Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 34: Tông chủ Dương Tuyết


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Tô Thanh Phong bị Cổ Thiên Lạc mang đi, hắn cũng không có phản kháng, chỉ là đối với gặp mặt tông chủ có chút ít kháng cự. Dù sao tông chủ cũng cô cô của hắn, nhưng quan hệ giữa Tô gia cùng Dương gia còn đặt tại đó.

Hắn không cho rằng vị tông chủ này sẽ làm khó hắn, nhưng quan hệ còn đặt tại đó, hắn cũng không biết nên đối mặt thế nào.

Rất nhanh, hai người liền tới nơi ở của Dương Tuyết.

“Bái kiến Cổ trưởng lão”. Hai người đứng canh thấy Cổ Thiên Lạc đi tới liền chắp tay kêu lên.

“Ta muốn gặp tông chủ, phiền phức bẩm báo một chút”. Cổ Thiên Lạc nói. “Cổ trưởng lão xin chờ trong chốc lát”.

Một lát sau, nhận được chấp thuận, Cổ Thiên Lạc liền mang theo Tô Thanh Phong đi vào bên trong.

Nhìn thấy Cổ Thiên Lạc mang theo Tô Thanh Phong đi vào, Dương Tuyết có chút sững sờ trong giây lát, nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần lên tiếng dò hỏi.

“Cổ lão, ngươi tới tìm bản tôn, là có chuyện gì sao?”.

“Tông chủ, hôm nay là ngày thông lệ kiểm tra thực lực đệ tử, mà Tô Thanh Phong thực lực đã bước vào Dung Khí cảnh, cho nên lão đầu ta liền mang. hắn tới gặp mặt tông chủ một lần”. Cổ Thiên Lạc không có vòng vò, ông ta thẳng thắn nói.

“Dung khí... cảnh? Nhanh như vậy?”. Dương Tuyết nhất thời sửng sốt, ánh mắt kinh ngạc, vẻ mặt giật mình nhìn về phía Tô Thanh Phong. Khi phát hiện khí huyết của hắn sớm đã vượt qua Luyện Huyết cảnh, trên thân còn lượn lờ một chút khí thể vô hình, nàng liền rơi vào trầm tư.

Một lát sau, Dương Tuyết mới lên tiếng.

“Cổ lão, ngươi ra ngoài một chút”.

Cổ Thiên Lạc nghe vậy ngẩn ra trong giây lát, nhưng ông ta rất nhanh liền nhớ tới quan hệ giữa Dương Tuyết cùng Tô Thanh Phong nên ông ta cũng không có nói thêm cái gì, chắp tay cúi đầu lui ra ngoài.

Bầu không khí nhất thời rơi vào im lặng.

Dương Tuyết cùng Tô Thanh Phong nhìn lấy nhau, hai người không có người nào mở miệng trước.

Trên thực tế, Tô Thanh Phong quả thực không biết nên nói cái gì, dù sao Cổ Thiên Lạc mang hắn tới, mà không phải bản ý hắn muốn tới, cho nên cũng không có gì muốn cùng Dương Tuyết nói.

Mà Dương Tuyết thực tế muốn cùng Tô Thanh Phong nói chuyện, chỉ là há miệng, lại nói không ra lời.

Bầu không khí cứ thế rơi vào lúng túng.

Một lát sau, Tô Thanh Phong thở dài một tiếng, hắn bất đắc dĩ mới lên tiếng phá vỡ bầu không khí lúng túng này.

“Không biết tông chủ lưu đệ tử lại, phải chăng có chuyện muốn hỏi?”.

Nghe vậy Dương Tuyết có chút ngập ngừng đáp lại.

“Đúng là… quả thực có chút chuyện, muốn cùng ngươi… nói một chút”.

Chỉ là nói tới đây, nàng lại không nói thêm lời nào, điểm này khiến Tô Thanh Phong rất là im lặng.

Đường đường một cái tông chủ, thực lực càng là thâm bất khả trắc, lại đối mặt với một cái đệ tử bình thường nói không ra lời. Nếu không phải biết rõ hắn cùng Dương Tuyết quan hệ thế nào, hắn còn thật cho rằng nàng đối với hắn có ý đồ gì khác.

