Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 75: Vinh hạnh của ta, tinh linh miện hạ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 75: Vinh hạnh của ta, tinh linh miện hạ

Nam tử trung niên linh hồn đều run rẩy.

Hắn không biết mình đang chứng kiến cái gì, hoặc là nói, hắn không dám tin mình đang chứng kiến cái gì.

Toàn bộ đại địa giống như đang vì nữ tử kia mà rơi lệ.

Hắn thấy được, tên tiểu tử kia đem nữ ma… đem thiếu nữ g·iết c·hết, thiếu nữ không hề phản kháng, giống như đã chờ đợi điều này từ lâu. Hắn cũng thấy được, tiểu tử kia giống như đang khóc, có vẻ như làm điều này đố với tên tiểu tử kia rất là thống khổ. Sau đó, từ thân thể thiếu nữ phát ra nguồn sinh mệnh lực cực kỳ khổng lồ.

Hắn biết, có lẽ đây là cảnh tượng đời này...

Không, hẳn phải nói là hàng vạn năm qua, đây là cảnh tượng mà hắn không dám nghĩ tới. Thậm chí ngay cả sử sách cũng không có bất kỳ thứ gì có thể mang tới loại cảm giác rung động này.

Nguồn sinh mệnh lực khổng lồ từ cơ thể thiếu nữ phun trào ra ngoài bao phủ lấy đại địa.

Nếu như ở lúc bình thường, hắn có lẽ sẽ không nhìn ra được cái gì. Nhưng ở dạng linh hồn, cảm giác của hắn cực kỳ linh mẫn.

Hắn cảm nhận được linh khí trong thiên địa trở nên nồng đậm.

Hắn cảm nhận được một loại sức mạnh quái dị nào đó bị thay tẩy.

Hắn cảm nhận được toàn bộ đại địa như tỏa ra bừng bừng sinh cơ.

Lúc này, hắn hoàn toàn hiểu được những gì mà thiếu nữ cùng tên tiểu tử kia vừa rồi nói là cái gì. Hắn nhất thời ngây ra như phỗng, hoài nghi chính bản thân mình.

Ngơ ngác nâng lên hai tay, bàn tay đều đang run rẩy.

Hắn… đến cùng đã làm cái gì?!

Cảm nhận được linh hồn thể được thăng hoa, hắn lúc này mới lấy lại bình tĩnh. Ngước mặt lên nhìn về phía trước, chỉ thấy tên tiểu tử kia lúc này đã quỳ xuống một chân, đầu cúi thấp, giống như thể đang hướng về phía nữ hoàng vấn an.

Hắn trầm mặc.

Đường đường Bất Hủ cảnh đỉnh phong lại rơi vào tình trạng không nói nổi một lời.

Đúng vậy a.

Chỉ cần sau khi chứng kiến những thứ này, lại suy nghĩ một chút, chỉ cần là người bình thường cũng có thể đoán ra được thiếu nữ kia đến cùng là đang làm cái gì.

Ma tộc...

Đến cùng cái là ma?!

Hắn không phủ nhận việc thiếu nữ kia đem rất nhiều người đều giết, nhưng, đây lại là điều không cách nào tránh khỏi. Giống như thiếu nữ kia nói, vận mệnh đã định, không cách nào thay đổi.

Hoặc có lẽ, thay đổi duy. nhất chính là, thiếu nữ kia gánh vác lấy vạn thế bêu danh, mà những người bọn họ lại lấy việc giết được thiếu nữ kia làm tự hào.

Đây là lần thứ mấy? Hắn không biết, bởi vì chính trong sử sách cũng là vô số lần.

Hưởng thụ lấy thiếu nữ cứu vớt thế giới mang tới hòa bình, lại ở sau lưng đem nàng thóa mạ.

Thật sự là… nực cười!

Mà lúc này, Tô Thanh Phong cũng từ bi thương tỉnh lại. Bởi vì trên vai hắn lúc này cảm nhận được một bàn tay đang chạm vào.

Ngãng đầu lên, chỉ thấy thiếu nữ kia lúc này đã ở dạng linh thể, bàn tay đặt lên trên vai hắn, gương mặt hiện lên nụ cười ôn nhu.

