Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 89: The Last Crusader!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 89: The Last Crusader!

Ý thức của Kakyoin chợt trở lại, cậu ta dần dần tỉnh dậy cố gắng mở to đôi mắt nhưng thứ đập vào trong đầu là một không gian trống rỗng, xung quanh chỉ toàn là một màu đen tối, cứ thể nhưng một tên ác ôn nào đấy đã b·ắt c·óc cậu thanh niên trẻ rồi nhốt cậu vào trong một căn phòng kín.

[M-mình đang ở đâu thế này?! Đầu. . .đầu mình đau quá. . .P-phải rồi, bọn mình đang lang thang ở trên sa mạc rồi bắt gặp một chiếc xe lửa ngay giữa chỗ đó. . .

Cả nhóm đã lên tàu. . . không. . . đó là một cái bẫy!

Vậy là thất bại rồi à? Hành trình của chúng ta. . .mình đang c·hết dần?] Kakyoin cười đắng chát, thật là trớ trêu thay, cậu ta dù biết trước tất cả kịch bản nhưng cũng chẳng thể làm được gì, thậm chí còn dẫn cả bọn vào nơi nguy hiểm.

Thế rồi. . .

Một tia sáng lóe lên, tia sáng nhỏ và mảnh chỉ bằng với một sợi tóc, Kakyoin cố gắng bám theo tia sáng, càng bước đến gần, nó càng sáng lên chói mắt hệt như một chiếc đèn pha của đoàn tàu điện ngầm chiếu thẳng vào mặt.

Cả cơ thể của Kakyoin đều bị bao phủ bởi bởi ánh sáng, nhoáng một cái biên mất để lại Kakyoin đứng ở nơi đó, trên nóc của một tòa nhà?

Cậu ta mờ mịt vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đôi mắt mơ hồ ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ của thành phố bên dưới với những kiến trúc hiện đại kết hợp với truyền thống.

Ai Cập!

Một chút ký ức sa lạ lóe lên trong đầu của Kakyo¡n, nơi này là thủ đô Cairo của Ai Cập, cậu ta nhìn chằm chằm vào khung cảnh hoành tráng bên dưới, cả thành phố sáng rực lên dưới những ánh đèn.

Trên những con đường chật kín xe cộ cùng con người đang đi lại, họ đang thoải mái tận hưởng thế giới về đêm của nơi đây, nhưng có chút là lạ.

Có vài người dân bắt đầu hoảng loạn và chạy trốn về phía ngược lại!

Tiếng hét kết hợp cùng tiếng xe cộ thật lạ lùng, Kakyoin đưa mắt nhìn vé chỗ của những người dân đang chạy trốn, nó ở ngay đối diện với nóc tò¿ nhà mà Kakyoin đang đứng.

Bên cạnh cậu là cái tháp đồng hồ cổ điển, phía trước là. . . .

"Nani?!" cậu ta giật mình khi nhìn thấy cảnh trước mắt, hàng trăm, không hàng ngàn những. sợi dây màu lục bảo đan xen nhau. Chúng được giăng khắp bầu trời.

Đ-đây là. . .

Nhưng chưa để cho cậu ta kịp thốt lên thì cơ thể của Kakyo¡n đã tự di chuyển, hệt như một con robot được lập trình sẵn:

"Đúng vậy! Kết giới của Heirophant Green sẽ được kích hoạt khi có đối tượng chạm vào! Nhận lấy đi! Emerald Splash với bán kính 20 mét không góc chết! DIO!"

Kakyoin giật mình khi nhìn thấy kẻ xuất hiện ở trước mặt của mình, đúng, hắn ta là Dio Brando, nhưng hắn ta đang làm gì ở đây?

Cậu ta cố gắng điều khiển cơ thể để rời khỏi nơi này càng xa càng tốt trước khi Dio ngưng. đọng thời gian, nhưng cc thể này không nghe theo, nó tự nói, tự cử động như thể nó không phải là của cậu.

Hàng trăm những viên đá lục bảo bắn thẳng đi như những viên đạn, chúng lấy Dio là trung tâm rồi lao đến.

Nhưng!

Tích tắc*

Tiếng tích tắc của đồng hồ chợt vang lên, nháy mắt một cái, cả cơ thể của Kakyoin bay ngược ra phía sau như diều đứt dây, một lỗ máu khổng lồ xuất hiện trước bụng của Kakyoin, cậu ta lao thẳng vào một bể nước bằng kim loại rồi dính chặt ở đó.

Rầẩm*

"Kakyoin!"

Ông Joseph ở tòa nhà đối diện thấy vậy định chạy đến nhưng Dio đã ở ngay sau lưng của ông ta.

"Bây giờ đến ngươi, Joseph Joestar!"

