Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 88: Bí Mật!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 88: Bí Mật!

Satanic Coupler kêu lên ầm ĩ, tiếng động cơ của nó gầm rú rồi khởi động, con tàu cứ thế chạy đi băng băng trên sa mạc, bánh xe bằng kim loại khuấy nên một đám mây bụi lớn.

Ngay gần đó là Jotaro và đồng bọn, đang yên lặng nhìn chằm chằm đầu tàu hỏa, họ chưa bay đi xa mà hạ cánh ở dần đấy, hòa mình vào với cát vàng như một lớp ngụy trang từ thiên nhiên.

Hiển nhiên, Absalom đã đánh giá quá cao khả năng bay của The Fool, thực tế đôi cánh của The Fool chỉ có thể so sánh với một chiếc tàu lượn.

Nó không thể bay đi nếu trời không nổi gió, hơn hết còn không thể mang theo quá nhiều người cùng di chuyển. Có lẽ nếu Absalom biết điều này, hắn ta chắc chắn sẽ nhận ra ngay rằng nhóm của Jotaro đã hạ cánh, chứ đừng nói đến việc trốn thoát đến nơi nào đó không biết.

Họ đã may mắn thoát c·hết nhờ sự thiếu hiểu biết của Absalom về các thành viên trong nhóm, đây là lợi thế nhỏ bẻ của bọn họ.

Hình bóng của Satanic Coupler biến mất sau đường chân trời, để lại một vệt cát mờ đục, Jotaro, Polnareff và Iggy xuất hiện ngay gần đó, họ lấp một lớp cát dày lên người, nhưng trước đó cả nhóm đã được che phủ bởi bộ đồng phục học sinh rộng thùng thình của Jotaro.

"Nhờ chiếc áo rộng và chân váy dài của Jotaro cả, không ngờ có ngày nó cũng có tác dụng khác ngoài tránh nắng đấy chứ!"

"Huff. . . thật là. . . suýt nữa thì đi bán muối rồi!" Polnareff, ngẩng đầu lên, sau khi xác định Absalom không quay lại để kiểm tra hiện trường thì mới thở phào nhẹ nhõm.

"Cái dù lượn c·hết tiệt đó bay suýt xoát thật, nó bay thấp sát mặt đất! Thêm ba mươi cm nữa thì chúng ta toi đời luôn rồi, nguy hiểm thật!

Nhưng ít nhất chúng ta không phải tiếp tục chơi trò đuổi bắt lố bịch và nguy hiểm với con tàu đó nữa! Trốn ở trong cát, bắt trước bọn chuột chũi quả là một ý tưởng thiên tài, Jotaro!

Tôi thậm chí không còn sức để g·iết một con bọ chét nữa!" Polnareff nhẹ nhàng ôm lấy bộ đồng phục của Jotaro.

Anh chàng người pháp đối sử với chiếc áo khoác đồng phục của Jotaro nhẹ nhàng như đối sử với người tình của mình.

"Đây là lần thứ hai nó cứu được chúng ta! Với hàng tá những chiến công như thế này, chúng ta nên gọi nó là đồng phục của những người hùng!

Đồng phục! Lạy chúa. . . may mà con theo đạo Phật! Cảm ơn người!"

Jotaro bật cười khi thấy Polnareff hôn lên cổ áo đồng phục, đã thế còn là một nụ hôn kiểu Pháp. Trong khi đó, Iggy, nằm dài ra, đôi chân sau của nó không ngừng đào phăng hết đống cát ở xung quanh ra, làm cho chúng bắn hết vào mắt, mũi, miệng của Jotaro.

"Này, này, cẩn thận, không là tao cho mày ăn đủ đấy con chó này!" Jotaro giơ tay phải ra gõ một cái thật mạnh vào đầu Iggy, nhưng ngay sau đó cậu ta lại nói:

"Mày đã làm rất tốt, Iggy! May là Stand của mày mang hình dạng của một con chó Robot xấu xí! Ta sẽ không ngạc nhiên nếu nó có khuôn mặt giống Tom Cruise!" Iggy, ngày càng tức giận vì những gì Jotaro dám nói, giơ chân sau lên để cố gắng phun nước tiểu vào mặt Jotaro, nhưng dù con chó có cố gắng thế nào, không một giọt nước nào chảy ra khỏi người nó, cơ thể của cả ba đã tới giới hạn, mệt mỏi, đói và khát.

