Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 70: N'Doul.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 70: N'Doul.

Chiếc trực thăng của tập đoàn Speedwagon cứ thế mà cất cánh bay đi mất, nó dần dần đi khuất tầm mắt của cả bọn, đúng lúc này thì Iggy chợt ngửi thấy mùi gì đấy.

Nó dừng lại việc nhai kẹo cao su yêu thích mà ngẩng mũi lên trời ngửi ngửi.

Khịt* Khịt*

Thế rồi ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào ngôi đền cổ bị bỏ hoang tọa trên đỉnh đồi đá đỏ, hình ảnh dần dần thu nhỏ rồi lia tới trên đỉnh đối.

"Hử? Con chó đó. . . nó nhận ra được sự tồn tại của ngài N'Doul đây sao?" gã đàn ông lạ mặt bỗng nhìn chằm chằm về hướng của cả nhóm Kakyoin.

Chỉ thấy đó là một người đàn ông có vóc dáng lực lưỡng với chiều cao trung bình, tay này sở hữu mái tóc đen rối bù xù và đôi mắt vô hồn luôn gần như nhắm nghiền, gã chợt mở hé mắt, nó không có đồng tử, anh ta bị mù.

Cái gã tự xưng là N'Doul này có xỏ khuyên tai làm bằng hai cái vòng vàng, hắn mặc một chiếc áo phông đơn giản, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo sơ mi và quấn một tấm vải đội ở trên đầu để che nắng.

Hắn ta đưa tay mò mò cái gì đó ở dưới đất, hóa ra hắn đang tìm cây gậy của mình, N'Doul đứng lên chống chống cây gậy để dò đường ở phía trước.

Cạch* cạch*

Vo ve* vo ve*

Đúng lúc này thì một con ruồi lảng vảng bay xung quanh hắn ta, gã bất ngờ dừng lại, đưa hai ngón tay lên, nháy mắt đã tóm được chân của con ruồi, nhưng vẫn để nó chạy thoát.

"Suýt soát thật! Chút nữa là bắt được rồi, đúng là vẫn luyện chưa đủ! Ruồi Nile Ue Ue à, cũng vì lũ ruồi này mà hội Joestar có thể đuổi theo ngài Dio tới tận nơi này!" hắn ta vừa bước đi vừa nói.

Thế rồi đầu của cây gậy bất ngờ chạm phải một hòn đá nhỏ, N'Doul nhấc cây gậy lên rồi đập xuống, đầu gậy chọc thẳng vào viên đá nhỏ làm cho nó bay lên.

Vụt*

Viên đá bay theo quỹ đạo, bất ngờ đập nát bét con ruồi Nile Ue Ue đang bay lảng vảng xung quanh.

"Nhưng chúng cũng chỉ đi tới được đây thôi. . . !"

. . . . . .

Quay trở lại với hội Kakyoin, họ không có nhiều thời gian để lãng phí, cả bọn ngồi lên chiếc xe địa hình rồi phi bon bon trên sa mạc.

Kakyoin ngồi ở trong xe thì giật mình, Stand của cậu ta đã quay trở về, chiếc trực thăng đã bay ra khỏi tầm hoạt động của Heirophant Green thế nên nó mới trở về với chủ nhân.

Hy vọng là chiếc trực thăng không bị làm sao, Kakyoin cố tình để Heirophant Green đi theo nhằm bảo vệ hai người phi công khỏi việc bị thuộc hạ của Dio á·m s·át, nhưng bay xa vậy rồi thì chắc họ vẫn ổn.

"Ông Joaestar, làm gì với con chó này đi chứ? Tại sao con chó ngu ngốc này lại được ngồi ở ghế trong khi chúng tôi phải chen chúc phía sau? Chật quá lưng tôi đau hết cả rồi!" tiếng phàn nàn của Polnareff kéo Kakyoin tập trung trở lại.

Chẳng hiểu tại sao một con chó nhỏ lại người ngồi chiễm chệ ở nguyên một hàng ghế sau, trong khi những người khác trừ ông Joseph đang lái xe và Jotaro ngồi bên tay phụ, thì ba người còn lại phải chen nhau ngồi ở dưới.

"Cho tới khi kẹo cao su vị cà phê bị Iggy nhai hết, thì các cậu phải chịu khó ngồi ở đấy thôi! Khi đó ta sẽ vứt cho nó thêm một mẩu rồi để nó ra ngồi phía sau! Lúc đấy thích ngồi đầu thì tùy!" ông Joseph vừa lái xe vừa nói.

Tay người pháp Polnareff vẫn không chịu dừng lại, anh ta lén lén định đụng vào cái đuôi ngắn ngủn của iggy, nhưng đã bị con chó phát hiện rồi gầm gừ.

"Rồi rồi, biết rồi. . . bình tĩnh đi đồ chó c·hết!" anh ta khó chịu nói.