Kakyo¡n dốc hết chút hơi thở cuối cùng của mình thực hiện đòn Emerald Splash, những viên đạn bằng ngọc lục bảo bay trệch khỏi hương của Dio rồi va vàc cái tháp đồng hồ gần đó.

Đây là thông điệp cuối cùng mà Kakyoin muốn nói với ông Joseph trước khi từ giã cõi đời.

Nhưng đó không phải là điều mà Kakyoin đang gào thét trong tuyệt vọng khi bị giam cầm ở chính thân xác của mình muốn nói!

Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc khi Kakyo¡n trút hơi thở cuối cùng, nhưng không, cậu ta vẫn nhìn thấy được, cậu ta nhìn thấy thân xác đã lạnh ngắt của mình nằm ở nơi đó, trong khi ông Joseph phải chật vật chạy trốn khỏi sự truy đuổi của Dio.

Ông Joseph cố gắng tìm Jotaro và báo cho cậu ta về khả năng dừng thời gian của Dio, nhưng trước khi kịp nói ra khỏi miệng, một lần nữa The World lại ngưng đọng. thời gian.

Những con dao găm sắc bén của Dio được hắn ném ra ngoài. Chúng đâm thẳng vào cổ họng của ông Joseph khiến chc ông già đó bỏ mạng ở ven đường, và thế là Kakyoin được chứng kiến cảnh Jotaro tức giận Unlock khả năng ngưng đọng thời gian đồng thời giết chết Dio, cũng như cứu sống ông Joseph nhò việc truyền máu của Dio ngược lại cho ông già.

Kakyoin đương nhiên biết cảnh này, đây là cảnh kết thúc của phần 3: Stardust Củcerdust, khi cả nhóm đã chiến thắng Dio, chỉ còn lại ba người họ: Jotaro, ông Joseph và Polnareff còn sống.

Họ chia tay nhau ở sân bay Ai Cập đánh dấu cho sự kết thúc.

Thế nhưng Kakyoin đang làm gì thế này? Tại sao cậu vẫn ở đây? Tại sao có thể trông thấy được những thứ này, cậu đã làm gì trong khoảng thời gian vừa qua?

Tại sao ký ức từ lúc ở sa mạc cho đến khi đụng độ với Dio lại biến mất? Hơn hết Kakyoin không thể điều khiển được cơ thể của mình!

Dù đã biết trong thế giới của JoJo có sự tồn tại của thiên đường và những linh hồn, sau khi chết Avdol và Iggy đã lên thiên đàng nhưng Kakyoin thì sao?

Cậu ta tự nhận bản thân cũng chẳng phải hạng tốt lành gì nhưng ít ra cũng phải có nơi yên nghỉ chứ? Chẳng lẽ Kakyoin phải lang thang thế này mãi?

Không gian quanh Kakyoin bỗng tối sầm lại sau khi chiếc máy bay chở Jotaro và ông Joseph cất cánh và rời khỏi Ai Cập, một lần nữa Kakyoin lại chìm trong bóng tối.

Hình ảnh tua chậm như một thước phi dần chiếm khuất tầm mắt của Kakyoin, đó là khi cả nhóm năm người bọn họ, Jotaro, ông Joseph, Avdol, Polnareff, Iggy cùng vượt qua mọi trông gai thử thách.

Họ đi qua Hồng Kông rồi ngồi thuyền đến Singapore, qua Ấn Độ, Parkitan, các tiểu vương quốc ả rập thống nhất và cuối cùng Ai Cập...

Trời đất bỗng rung chuyển làm cho Kakyoin tỉnh dậy khỏi sự ngỡ ngàng, cậu ta đang trông thấy cái gì vậy?

Bóng lưng của một người đàn ông, trông thật quen thuộc, người này mặc một chiếc áo khoác với chân váy dài cùng phụ kiện là một vài những thứ như dây xích kim loại chằng chịt.

Người đàn ông đội một cái mũ lưỡi trai cùng với một ngôi sao cực kỳ lón được in ở trên phần lưng của áo khoác, anh ta đang đứng ở trên bờ biển, đứng một mình, đứng một mình trước đạ dương bao la.

Những cơn sóng thần đang đần ập vào đất liền như muốn nhấn chìm mọi thứ, anh ta đang ôm cái gì kia? Không, đó là con người, Không, là mộ' cái xác, là xác của một cô gái trẻ.

"J-JJolyne?" Kakyoin nhận ngay ra được cô gái đó là ai, không ai khác chính là con gái ruột của Jotaro, Jolyne Kujo.

Kakyoin giật mình, chuyện gì đã xảy ra, nếu cái xác của cô gái đó là Jolyne thì người đàn ông kia là. . .

"JOTARO!" Kakyoin cố gắng hét lên trong sự bất lực, nhưng như thể có một thế lực thần bí nào đấy chặn nghẹt lấy cổ họng của cậu.