(Tại sao Jotaro lại nói không bất ngờ khi Stand của Iggy lại có gương mặt của Tom Cruise thì đây là một cái meme ở nước ngoài, Khi Tom Cruise mới bắt đầu sự nghiệp, răng cửa của Tom Cruise bị lệch và đổi màu khiến anh trông rất xấu xí! Nên muốn khen ai thì cứ nói họ đẹp như Tom Cruise là được!)

"Nhưng... Jotaro này! Tôi vẫn có thắc mắc nhỏ như thế này, làm thế nào mà cậu có thể khiến cho thành phố ảo ảnh đó biến mất? Chẳng lẽ là nhờ Stand của Iggy?" Polnareff ngắt lời Jotaro rồi hỏi với sự tò mò.

"Không... Tôi nghĩ là do cô gái đó quá lo lắng! Đứng trước áp lực bị t·ấn c·ông bất ngờ từ Stand của chúng ta, điều đó đã làm cho cô gái đó sao nhãng, cô ta hẳn là đã mất hết can đảm và điều đó đã ảnh hưởng tiêu cực đến sức mạnh của Stand đáng nguyền rủa của đó!" Jotaro trả lời.

"Thật sao?" Polnareff cúi đầu kinh ngạc, cho đến lúc này anh ta vẫn không biết đến sự tồn tại của Michal và Stand của cô ấy.

Mặt trời lặn về phía tây, và trên bầu trời xanh thẳm, ánh sáng chói lòa của nó tan biến. Xa xa, những đám mây tròn nhỏ trôi bồng bềnh một cách e thẹn.

"Chúng ta đang gặp phải một loạt phiền toái nhỏ!" Jotaro thốt lên trong khi ngắm bầu trời đầy sao.

"Thật kinh khủng! Tôi không thể bước thêm một bước nữa, và nếu tôi làm vậy, có lẽ tôi sẽ không thể đi được nữa!" Polnareff nói với cái chất giọng khàn khàn và đắng chát, cổ họng của anh ta đau điếng và sưng vù lên, cùng với nước miếng dần sệt lại và đắng ngắt.

Họ sẽ phải làm gì ở sa mạc này khi không có lương thực, nước uống và bị mất phương hướng? Ban đêm ở sa mạc, nhiệt độ không khí mặc dù sẽ giảm mạnh, thế nhưng mức độ nguy hiểm của nó lại chẳng tuyên giảm chút nào.

. . . . . . . . . .

Quay trở lại với Satanic Coupler và Absalom.

Đầu tàu hỏa cứ lao đi vùn vụt trên sa mạc, hắn cùng với em gái của mình Michal vẫn còn đang nắm giữ con tin ở trong tay nên chẳng có việc gì phải vội cả.

Nếu nhóm của Jotaro c·hết khô ở giữa sa mạc thì hắn ta sẽ chẳng phải mất công động tay chân, nhưng nếu chúng tìm đến và cố gắng giải cứu con tin thì mới là tốt nhất, Absalom chỉ cần một mẻ hốt gọn bọng chúng.

Hắn không thể chờ đợi tới cái lúc Satanic Coupler nghiền nát cơ thể của những kẻ này rồi giao nộp cái đầu đẫm máu của chúng lên ngài Dio.

Nhưng trước hết hãy đảm bảo mạng sống của những con tin, Absalom nói:

"Michal cho bọn chúng một chút nước và thức ăn! Nhưng nhớ đừng để cho chúng lấy lại sức rồi chạy trốn như lần trước! Anh biết là em sẽ không đành lòng nhìn chúng chịu khổ!

Nhưng nhớ này, Michal! Chính những kẻ như vậy đã khiến chúng ta ra nông nỗi này!"

Absalom không rời khỏi ghế lái dù chỉ một chút, hắn ta cứ ngồi yên ở trên đó giống như bị dính vào, Michal khẽ gật đầu rồi bước ra khỏi cabin điều khiển, một cánh cửa bất ngờ xuất hiện trước mặt cô.

Cô gái trẻ chỉ nhẹ nhàng bước vào trong là đã đến được toa hành khách, nơi mà Kakyoin, Joseph, Avdol và người phi công bị giam giữ.

Họ đã kiệt sức và b·ất t·ỉnh, những tiếng thở yếu đuối hơi khò khè phát ra từ cái thân xác khô khốc và héo úa, bờ môi của họ nứt toác như ruộng cày lâu ngày không có lấy một giọt nước mưa.

Công việc của Michal cực kỳ đơn giản, cô chỉ cần giúp họ há miệng, việc truyền nước và thức săn sẽ được đảm nhiệm bởi mấy cái xúc tu của Satanic Coupler.

