Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 32: Ba năm sau


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

“Thiếu gia, đồ đạc ta đã sắp xếp hoàn tất”. Tô Thanh Đàn đi tới nhẹ giọng nói.

“Vất vả cho ngươi rồi, sau này ngoại trừ một số việc quan trọng cần ngươi đi làm, mấy việc giặt quần áo hay nấu cơm liền giao cho người khác. Ngươi ta mặc dù là chủ tớ, nhưng ta không muốn vì chút việc nhỏ này liền ảnh hưởng tới chuyện tu luyện của ngươi, hiểu chứ”. Tô Thanh Phong gật đầu nói.

“Thiếu gia, Đàn nhi biết rõ”. Tô Thanh Đàn mím môi nói.

Nội tâm của nàng lúc này vô cùng ấm áp, mặc dù quan hệ là chủ tớ, nhưng Tô Thanh Phong chưa từng xem nàng là người hầu, nhiều hơn chính là xem nàng là bằng hữu.

Ban đầu nàng còn có chút sợ Tô Thanh Phong, nhưng sau này ở chung, nàng dần dần phát hiện thiếu gia tính cách rất tốt, sẽ để ý cảm thụ của người khác, chưa từng để nàng khó xử cái gì. “Được rồi, đừng nghĩ nhiều. Mau đi nghỉ ngơi đi”. Tô Thanh Phong liếc mắt liền nhìn ra ý nghĩ của nha đầu này, dù sao, Tô Thanh Đàn cũng không có tâm cơ gì, không biết che giấu nội tâm ý tưởng của mình, liếc mắt liền có thể đoán ra được.

Về phần đối xử tốt với nàng, thuần túy chỉ xuất phát từ tôn trọng mà thôi.

Bất kể là kiếp trước vẫn là kiếp này, dù cho xuất thân cùng gia cảnh khác biệt, nhưng đều có một thứ tương tự, chính là người nuôi dưỡng hắn lớn lên đều là nữ. Cho nên hắn đối với nữ tử xuất phát từ nội tâm tôn trọng, chỉ cần không phải loại người điêu ngoa, tâm địa rắn rết, hắn đều sẽ lễ nhượng ba phần.

Hơn nữa Tô Thanh Đàn thiên phú cũng không tệ, nếu vì một chút chuyện hàng ngày kéo lấy thời gian tu luyện của nàng, đối với nàng cũng không tốt.

Hắn không nhẫn tâm nhìn thấy điều đó.

Lại nói, nấu cơm giặt quần áo, chuyện này vốn có người khác đi làm, nếu như Tô Thanh Đàn cũng đi làm, không phải là tranh giành công việc của người khác hay sao. Mặc dù cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng lại có không ít người dựa vào điểm này nuôi sống bản thân.

Hắn cũng không muốn thấy Tô Thanh Đàn vì điểm này mà bị người khác chán ghét.

Luận làm người, hắn mặc dù không tính là ưu tú, nhưng trải qua kiếp trước ba chìm bảy nổi, lại thêm kiếp trước lẫn kiếp này, từ nhỏ liền tiếp nhận lấy gia giáo không tệ, dưỡng thành hắn loại tính cách này.

Đổi lại là người khác, dù cho tính cách có tốt hơn, cũng sẽ không nghĩ nhiều như hắn.

Đang suy nghĩ, Tô Thanh Phong đột nhiên sửng sốt một chút, khóe miệng nở ra nụ cười quái dị lẩm bẩm nói.

“Ta giống như có chút thánh mẫu… được rồi, không nghĩ, đi ngủ”.

“Thực lực của ngươi tăng lên không ít, kỹ xảo chiến đấu còn kém một chút, chủ yếu là chưa từng thực chiến, thiếu một tia sát khí. Nhưng đây cũng là điểm tốt, sớm nhiễm lên điểm sát khí này đối với ngươi tương lai không phải quá tốt, sau này tìm được võ kỹ thích hợp, từ từ rèn luyện cũng không muộn”.