Cậu ta cố gắng lao về phía trước, cánh tay vươn ra hòng chạm lấy vai của Jotaro, nhưng tuyệt vọng thay cánh tay của cậu đi xuyên qua cơ thể của Jotaro.

"C-cậu. . .đang khóc đấy à, Jotaro!" Kakyoin sững sờ khi nhìn vào gương

mặt trưởng thành của

Jotaro, đôi mắt của cậu te vừa căm thù vừa đẫm lệ nhìn chằm chằm lên trời.

Nước mắt đã thực sự rơi, chúng nhỏ xuống gò má của người đàn ông được coi là cứng rắn như thép, Kakyoin không ngờ có một ngày Jotaro lại đổ lệ, khóe mắt của cậu ta cay cay.

Bỗng, Kakyoin giật mình, Jotaro đang nhìn thứ gì? Có thứ gì đó ở trên trời!

Cậu ta quay đầu nhìn theo hướng mà thằng bạn thân đang nhìn... chỉ thấy một người đàn ông đang lơ lửng ở giữa không trung.

Đó là một người đàn ông với làn da ngăm đen, hắn ta có chiều cao trung bình và thân hình mảnh khảnh, hắn có một mái tóc màu bạc với kiểu đầu kỳ lạ.

Những sợi tóc trên đầu nối với lông mày, tạo thành hình của một ngôi sao năm cánh trên trán và tóc mai bên phải cũng nối liên với nhau.

Hắn ta mặc một chiếc áo dài của cha sứ nhà thờ với một sinh vật kỳ lạ đứng ở ngay bên cạnh, hình dạng của nó giống như một người đàn ông nhỏ bé, gầy gò, phần hông của gã đàn ông này được dính liền với thân của một con ngựa với cái đầu ngựa nhô ra, trông như thể người này đang. cưỡi nó, điều kỳ lạ là con ngựa chỉ còn hai trân trước (giống như một con nuckelavee nhưng không có phần thân sau, hoặc một nhân mã hai đầu, hai chân ).

Ngoài ra mỗi khớp nối và mặt của người đàn ông lại hiện lên một cái đồng hồ.

Kakyo¡n cuối cùng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và gã đàn ông đó là ai

Enrico Pucci và Stand Made in Heaven của hắn. Pucci kẻ được Dio coi là một người bạn thực sự và cũng là phản diện chính của phần 6. Tay cha sứ đã đến và hạ gục Jotaro cùng với những kẻ ngáng đường khác, hắn đã thành công tiến hóa Stand của mình đồng thời thực hiện kế hoạch tái khởi động lại vũ trụ. (hay gọi là Reset thế giới!)

Trời đất bắt đầu quay cuồng, những đám mây di chuyển nhanh một cách phi lý, như thể chúng là những chiếc xe đua đang tham gia một giải đấu nào đó lở lửng ở trên trời.

Mặt trăng và mặt trời ngoi lên rồi lặn xuống thế chỗ cho nhau liên tục chỉ trong vài giây ngắn ngủi, không những thế tốc độ của chúng còn ngày một nhanh hơn.

Nước biển dâng lên hòng nhấn chìm lục địa, những cơn bão, các trận động đất diễn ra moitj cách ồ ạt, thực phẩm tươi dần thối rữa rồi nhanh chóng biến thành cát bụi.

Những công trình kiến trúc khổng lồ từng là niềm tự hào của nhân loại giờ đây đang xuống cấp dần theo năm tháng dù chỉ vài phút mới trôi qua.

Jotaro cố gắng triệu hồi Star Platinum của mình để ngăn chặn Pucci lại, thế nhưng hắn ta quá nhanh, chớp mắt con dac của Pucci đã kết thúc cuộc đời của Jotaro.

Cơ thể của Jotaro ngã xuống rồi chìm vào nước biển.

"Heirophant Green! Heirophant Green! HEIROPHANT GREEN!' Kakyo¡n gào thét triều hồi Stand của mình, nhưng không có thứ gì đáp lại.

"JOTARO!!!"

Kakyoin quỳ xuống trong sự bất lực, cậu không thể làm được gì cả, không ai nhìn thấy hay nghe thấy cậu.

Và điều gì đến cũng phải đến, vũ trụ cuối cùng đã đi đến điểm giới hạn, một vũ trụ mới đang được tạo ra, cả con người, động vật, những kẻ còn sống bị hút vào trong hố đen cùng với nước biển.

Những người còn sống được chuyển qua vũ trụ mới, những ai đã chết sẽ được thay thể bởi một phiên bản khác, Pucci cười lên trong sự thỏa mãn, cuối cùng mục đích của hắn đã thành công.

Nhưng ở vũ trụ này vẫn xuất hiện những kẻ mang dòng máu Joestar!

Lần thứ hai, khung cảnh lại trở nên tối tăm, bóng tối bao phủ rồi nuốt trọn lấy Kakyoin.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top