Mục đích thật sự của Absalom khi giữ lại mạng sống cho nhóm của Kakyoin không chỉ để biến họ thành mồi nhử hòng dụ những người trốn thoát quay trở lại, ngoài ra hắn còn muốn thu thập thật nhiều thông tin từ trong não bộ của họ, với khả năng phát triển và học hỏi của Satanic Coupler nó sẽ trở nên hoàn mĩ nhất nếu tiếp tục biến đổi.

Bây giờ, Satanic Coupler đã khác xa so với lúc trước, từ một đầu máy xe lửa cũ nát hay có thể coi như là đồ cổ được trưng bày ở mấy viện bảo tàng, tàn tạ đến nỗi còn không có máy lạnh hay lò xo giảm xốc thì giờ đây nó đã biến trở thành mẫu tàu mới nhất.

Ngoài việc nội thất được cải thiện đáng kể thì tốc độ và hiệu xuất của nó cũng cải tiến một cách vượt bậc, mặc dù ngoại hình có hơi kỳ quặc với hàng tá những cái gai và lông vũ mọc ra như nhím cùng hai cái sừng khổng lồ ở mui tàu.

Michal nhìn chằm chằm vào Kakyoin như thể đang nhìn một thứ gì đó mới lại, cô định hé miệng nói nhưng lại ngừng, cô không muốn nói?

Thực ra, Michal không thể nói được, cô bị câm.

Cậu thanh niên ở trước mặt Michal thật kỳ lạ, cậu ta có ngoại hình mảnh khảnh và khá đẹp trai. . . không, phải nói là xinh đẹp như con gái với mái tóc đỏ màu cherry nổi bật cùng lớp da trắng nhợt nhạt.

Cậu ta là người đầu tiên có thể ngăn cản được việc đọc thông tin từ Stand của anh trai cô Absalom, cũng như ngăn cản được Stand Dark Mirage của Michal.

Dark Mirage là một Stand có thể tạo ra các ảo ảnh và điều khiển chúng một cách tự do, cũng như biến chúng thành hiện thực. Các ảo ảnh được tạo ra có thể được sử dụng để t·ấn c·ông.

Cũng giống như anh trai của mình Stand của cô lấy thông tin để tạo nên ảo ảnh từ tiềm thức sâu bên trong ký ức não bộ của n·ạn n·hân, lợi dụng chúng và biến trở thành ảo ảnh, dần dần hiện thực hóa thứ ảo ảnh đó cho tới khi nó có thể trở thành một thực thể vật lý.

Nhưng Michal không thể xâm nhập vào trong tiềm thức của cậu học sinh trước mặt này.

Giống như có một bức tường bí ẩn nào đó cố tình ngăn chặn và bảo vệ ký ức của cậu ta, chúng nằm ở thật sâu bên trong tiềm thức, giống như một con thú đang ngủ say.

Michal nghiêng đầu ngắm nhìn gương mặt của Kakyoin, cậu ta trông trẻ, có phần hơi non, có lẽ hai người bằng tuổi nhau, nhưng tại sao cậu ta lại phải lặn lội từ Nhật Bản đến tận nơi này?

Cậu ta không sợ ư?

Cậu ta không sợ quyền năng của kẻ đó hay sao? Hay là do sự tự tin mù quáng?

Michal nhớ lại lúc đối mặt với cuộc t·ấn c·ông bất ngờ của Jotaro và The Fool của Iggy, trong một thoáng chốc cô gái trẻ bị giật mình và sợ hãi trước điều đó, cô bất giác thu hồi Stand của mình.

Nhìn thì có thể là do cô gái trẻ sợ hãi trước ý chí chiến đấu của những người trong nhóm JoJo, nhưng thực ra cô ấy đã cố tình thu hồi Stand của mình và làm cho thành phố bằng ảo ảnh biến mất, Michal không muốn anh trai của mình phạm thêm sai lầm nữa.

Tại sao họ không thể rời khỏi nơi này và sống một cuộc sống yên bình? Quên đi sự hận thù, quên đi tất cả mọi thứ buồn bã?

Michal bỗng ngần người rồi triệu hồi Stand của mình, Dark Mirage xuất hiện, đứng ở ngay sau lưng chủ nhân của nó, như nhận được mệnh lệnh Dark Mirage vươn tay chạm vào đầu của Kakyoin.

Michal đang cố gắng đọc ký ức của cậu ta.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top