Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 77: Ảo ảnh.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 77: Ảo ảnh.

Con tàu chở dầu bay v·út đi như một chiếc t·ên l·ửa, nó lướt ngang qua, sượt trên đầu của cả hội.

Trên không trung, giữa bầu trời, cách đầu họ khoảng hai trăm mét, từng giọt nước biển nhỏ xuống khỏi thân tàu, nó tạo ra một tiếng gầm khủng kh·iếp, âm thanh điên rồ chui qua hai bàn tay đang ôm ở trên đầu và xuyên vào tai họ.

Cơn gió mạnh đột ngột xé toạc không gian và cuốn lên một cơn lốc cát. Thân tàu khổng lồ được sơn màu đỏ và trải rộng đan xen với màu đen tuyền, nó to lớn, hùng vĩ đến mức che đi toàn bộ tầm nhìn của họ, thậm chí còn che khuất cả mặt trời.

Con tàu ngự trị bóng tối, y hệt như màn đêm.

Chiếc tàu chở dầu, như thể đang chế nhạo Kakyoin và những người bạn đồng hành của cậu ta, những người tối cổ khù khờ và ngu ngốc, ngước nhìn lên, chỉ thấy con tàu bình tĩnh di chuyển qua đường chân trời phía đối diện.

Cả nhóm nằm bẹp dí và yên lặng trên mặt cát, đưa đôi mắt sợ hãi cùng tò mò dõi theo con tàu đang biến mất ở phía xa.

"...Jotaro, lần này là gì vậy?" Giọng nói của Kakyoin khiến Jotaro tỉnh lại, phải Kakyoin không hề biết gì về một thứ như thế này, cậu ta chưa từng bắt gặp nó ở trong nguyên tác.

Có thể đây chỉ là ảo ảnh được tạo nên do trí tưởng tượng của cậu ta, cũng có thể là tác phẩm của kẻ thù, không ai biết!

"Việc một chiếc tàu chở dầu có khả năng bay, nó thực sự có tồn tại hay không? Vào thời điểm này không thành vấn đề.. Vấn đề là tôi không còn chắc đầu óc mình tỉnh táo nữa!

Không! Tâm trí chẳng liên quan gì đến chuyện đó cả!" Polnareff vừa nói vừa dùng tay lau đi những giọt nước rơi trên mặt.

Nước lợ đó đã rơi xuống từ con tàu, chúng dính lên người, lên quần áo của tất cả bọn họ.

"Trong hai ngày nay, hiện tượng này cứ xảy ra mỗi khi ảo ảnh xuất hiện. Lúc đầu tôi tưởng là ảo ảnh nhưng… nước biển. . .thứ này là thật, đó là nước biển hàng thật giá thật, mặn mòi và đắng chát y hệt như nước từ vùng biển đỏ!"

"Đây là một trường hợp đáng báo động, ảo giác có thể khiến chúng ta rùng mình!"

"Đúng như tôi nghĩ. . .!" Avdol nói.

"Thứ mà ta thấy, ảo ảnh này là có thật, không lẽ nó sẽ trở nên hữu hình và t·ấn c·ông chúng ta?" ông Joseph lẩm bẩm trong khi nhìn còn tàu đã biến mất ở cuối chân trời.

"Yare Yare Yare. . . Hơn nữa, để làm những trò lố như thế này… !" Jotaro bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, trực giác của cậu ta chưa bao giờ sai, nhưng không chỉ Jotaro mà những người khác đều cảm thấy như vậy.

Đối với họ chỉ có một câu trả lời có thể giải thích được cho hiện tượng kỳ lạ như thế này.

Để có thể làm được việc thực thể hóa ảo ảnh cũng chỉ có người sử dụng Stand mới làm được. Điều này có nghĩa là một đối thủ mới và một trận chiến mới đang chờ đợi họ!

. . . .

Ở sa mạc, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là cực kỳ lớn. Nó quay xe một phát từ cái địa ngục sôi sục 50 độ C vào ban ngày, thì khi màn đêm buông xuống, cái nóng đã biến mất nhưng không có nghĩa là họ sẽ được yên ổn, sa mạc bất ngờ trở thành một cái địa ngục băng giá với nhiệt độ dưới 0 độ C.

Cảm nhận cái lạnh cùng sương đêm thấm vào người, kakyoin tỉnh dậy sau một giấc ngủ nhẹ. Vì quá mệt mỏi nên cậu ta đã ngủ một mạch tới bây giờ mới tỉnh, mặc kệ thời tiết.

