em vẫn chưa hoàn thiện, nhưng nếu ăn thịt anh hai thì em sẽ trở lại bình thường!

Nè, có được không? Ăn thịt anh hai á! Anh luôn làm theo lời em nói mà!"

Sherry bất ngờ lao ra khỏi bụi cỏ, cô ta há miệng cắn một cái thật mạnh vào đùi phải của Polnareff, Silver Chariot xuất hiện để bảo vệ chủ nhân, nhưng Sherry càng nhanh hơn, một lần nữa cô ta lại biến mất sau những lùm cỏ.

"AAAAAAAAAAA! CAMEO!!!" Polnareff thét dài trong đau đớn.

"Boom!" khói tìm bỗng nổ tung để hiện ra tên thần đèn, đúng như Kakyoin đoán, tay này không chạy trốn mà hà chỉ đi tìm Polnareff để nhìn trò vui:

"Gì vậy?"

"Đ-Đồ khốn!" Polnareff gào thét.

"Gì chứ? Có phàn nàn gì à? Ta đã thực hiện ước nguyện của cậu! Sức mạnh của ta chỉ là thực hiện điều ước, còn lại thì tùy ở cậu!" hắn ta ngồi ở trên cây cười một cách đầy nham hiểm và nói.

Polnareff cố gắng gượng dậy, anh ta nói:

"V-vậy thì điều ước thứ 3 của ta. . .!" Polnareff định nói thì bỗng dừng lại, anh ta đang do dự.

"Làm em gái của ta. . . làm cho em gái của ta. . . Làm cho em gái của ta biến mất đi! Hãy đưa nó trở lại với mặt đất!" Polnareff vừa khóc vừa ngửa mặt lên trời hét to.

Đây thực là một quyết định rất khó khăn với Polnareff, anh ta thà để cho em gái của mình được yên nghỉ còn hơn là để cô ấy sống với tư cách là một con quái vật ăn thịt người.

Ánh trăng sáng trong màn đêm cứ yên lặng mà nhìn Polnareff, nó cứ lơ lửng ở trên không trung chiếu rọi ánh sáng của mình lên cơ thể bết bát lấm lem giữ bùn đất và máu của Polnareff, nó như thể đang cười vào sự ngu muội và dễ tin người của anh ta.

Bỗng, tên thần đèn tự xưng mở miệng trả lời:

"Nah~ Baby~!"

"Nani?!" Polnareff nghe thấy vậy thì giật mình.

Tên thần đèn Cameo nằm dài trên cành cây và nói:

"Vẫn chưa hiểu à, Polnareff? Ta là Stand đấy! Ta là Stand phán quyết trong là bài Judgement!

Sức mạnh của ta là thực hiện những điều ước của con người giữa sâu trong tâm khảm, ban cho chúng hình dạng từ bùn đất!

Ngươi. . . đã tự tạo ra em gái mình bằng trái tim của ngươi đấy! Thứ ngươi tạo ra thì ta không thể xóa bỏ được! He hehehehehehe~! Ta thắng trận này rồi!"

Polnareff bây giờ mới bừng tỉnh, hóa ra anh đã bị lừa từ đầu tới giờ.

"Mà nhân tiện nói luôn này! Tuy là ngươi đòi ước điều thứ ba đó. . . nhưng ngươi đã ước nó trước rồi còn gì? Ahahahahaha!" gã thần đen tự xưng Cameo lại bổ thêm một nhát.

Polnareff nghe thấy như vậy thì giật mình kinh hãi:

"Nani?! Không thể nào. . . Không lẽ. . .!"

"Hahahahahahaha! Cú sốc lớn quá nhỉ? C·hết vì bị em gái mình ăn thịt. . . khi con người cầu nguyện bằng cả trái tim, tất cả điểm yếu đều sẽ lộ rõ ra ngoài!

Ngươi thậm chí còn không nhận ra được việc hồi sinh n·gười c·hết nó ngớ ngẩn tới nhường nào! Ngươi mong muốn người mình yêu quý vẫn còn luôn ở bên của ngươi!

Ngươi mong muốn mỗi khi bắt đầu một ngày mới người đó sẽ lại xuất hiện và nói: "Chào buổi sáng"

Mà phải rồi, ngươi từng nhắc tới điều ước thứ 3, nhưng điều ước thứ ba. . . ngươi đã ước trước đó rồi!" tên Cameo không ngừng buông lời chế nhạo lên sự cả tin, tham lam và ngu ngốc của Polnareff.