Kít*

Đúng lúc này thì ông Joseph bỗng đạp gấp chân phanh, khiến cho cả chiếc xe dừng lại rồi hất ngược về đằng trước do quán tính, nó khuấy lên một đống cát bụi mù mịt.

Rầm*

"C-cái quái gì vậy?"

May là chiếc xe không bị lật, đặc biệt là cả ba người ngồi ở phía sau đều hoang mang trước hành đồng liều lĩnh của ông Joseph, sao không báo trước một tiếng để chuẩn bị chứ cái lão gì này, nhưng chỉ thấy ông già người Anh hơi run rẩy nói:

"Nhìn. . nhìn đi! Đó là. . .TRỰC THĂNG!"

Cả bọn giật mình nhìn về phía của chiếc trực thăng đang nằm ở trên một cồn cát, mọi bộ phận đều vỡ nát, những cột khói đen xì vẫn còn bốc lên.

Kakyoin thì tức giận khi nhìn thấy ký hiệu được in trên chiếc trực thăng, trong lòng của cậu chìm xuống, vì sao phải kéo người bình thường vào cuộc chiến này?

"Trực thăng của tập đoàn Speedwagon ban nãy, giờ lại vùi mình trong cát!" Polnareff sợ hãi nói.

"Không có dấu hiệu cho thấy việc nó bị t·ấn c·ông! Cứ như thể đây chỉ là t·ai n·ạn thông thường!" Avdol trầm giọng xuống và nói.

"Không thể nào!"

"Cẩn thận, rất có thể chúng ta sẽ bị t·ấn c·ông bởi Stand còn chiếc trực thăng này thì chỉ là mồi nhử!' ông Joseph nhắc nhở cả nhóm nên cẩn thận.

"Nhìn kìa, là người phi công! Anh ta c·hết rồi!" Jotaro nhìn chằm chằm vào cái xác của người phi công, cậu ta bỗng giật mình khi nhìn thấy cánh tay của anh ta.

Những ngón tay bị rách chảy đầy máu, trên thân máy bay cũng có những đường máu tương tự, giống như thể người phi công này đang điên cuồng cào cấu ngón tay của mình lên trên thân trực thăng.

"Kia là dấu vết anh ta cào vào thành trực thăng!" Jotaro nói, phải gặp được thứ gì đáng sợ trước khi c·hết mà anh ta phải làm như thế chứ?

Cả năm người từ từ tiếp cận tới chiếc trực thăng.

"Thật tồi tệ! Nhưng nhớ, hãy cần thận! Coi trừng có thứ gì đó ẩn nấp ở bên trong!" ông Joseph từ từ nói.

Bọn họ tập trung lại trước cái xác c·hết của người phi công, giật mình khi nhìn vào trong miệng của anh ta, cái miệng của người đàn ông há to hệt như xương hàm bị đạp gãy, bên trong cổ họng chứa đầy nước.

Jotaro vội vàng ngồi xuống kiểm tra:

"Là nước!" cậu ta từ từ đổ chúng ra khỏi miệng của người đàn ông, đúng là nước thật, chúng từ từ chảy xuống rồi thẩm thấu vào trong lớp cát nóng của sa mạc.

Nhưng chưa dừng lại, nước vẫn còn chảy ra khỏi miệng của người đàn ông, chúng còn đọng lại ở trong ruột của anh ta, một con cá nhỏ cũng theo đó mà trôi ra ngoài.

"Nhiều nước như thế này. . . nó chảy ra từ miệng, không, từ phổi của anh ta, có cả một con cá nhỏ nữa!" Jotaro nhìn chằm chằm vào con cá nhỏ vẫn còn đang dãy đành đạch vì thiếu nước.

"Anh ta đã bị c·hết đ·uối giữa sa mạc!" Jotaro thốt lên.

"Này, ở đây, ở đây vẫn còn người sống!" đúng lúc này thì Polnareff có gọi đến, thế là cả bọn nhao nhao chạy quanh lại chỗ Polnareff đang đứng.

Chỉ thấy người phi công còn lại có trạng thái hoàn toàn khác với xác c·hết ban nãy, da của anh ta nhăn nheo, bò môi nứt nẻ giống như thiếu nước, người này vẫn còn đang thở.

Anh ta không bị c·hết đ·uối mà chỉ ngất đi sau vụ rơi máy bay, kết hợp với việc phơi mình dưới cái nắng của sa mạc dẫn đến việc mất nước trầm trọng.

"Không sao chứ? Cố gắng lên! rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!"

Người đàn ông hấp hối chỉ tay về phía người đồng nghiệp đ·ã c·hết của mình cố rặn ra từng từ:

"N-n-nước. . .!!"

"Cái gì? Polnareff đưa cho ta bình nước!" ông Joseph kê đầu của người đàn ông dậy nhận lấy bình nước Polnareff đưa đến định đổ lên miệng của người đàn ông.