Những người khác cũng giống hệt như cậu ta vậy, họ cần nghỉ ngơi sau một ngày dài vất vả lang thang vô vọng trên sa mạc, Polnareff, Avdol, ông Joseph, Iggy và anh phi công đều đã chìm vào giấc ngủ say.

Họ có một ý chí cháy bỏng và không ngừng nghỉ, Kakyoin nghĩ vậy, ngước mắt nhìn lên bầu trời, giống như một chiếc quan tài chứa đầy những viên ngọc quý, lấp lánh đầy những ngôi sao sáng. ngày hôm trước, sau khi chiếc tàu chở dầu biến mất thì một chiếc xe bồn chở nhiên liệu và một lâu đài châu Âu thời Trung cổ bay qua đầu họ ngay sau đó.

Vào lúc hoàng hôn, những ảo ảnh đã biến mất, nhưng đây là những thứ có thật, vì những viên gạch tách ra khỏi tường của lâu đài đã rơi xuống, chúng gần như nghiền nát đầu họ. Nếu đó là hành động của một Stand User nhắm vào mạng sống của họ thì hành vi này sẽ không có ý nghĩa gì.

Tại sao kẻ đó không làm cho xe chở dầu hay xe bồn đổ thẳng lên đầu họ? Tại sao hắn lại tốn công khiến nó bay qua đầu họ? Có lẽ đối thủ tiếp theo của cả bọn là một có lòng tự trọng cao và kiêu ngạo, có thể hắn ta hoàn toàn tin tưởng vào khả năng Stand của bản thân và chỉ muốn cho họ thấy sức mạnh của mình.

Nhưng... trước một trận đấu, công khai thể hiện năng lực của mình thì chắc chắn không thể gọi là một bước đi thông minh. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn: nó đã gây tổn hại tâm lý đáng kể cho nhóm bọn họ.

Một chiếc tàu chở dầu và một tòa lâu đài thời trung cổ bay trên bầu trời...

Họ đã đến giới hạn, đói khát, khô cằn và lang thang trong vô vọng, không tìm được lối thoát...

Nếu là người bình thường, chắc chắn họ đã nổi điên từ sớm rồi, Kakyoin cảm thấy vô cùng hoang mang và lo lắng, sau cả cuộc hành trình dài thì thứ cậu tìm kiếm là cái gì? Thứ gì đã khiến cho cậu ta phải chiến đấu?

Kakyoin ngước nhìn bầu trời sao như muốn tìm kiếm câu trả lời, cậu ta lại nhớ tới lời nói của N'doul, mặc dù hắn là kẻ thù của mọi người nhưng ít ra hắn cũng tìm được lý tưởng của mình.

"Cậu ngồi ở đó nãy giờ à?" Giọng nói của Jotaro bỗng vang lên ở bên cạnh, Kakyoin giật mình quay đầu nhìn sang, chẳng biết cậu bạn cao 195 cm đã dậy từ khi nào.

Jotaro bước từng bước chậm rãi rồi ngồi xuống bên cạnh Kakyoin trên bãi cát.

"Jotaro này. . . lý tưởng của cậu là gì? Tại sao cậu có thể luôn bình tĩnh trước mọi tình huống? Cậu không sợ sao?" Kakyoin bất ngờ cất tiếng hỏi.

Jotaro nghe thấy thế thì yên lặng nhìn những ngôi sao ở trên trời, cậu ta không biết trả lời như thế nào, thú thật là trong một tháng nay Jotaro đã đụng phải quá nhiều thứ bất ngờ trên đường đi, từ việc mẹ của cậu ta đang ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Từ những thứ kỳ lạ như Stand, những cuộc chiến, đã có đổ máu, đã có kẻ phải bỏ mạng.

Điều kỳ lạ là Jotaro không cảm thấy sợ hãi hay e ngại chút nào. Có lẽ bởi vì cậu ta luôn miễn nhiễm với nỗi sợ hãi? Có lẽ vì những người bạn đồng hành luôn ở bên Jotaro?

Hoặc có thể vì những lần chạm trán tàn bạo với Stand của kẻ thù đáng sợ và lòng dũng cảm của họ đã tăng lên một cách vô thức? Mỗi suy đoán này đều có thể đúng cũng có thể sai.

Cho đến ba tháng trước đó, Jotaro còn là một học sinh trung học sống yên bình ở Nhật Bản. Và cậu cũng chính là người mà giờ đây, sau nhiều cuộc xung đột đẫm máu, lang thang vô định trên sa mạc Nubian, ở Sudan, xa quê hương mình.