Thế rồi hắn ta đứng bật dậy và bắt đầu thực hiện điều ước thứ 3 của Polnareff:

"Hãy hồi sinh Avdol! Hail 2 U!!!" hắn ta lại nổ tung thành khói tím rồi biến mất.

Cả không gian bỗng trở nên yên tĩnh sau v·ụ n·ổ, một cơn gió biển trong lành từ bên ngoài thổi vào hòn đảo làm lung lay những ngọn cỏ khiến cho chúng va vào nhau và tạo nên những âm thanh xào xạc.

Polnareff thì hoang mang, anh ta đưa mắt nhìn xung quanh, và rồi gió ngừng, những tiếng lạo xạo cũng không dừng lại mà ngày càng to hơn, nó đang tiến về phía bên này!

Polnareff vội vàng mở to mắt nhìn, chỉ thấy một người đàn ông với lớp da ngăm đen và thân hình to lớn săn chắc, người đàn ông khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình quen thuộc, đó là Avdol!

Anh ta đang đứng ở trong bóng tối, rồi khi ánh sáng của mặt trăng từ từ chiếu lên khuôn mặt đáng sợ của mình, Avdol lao thẳng về phía của Polnareff.

"AAAAAAAAAAAA! Avdol!!"

Polnareff đứng bật dậy và hét lớn, thế nhưng Avdol không hề nghe, anh ta dùng những ngón tay của mình cào chảy máu ở phần bụng của Polnareff, thế rồi hất văng tay người pháp bay ra xa.

"Ngón tay của mình rời ra rồi! Polnareff! Chỉ vì ngươi. . . chỉ vì ngươi mà ta thành ra thế này đây!". Avdol nhìn những ngón tay đang tan rã như tượng đất khô quắt của mình thì tức giận nói.

Thế rồi anh ta nhảy lên lao thẳng về phía của Polnareff miệng thì hét lớn:

"Ta sẽ bắt ngươi phải trả giá, Polnareff! Trả giá. . . bằng cơ thể của ngươi!"

Chưa dừng lại Sherry còn đang bổ nhào theo đến ở đằng sau:

"Chỉ cần ăn là em sẽ khá hơn phải không? Phải không, anh hai!"

Cả hai ngươi lao đến cắn một miếng thịt ở trên người của Polnareff rồi lại nhảy ra chỗ khác để tránh Stand của anh ta.

"AAAAAAAA!" Polnareff ngã gục xuống mặt đất, hét lên trong đau đớn.

"Sao thế, anh hai?"

Sherry và Avdol bước đi như những con thây ma, họ từ từ bước đến trước mặt của Polnareff.

"Đ-đừng tới đây, đừng tới mà! Cả hai người. . . xin hãy quay lại với lòng đất đi!" Polnareff run rẩy nói.

"Tại sao thế? Chính anh hai là người đã gọi em lên mà?"

"Lần này, ngươi mới là người phải trở lại lòng đất!"

Polnareff sợ hãi lùi lại

[C·hết rồi, mình quên không triệu hồi Chariot! Bị cuốn theo điều ước nên quên mất sử dụng Stand]

Cả hai người kia đã nhảy lên và lao tới, đúng lúc này thì Kiếm Sĩ Bạc của Polnareff xuất hiện, nó vung kiếm định chém hai con thây ma.

"L-làm ơn. . h-hãy. . . hay quay trở về với đất mẹ đi mà. . .!" Polnareff hét lên thật to với cái giọng khàn khàn.

Thế nhưng tên Cameo chẳng biết từ đâu xuất hiện, hắn ta giữ chặt lấy cánh tay và cơ thể của Chariot:

"Làm ơn đấy à? Không có ơn huệ gì hết! Ta đã biến ba điều ước trở thành hiện thực. . . giờ nhiệm vụ của ta đã hết rồi! Ngươi không còn bất cứ điều ước nào nữa!"

Hai người Avdol và Sherrty cứ thế vồ đến, họ đè ngã Polnareff xuống rồi bắt đầu cấu xé ăn thịt anh ta.

"Dừng lại. . .!" Polnareff rên rỉ trong đau đớn, dù biết hai kẻ trước mắt là địch nhưng tay người pháp không dám t·ấn c·ông, anh ta sợ hãi.