Sau khi chỉ đạo Tô Thanh Hàn luyện tập kỹ xảo chiến đấu, Tô Thanh Phong bình tĩnh nói.

“Ca, sát khí… chính là phải giết người sao? Vẫn là…”. Tô Thanh Hàn khó hiểu hỏi.

“Sát khí cũng không phải tính như vậy. Giết người đương nhiên cũng sẽ hình thành sát khí, nhưng sát khí cũng không chỉ là giết người, thậm chí dù ngươi chưa từng giết người cũng có thể xuất hiện sát khí”.

“Đại loại như việc thân nhân bị giết, ngươi trên người mang mối hận của tộc nhân, đối mặt với hung thủ, ngươi cũng sẽ xuất hiện sát khí, mặc dù so với việc giết người, sát khí sẽ không bằng, nhưng đó cũng là một loại trên thân xuất hiện sát khí”.

Tô Thanh Phong bình tĩnh giải đáp.

“Ca, vậy ngươi là thế nào luyện ra sát khí?!”. Tô Thanh Hàn hiếu kỳ hỏi.

“Ta từ khi 7 tuổi liền bắt đầu đi săn, dù sao không phải chỉ giết người mới có thể hình thành sát khí. Suốt ba năm, ta giết cũng không dưới ngàn chỉ động vật. Hơn nữa, có sát khí cũng chưa hẳn là một chuyện tốt, nó là con dao hai lưỡi, đối với ngươi không hẳn là một chuyện tốt”.

“Ta nhiều năm săn bắn dã thú, có thể đem sát khí vận dụng một cách tự nhiên, bộc phát ra có thể uy hiếp, ẩn dấu đi lúc cần thiết cũng có thể cho địch nhân nhất thời phân tâm, từ đó tạo re cơ hội nhất kích tất sát”.

“Mà ngươi thì khác biệt, không có hoàn cảnh tương ứng, không có thời gian dài tập luyện, nắm giữ sát khí, đối với ngươi là một chuyện bất lợi, chẳng những để cho kẻ địch cảm ứng được, cũng để cho thần trí của ngươi bị sát khí ảnh hưởng”.

Tô Thanh Phong nghiêm mặt nói.

Mặc dù hắn luyện ra sát khí, cũng không chỉ đơn giản là đi săn, mà là ròng rã 7 năm giết người tạo thành. Tuy rằng người không nhiều, nhưng mỗi một cái đối thủ đều cần hành sử dụng tất cả thủ đoạn, trí tuệ, vũ lực…

Chỉ cần có thể lợi dụng, hắn đều lợi dụng qua.

Nếu không phải ban đầu nắm giữ tâm tính của một người trưởng thành, khả năng cao hắn sớm đã chết tại năm thứ nhất, càng đừng nói tới khả năng sống tới cuối cùng.

Lần đầu tiên giết người, hắn ròng rã một tuần lễ đều ăn không ngon, ngủ không yên. Nếu không phải mỗi cách vài ngày liền cần cùng người khác sinh tử chiến đấu, sợ rằng hắn sớm đã điên.

Mà nhiều năm như vậy tập luyện cho hắn rất nhiều thứ, sau đó chính là cái ngày định mệnh đó.

Hắn lại trở lại khi còn trong bụng mẹ.

Hắn còn nhớ rõ, sát khí trên thân ảnh hưởng tới Dương Ngọc Lan, để nàng nhận thêm một chút thương thế, từ đó mới khiến hắn cưỡng ép gắng gượng đem sát khí thu liễm, lại thêm nhiều năm có người thân bầu bạn, lại lợi dụng việc đi săn phát tiết một chút cảm xúc mới có thể đem loại khí tức ảnh hưởng tâm trí kia triệt để chưởng khống lại.

Kiếp trước xem qua một đống tiểu thuyết mạng, vừa xuyên qua liền dám giết người, giết người xong còn mẹ nó làm như không có chuyện gì xảy ra. Nhiều khi hắn liền muốn chửi bậy một câu, các ngươi xem việc giết người thật đúng là đủ “nhẹ nhõm” vẫn là các ngươi xem sinh mạng không đáng một đồng đâu?!