Jotaro vốn có vóc dáng khác xa so với những người Nhật khác, cậu ta có thân hình rắn chắc. Vẻ mặt của Jotaro lạnh lùng, nghiêm túc và không hề sợ hãi, đôi mắt xanh lam ẩn hiện đầy táo bạo.

Chàng trai trẻ này không thể không nghĩ về số phận kỳ lạ của mình. Quả thực, mọi chuyện đã bắt đầu từ ba tháng trước. Ba tháng trước, khi cậu phát hiện ra mình sở hữu một khả năng kỳ lạ, đó là Stand, đây cũng là lúc mọi chuyện bắt đầu.

Stand!

Đây là cái tên mà Joseph Joestar gọi là biểu hiện của sức mạnh tinh thần mà chỉ những kẻ có năng khiếu mới có thể sở hữu, chúng được sinh ra từ năng lượng sống của con người.

Một khả năng đặc biệt, chỉ giới hạn ở một số ít động vật và con người, và điều đó đủ để giải thích cái gọi là “sức mạnh vượt trội” này.

Ví dụ, với những người có khả năng nâng một chiếc tivi ngay trước mặt họ mà không cần dùng tay, bằng cách sử dụng “sức mạnh vượt trội” này. Nó có thể là tel ekinesis*? Phải chăng có một thứ gì đó vô hình đối với người bình thường thoát ra khỏi cơ thể họ và rồi thứ gì đó nâng chiếc tivi lên?

(*Psychokinesis hoặc telekinesis là một khả năng tâm thần đặc biệt giúp một người tác động lên sự vật mà không cần có sự tương tác vật lý.)

Một giả thuyết táo bạo.

Tuy nhiên, ít nhất những người sử dụng Stand đều có xu hướng tin vào lời giải thích đó. Bởi vì, đối với họ, thứ đó thực sự có thể được nhìn thấy. Stand có thể mang hình dạng con người, động vật, thực vật hoặc bất kỳ vật thể nào khác.

Những người điều khiển Stand một cách tự do và bằng trí óc của họ được gọi là “Người dùng Stand” và là những cá nhân thường hướng dẫn nhân loại hướng tới tương lai. Sự tiến hóa đã ban tặng cho con người đôi bàn tay chính xác như máy móc, cho phép họ đánh bại các loài động vật khác.

Theo cách tương tự, những người này sẽ tái tạo lại một nền văn hóa mới và một nền văn minh mới, đồng thời sẽ trở thành những người thống trị thế giới không thể tranh cãi. Đương nhiên, tất cả phụ thuộc vào cách sử dụng của Người dùng, vì việc sở hữu một Stand tương đương với việc có ba cánh tay.

Nhưng Jotaro, một học sinh trung học bình thường, đã coi Stand của mình là một "linh hồn ác quỷ". Ngoài việc nghĩ rằng mình bị chiếm hữu bởi một "linh hồn ác quỷ" vô hình đối với người khác, Jotaro không thể giải thích bản chất thực sự của Stand của mình.

Ông ngoại của cậu, Joseph Joestar và người bạn trẻ Avdol của ông là những Người dùng Stand đã cứu Jotaro. Thậm chí, cậu ta còn bị thuyết phục rằng những người sở hữu “ác linh” này không phải là một lời nguyền, có khi đó còn là sự ban phước.

Tuy nhiên, nỗi oán hận của Jotaro vẫn không hề nguôi ngoai, kể cả sau khi nhận được một bài giảng về Stands từ hai cá nhân đó.

Tại sao lại như vậy? Sức mạnh lớn trách nhiệm lớn? Joseph đã đưa ra câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi này.

"Dio Brando là hiện thân của cái ác... Tên khốn đó đã mang cơ thể của ông nội ta Jonathan Joestar sống lại và đang sử dụng nó!"

Jotaro nhớ rất rõ, ngay cả cho tới tận bây giờ, sự phẫn nộ của Ông Joseph vào lúc đó. Nắm đấm của ông ta run lên và những đường gân hiện rõ trên thái dương khiến khuôn mặt ông già trông giống như một con quỷ dị dạng...

Một trăm năm trước, ông nội của Joseph Joestar, Jonathan Joestar, đã hy sinh mạng sống của mình cho thiên đàng để g·iết Dio Brando một lần và mãi mãi.

Jonathan đã cho nổ tung con tàu mà mình cùng với người vợ mới cưới đang sử dụng cho tuần trăng mật của cả hai, xác của con tàu từ từ chìm xuống đáy đại dương cùng với Dio.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top