"Hail 2 U! Hahahahahahahah~! Khóc lóc gào thét hết mình trước khi c·hết đi! Ngươi đang ở trong khu rừng trên đảo, tiếng của ngươi sẽ không tới được bờ, không ai cứu được đâu!" Tay thần đèn tự xưng Cameo cười sung sướng trong khi nhìn Polnareff bị ăn thịt, từng miếng một từng miếng một.

[Không được rồi. . . mình xong rồi. . .! Mình sắp c·hết rồi, thua rồi! Sherry, Avdol. . . dù chỉ là những con rối đất, bị hạ bởi họ cũng không có gì là tệ! Avdol, đúng như anh nói, anh c·hết vì tôi! Cho dù anh có làm gì, tôi cũng không hối tiếc!]

Polnareff tuyệt vọng nhìn máu của mình nhuộm đỏ những ngọn cỏ, chúng lóe sáng dưới ánh trăng nhỏ từng giọt một xuống mặt đất ẩm ướt do màn sương đêm, thế rồi anh nhìn về phía của Advol và Sherry, Polnareff như muốn buông xuôi, anh ta cứ nằm ở đấy mặc kệ cho hai người họ cấu xé.

Lý trí của anh ta đang dần lu mờ, những ký ức tràn vào trong đầu như sóng thủy triều, tinh thần mất tỉnh táo, nhìn gà hóa quốc rồi.

Làm sao lại có hai Avdol thế kia nhỉ?

Một Avdol khác bất ngờ xuất hiện ở sau lưng của Avdol g·iả m·ạo đang căn xé polnareff, Avdol này bước từng bước chậm rãi đến gần, anh ta gần như không phát ra một xíu âm thanh nào.

[Cái gì. . . mắt mình mờ rồi nên nhìn một hóa ra hai à? Cứ như có hai Avdol vậy!] Polnareff lau lau mắt rồi nhìn lại, đúng là anh ta bị lẫn rồi.

Chỉ có Avdol bằng đất vẫn đang đứng ở trước mặt của Polnareff:

[Rõ ràng là chỉ có một con rối đất! Nhìn thấy ảo giác thế này thì chắc là sắp c·hết tới nơi rồi! Máu chảy nhiều thế này cơ mà! Nhìn thấy ảo ảnh cũng dễ hiểu. . . giờ thì c·hết rồi! Sớm lúc nào hay lúc đó!

Tạm biệt! Ông Joestar, Jotaro, Kakyoin. . . tôi cầu nguyện cho mọi người chiến thắng. . . Avdol, anh. . . tôi sẽ đền tội với anh ở thế giới bên kia!]

Trong lòng của Polnareff đắng chát, anh ta nhìn lên mặt trăng đang chiếu sáng ở trên trời.

Bỗng. . .

Con rối Avdol bằng đất đứng ở trước người của Polnareff bắt đầu run rẩy, một bàn tay to lớn với lớp da rám nắm túm chặt lấy cổ của nó.

Là Avdol, anh ta bóp nát bét cái cổ của con rối khiến nó trở lại thành cát bụi.

"N-Nani?! Không thể nào?!" tay thần đèn nhìn thấy thế thì giật mình.

Polnareff trong trạng thái hấp hối bỗng ngồi bật dậy, một nguồn động lực kỳ lạ chảy trong huyết quản thôi thúc anh ta, nó như tiếp thêm sức mạnh cho Polnareff, anh ta tự nhủ rằng mình không được c·hết:

"Biết ngay mà! Có một Avdol nữa. . . mắt của mình không bị ảo giác! Ngoài con rối Avdol. . . còn một Avdol nữa!"

"H-hắn. . . hắn rõ ràng đã b·ị đ·âm bởi tên Hanged-Man của J.Geil. . . hắn đ·ã c·hết rồi cơ mà?!" tên Cameo run rẩy khi nhìn thấy Avdol triệu hồi Magician Red, ngọn lửa bỏng rực t·hiêu r·ụi đi con rối bằng đất mà anh ta vừa bóp nát cổ.

"Tsk . . . Tsk . . .!" Avdol vừa lắc lắc ngón tay vừa tặc tặc lưỡi.

Polnareff thì vui mừng, anh ta nghẹn ngào muốn nói gì đó, nhưng lại không dám lên tiếng, nhỡ đây cũng là giả thì sao?

Nhưng sau tất cả, Polnareff cũng bất ngờ hét lên thật lớn:

"Mohammed Avdol!!!!"

"YES, I AM!!!"

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top