Không có cách nào, loại tình huống này hắn xem qua nhiều lắm, vô ý liền đem điểm này thay vào.

Bất đắc dĩ, Tô Thanh Phong chỉ có thể lên tiếng.

“Tông chủ, là có điều khó nói sao?”.

“… Ngươi hẳn là biết, quan hệ giữa ta và ngươi là cái gì”. Dương Tuyết hít sâu một hơi rồi bình tĩnh lên tiếng.

“Đúng vậy, nghiêm túc mà nói, đệ tử hẳn gọi tông chủ một tiếng cô cô. Nhưng mà tông chủ cũng biết, ta cùng Dương gia mặc dù trên huyết thống có quan hệ, nhưng thực tế có thể nói hoàn toàn là người xa lạ”.

“Chỉ cần xem đệ tử như một đệ tử bình thường là được”. Tô Thanh Phong nói.

“Ta biết, nhưng ngươi cũng không phải đệ tử bình thường. Chưa nói tới quan hệ giữa chúng ta, chỉ riêng việc ngươi 13 tuổi liền bước vào Dung Khí cảnh, liền đại biểu cho ngươi cũng không phải một đệ tử bình thường, mà là thiên tài”.

“Ngươi biết toàn bộ Nam Hoa thành có bao nhiêu người sao?”.

“Không tính người bình thường, chỉ riêng mỗi năm liền đã có trên trăm vạn người gia nhập vào các tông môn khác nhau. Lấy năm năm thời hạn mà tính, trước 15 tuổi bước vào Dung Khí cảnh, không quá ba chữ số”.

“Trước 14 tuổi bước vào Dung Khí cảnh, không vượt quá trăm người”.

“Mà 13 tuổi bước vào Dung Khí cảnh, có thể dùng một bàn tay để đếm ra. Mặc dù Vạn Linh tông không tính là đỉnh cấp tông môn, thậm chí ngưỡng cửa cũng không đạt tới, nhưng miễn cưỡng cũng có thể xem như là danh môn chính phái, danh tiếng lâu đời”.

“Nhưng dù vậy, suốt ngàn năm qua, có thể đạt tới thiên phú giống như ngươi, lại chưa từng có một người”.

“Thiên phú của ngươi, đặt tại bất kỳ một tông môn nào cũng có thể bị xem như nào tổ tông tới cung phụng, cho nên, ngươi cũng không phải đệ tử bình thường, mà là thiên tài”.

Nghe vậy, Tô Thanh Phong nhất thời không hiểu.

“Xin hỏi tông chủ vì cái gì nói cho ta những thứ này?”.

Dương Tuyết nhìn chằm chằm lấy Tô Thanh Phong, sau đó hít sâu một hơi rồi nhẹ giọng lên tiếng.

“Có lẽ ngươi có thể không tin, nhưng ta chưa từng cùng mẹ ngươi phát sinh bất kỳ mâu thuẫn nào. Đương nhiên, xuất phát từ gia tộc, cho nên ta cũng chưa từng lên tiếng bênh vực qua cho Ngọc Lan. Điểm này, ta không phủ nhận”.

“Ta cũng biết, nói những thứ này có chút vô ích, chỉ là muốn phát tiết một chút cảm xúc lâu ngày mà thôi, ngươi cũng không cần cho rằng ta đang lôi kéo ngươi hay muốn lấy được sự thông cảm của ngươi”.

“Hiện tại nói ra, cũng nhẹ nhõm không thiếu”.

“Bây giờ, chúng ta vào vấn đề chính”.

“Ngươi hẳn cũng biết, Vạn Linh tông là thế lực phụ thuộc vào Dao Trì thánh địa. Tương lai, dù sớm hay muộn, ngươi cũng sẽ đi tới nơi đó. Bởi vì Dao Trì thánh địa không chỉ tài nguyên, nhân mạch… còn nắm giữ lấy rất nhiều bí ẩn”.