Lần đầu tiên hắn giết người, dù cho ban đầu phẫn nộ cỡ nào, khi tận tay đem một sinh mệnh chấm dứt, nhìn lấy đôi mắt vô hồn của đối phương, loại cảm giác kia cho đến hiện tại hắn vẫr có một chút ám ảnh.

Hắn cũng không muốn Tô Thanh Hàn lúc này liền đi tiếp xúc với sát khí, nàng còn quá nhỏ.

Chờ nàng tâm trí lại trưởng thành, lúc đó tiếp xúc thứ này cũng không muộn.

Dù sao, ngay cả bản thân hắn với tâm tính là người trưởng thành còn kém chút bị sát khí ảnh hưởng muốn điên rồi, đừng nói chỉ là tiểu nha đầu này. Dù cho thế giới khác biệt, Tô Thanh Hàn có lẽ thích nghỉ so với hắn mạnh mẽ gấp mấy lần, nhưng hiện tại, nàng còn quá nhỏ.

Không cần thiết.

“Ca, ta hiểu rồi”. Tô Thanh Hàn nghe vậy cũng biết Tô Thanh Phong muốn tốt cho mình, nàng liền ngoan ngoãn đáp lại.

Nàng cũng rõ ràng, hiện tại quan trọng nhất chính là tăng cao thực lực, rèn luyện kỹ xảo chiến đấu, cùng với đi theo Tô Thanh Phong học tập lấy đủ loại tri thức.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, chớp mắt liền qua ba năm.

Trong ba năm này, Tô Thanh Phong ngoại trừ thường ngày tắm thuốc, chính là cùng Tô Thanh Hàn cùng Tiêu Tiên Nhi đối chiến lẫn nhau rèn luyện kỹ xảo, thời gian còn lại đều ngâm mình trong Tàng Thứ Các của Vạn Linh tông.

Đối với hắn tới nói, thực lực tạm thời không cần thiết tăng lên quá nhanh, hắn đối với thế giới này vẫn còn có chút nửa vời. Tại Tàng Thư Các, hắn đọc lấy đủ loại thư tịch, tìm hiểu đủ thứ kỳ trân dị bảo, mặc dù chỉ là từ trên chữ viết nhận biết những thứ này, nhưng cũng đủ làm cho kiến thức của hắn trở lên phong phú.

Hắn rất rõ ràng ưu thế của mình nằm ở chỗ nào, mặc dù tại thế giới này, năng lực “gặp qua là không quên được” không tính là thứ gì đáng nói, dù sao chỉ cần là người tu luyện, trí nhớ lực cũng rất mạnh mẽ, dù cho không bằng hắn, nhưng cũng mất không bao nhiêu thời gian để đuổi kịp hắn.

Nhưng người của thế giới này chính là như vậy, họ dùng đại đa số thời gian đi tăng lên thực lực, mà lại bỏ qua kiên thức trong thư tịch.

Có lẽ đối với những người kia, những thứ này không tính là gì, chỉ cần ghi nhớ một số thứ quan trọng là được, chỉ là đối với hắn, những thứ này dù cho không tăng lên thực lực, cũng có thể để hắn tu tâm dưỡng tính.

Dù cho thiên tài cỡ nào, nếu như không biết cách làm người, quan hệ nhân mạnh nhất định sẽ rất kém cỏi. Dù cho tạm thời nhìn không ra vấn đề, nhưng một khi thế lực sau lưng đổ, như vậy sẽ nghênh đón lấy vô số người bỏ đá xuống giếng.

Cây đổ mọi người đẩy, đạo lý này hắn rất rõ ràng.

Cho nên, làm người vẫn là khiêm tốn một chút, đối với kẻ địch có thể không từ thủ đoạn, nhưng đối với người xung quanh, hoặc là người không quen biết, tốt nhất vẫn đừng quá vênh váo.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top