Nhưng khi can nước đưa tới càng gần nhịp tim của người phi công đập ngày một gấp gáp hơn, đây là bình nước rơi ra khỏi máy bay của họ, anh ta muốn nói gì đó nhưng cơ thể đã quá yếu.

"Đừng!"

Kakyoin bất ngờ hét lớn, cánh tay của Heirophant Green mọc ra từ vai của cậu, nó đấm bay can nước về phía cái xác của người phi công còn lại.

Nháy mắt, một bàn tay màu xanh lam phun ra khỏi miệng bình nước, nó tóm lấy đầu của cái xác c·hết đ·uối rồi lôi mạnh, đầu và thân bị cắt đứt lìa.

Chưa dừng lại, cánh tay còn ra sức lôi thẳng cái đầu vào trong lon nước, máu tươi thay cho nước sạch, kết hợp với vài dị vật cứ như vậy mà phun ra khỏi cải can nước bằng sắt méo mó vì cố nhét một vật thể quá cỡ vào bên trong.

Nó nằm im trên mặt cát và vẫn còn tuôn ra máu.

Kakyoin thì thở dốc, may mắn cậu ta phản ứng kịp, người phi công còn hấp hối đã thoát khỏi cửa tử, Kakyoin tóm lấy chai nước mà Heirophant Green lấy từ trên xe của mọi người và cho người phi công uống.

Tính mạng của anh ta đã được đảm bảo, còn bây giờ là con Stand vừa t·ấn c·ông.

"C·hết tiệt, người của tập đoàn Speedwagon vốn không liên quan giờ lại bị t·ấn c·ông, Avdol, anh có nhìn thấy Stand đó không? Kakyoin t·ấn c·ông quá bất ngờ nên ta không theo kịp!" ông Joseph nằm sát trên mặt cát rồi hỏi Avdol.

"Tôi chỉ thấy một cánh tay thôi. . .nhưng trong bình đó vẫn còn nước, tôi vẫn chưa thấy nó lao ra ngoài! Là kẻ nào nhỉ, Kakyoin từng nói 9 kẻ tượng trưng cho 9 vị thần ai cập là thuộc hạ của Dio! Hy vọng cậu ấy biết đó là kẻ nào và tìm được ra hắn!" Avdol nói.

Nhóm năm người bây giờ bị chia đôi ra, ba người Avdol, Joseph, Jotaro thì nằm ở bên trái của cái xác không đầu, Kakyoin, Polnareff, và người phi công đã b·ất t·ỉnh sau khi uống nước nằm ở phía còn lại.

May là tay phi công còn thở chứ không Polnareff tưởng c·hết mất rồi.

"Jotaro tìm chủ nhân Stand đi!" ông Joseph ném cái ống nhòm cho thằng cháu của mình, Jotaro có thể sử dụng tầm nhìn của Star Platinum để quan sát được xa hơn, thế nhưng cậu ta vẫn đang loay hoay giữa các cồn cát vàng.

Ở nơi chỉ toàn nắng với cát như thế này trông chỗ nào cũng giống hệt nhau:

"Vẫn đang tìm đây, nhưng mà. . . không thấy kẻ địch ở đâu cả, thậm chí còn để ý tới những thứ ngu ngốc như tấm gương hồi đánh với Sun!

Nhưng có vẻ. . . kẻ địch đang điểu khiển Stand ở vị trí rất xa!" Jotaro nghiến răng ken két.

Qua bên của Kakyoin và Polnareff, họ nằm ở chỗ gần với cái bình nước bằng kim loại nhất, tay người pháp thì nhìn chằm chằm cái bình nước:

"Đầu của anh phi công bị hút vào trong cái bình bé tí tẹo đó, nếu tôi đục một lỗ trên đó. . . thôi đi! Ai mà biết sẽ có thứ gì phòi ra bên trong cơ chứ?" Polnareff nuốt xuống một ngụm nước miếng.

"Suỵt! Đừng nói gì Polnareff!" Kakyoin nhanh chóng bịt miệng của Polnareff lại, đồng thời cố ra lệnh cho đầu bên kia đừng phát ra âm thanh.

"Cậu làm cái gì thế? Tôi biết mình rất là ồn ào nhưng đừng có mà bịt miệng người ta lại như vậy có được hay không?" Polnareff uất ức hét lên.

"Không là không!"

Nhưng đúng lúc này, một vũng nước nhỏ bất ngờ ngoi lên khỏi lớp cát, vũng nước ở ngay trước mặt của Kakyoin và Polnareff.

Một cột nước từ từ trồi lên, cuối cùng nó hóa thành một bàn tay với năm ngón sắc nhọn ve vẩy ở trước mặt của Kakyoin.

"Đ-đây là?!"

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top