“Ngươi là thiên tài, nhưng thiên tài chết yểu, trước nay chưa từng thiếu. Dù cho ngươi không gây thù chuốc oán, nhưng bản thân ngươi là đại thiếu gia Tô gia, hơn nữa cùng Dương gia cũng có không ít mâu thuẫn”.

“Ngươi sẽ đối mặt với rất nhiều khó khăn, thậm chí nguy hiểm tới sinh mệnh”.

“Ngươi bên cạnh ngươi cũng sẽ vì thế mà bị nhắm vào”.

“Cho nên, ngươi cần một cái chỗ dưa. Mà Dao Trì thánh địa, không nghi ngờ chút nào, nó có thể để cho rất nhiều người thu lại nanh vuốt”. Dương Tuyết nói.

Tô Thanh Phong lúc này càng thêm khó hiểu, hắn nhìn lấy Dương Tuyết cau mày hỏi.

“Tông chủ nói với ta những thứ này, là nhắc nhở ta, vẫn là... uy hiếp ta?”.

“Cũng không phải. Nhưng mà...”.

“Dù cho, ngươi không thừa nhận. Nhưng nói cho cùng, ta vẫn là cô cô của ngươi. Bất kể trước kia ân oán thế nào, cũng hắn không nên truyền tới đời sau. Mà ta thân là trưởng bối, đối với ngươi cảm quan cũng không tệ, cho nên ta nghĩ, dùng năng lực của mình, cho ngươi một cái đảm bảo”.

“Chỉ cần ngươi có thể gia nhập vào Dao Trì thánh đại, người Tô gia cũng được, Dương gia cũng thế. Tại Bích Lạc hoàng triều, sẽ không có bất kỳ người nào dám can đảm ở ngoài sáng nhắm vào ngươi”.

Dương Tuyết nhìn Tô Thanh Phong nghiêm túc nói.

“Tông chủ, mặc dù ngài nói không sai, cũng cảm tạ hảo ý của ngài. Nhưng mà nói thật, ta không cho rằng ngài có thể cho ta bảo đảm mạnh cỡ nào”.

“Không nói tới những thứ khác, lấy thực lực của ngài, tại bất cứ nơi nào đều có quyền lên tiếng nhất định. Nhưng tại Dương gia cũng không phải một mình ngài độc quyền”.

“Thực lực của ngài cũng không yếu, nhưng cũng không mạnh hơn những người khác”.

“Bản thân ngài là tông chủ, mỗi ngày đều trăm công nghìn việc. Không nói tới Dao Trì thánh địa xem Vạn Linh tông thế nào, dù cho Vạn Linh tông đối với Dao Trì thánh đại rất quan trọng, nhưng ta nghĩ nhiều nhất cũng chỉ sẽ cấp cho một vị trưởng lão ngoại môn tới hỗ trợ, hơn nữa cũng chỉ là một lần duy nhất”.

“Nói cho cùng, Dao Trì thánh địa dù coi trọng, cũng chỉ là Vạn Linh tông, mà không phải tông chủ ngài”.

“Cho nên, ý tốt của tông chủ, đệ tử chấp nhận. Nhưng, chỉ thế thôi”.

“Ta hiện tại là đệ tử Vạn Linh tông, là một phần của Vạn Linh tông, cho nên tông chủ cũng không cần lo nghĩ. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, tương lai ta cũng sẽ tới Dao Trì thánh địa, cho nên tông chủ không cần vì ta làm cái gì”.

Lời của Tô Thanh Phong nhìn như khách khí, nhưng thực tế mỗi lời đều giống như đao đâm vào trong lòng Dương Tuyết.

Nói trắng ra chính là, chỉ cần Dương gia không nhắm vào hắn, hắn cũng sẽ không đối với Dương gia làm cái gì. Nhưng một khi bị Dương gia nhắm vào, mà hắn còn thiếu nợ Dương Tuyết, như vậy liền khó làm.

Cbo nên hắn mới nói quyết tuyệt như thế.

Dương Tuyết cũng biết điểm này, cho nên mới rơi vào trầm mặc.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top