“Không cần bi thương, ngươi là người mà nàng chọn. Tương lai có lẽ sẽ chứng kiến rất nhiều thứ, không nên vì ta mà khổ sở. Hơn nữa, ta cũng không có hoàn toàn chết đi, chỉ là rơi vào giấc ngủ dài một chút mà thôi”.

“Ngươi còn một đoạn đường rất dài cần phải đi, có lẽ lúc này ngươi có chút mê mang, nhưng chỉ là một chút, không cần mê thất bản tâm, làm theo nội tâm là được”.

Nghe được lời của thiếu nữ, Tô Thanh Phong trầm mặc. Sau đó rất nhanh lại nở ra nụ cười, ngẩng đầu nhìn lấy thiếu nữ nhẹ giọng nói.

“Đa tạ”.

Lúc này, mê mang của hắn hoàn toàn đã tan, hắn biết, nhân sinh của mình cuối cùng muốn làm cái gì.

“Không cần cám ơn, cũng đa tạ ngươi giúp ta hoàn thành sứ mệnh”.

“Vinh hạnh của ta, tinh linh miện hạ”. Tô Thanh Phong nhẹ cúi đầu đáp.

Thiếu nữ nghe vậy nở ra nụ cười, hơi cúi người xuống hôn lên trên trán hắn, cùng lúc đó, linh thể của nàng cũng theo đó tan thành vô số tia sáng hòa vào trong gió.

Một đạo ánh sáng chui vào bên trong chiếc lá dây truyền trước ngực Tô Thanh Phong, Tô Thanh Phong vô thức đưa tay chạm lấy, vô số ký ức lấy tốc độ cực kỳ nhanh tràn vào bên trong đầu của hắn.

Đây không phải thứ tăng cường sức mạnh cho hắn, càng không phải cái gì tuyệt thế công pháp, mà là kinh nghiệm chiến đấu cả đời của thiếu nữ. Mặc dù nhìn qua vô cùng tùy ý, nhưng đại biểu cho “cực hạn” chưởng khống.

Hắn biết, thứ này so bất kỳ thứ gì khác đều quý giá hơn.

Dù cho có 7 năm kinh nghiệm thực chiến sinh tử, nhưng so với những kinh nghiệm thiếu nữ đưa cho hắn hoàn toàn giống như hạt cát trong sa mạc. Hắn lúc này mới hiểu được trước kia hắn kém tới mức nào.

Nhất là việc hắn không hiểu được vận dụng sức mạnh vốn có của hắn.

Thiên Linh thể của hắn cùng sức mạnh mà thiếu nữ nắm giữ có chút tương tự, nhưng lại kết hợp với địa mạch sủng. nhi, đây hoàn toàn là một mô hình được khắc ra của thiếu nữ.

Hắn biết, hết thảy đều được sắp đặt trước để hắn nhận lấy những thứ này. Chỉ là... quá trình này đối với hắn tới nói thực sự khó chịu.

Hô!

Tô Thanh Phong hít sâu một hơi rồi đứng dậy, bàn tay nhẹ đưa ra, ngay sau đó, xung quanh hắn mọc ra vô số hoa cỏ. Nhất là trước mặt hắn, một biển hoa được tạo ra, nếu như từ trên cao nhìn xuống có thể thấy được biển hoa này khắc họa chính là gương mặt của thiếu nữ kia.

Bàn tay ngửa ra, trên tay hắn hiện ra một đạo ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy Tô Thanh Phong hơi cúi đầu lẩm bẩm nói.

“Để cho nơi này vĩnh viễn lưu lại hình dáng của ngươi, nguyện thế. nhân vĩnh viễn không quên ngươi tổn tại”.

Dứt lời, bàn tay hắn vỗ xuống dưới mặt đất, một đạo sóng năng lượng bắr ra bốn phía bao phủ trọn biển hoa.

Tô Thanh Phong đem biển hoa này trực tiếp nối liền với địa mạch, nơ: này từ nay về sau sẽ lại không có bất kỳ một đóa hoa bụi cỏ nào mọc ra, nhưng cũng đồng thời sẽ không có bất kỳ thứ gì chết đi.

Giống như lời hắn nói, để nơi này, vĩnh viễn lưu lại hình dáng của nàng.

Ngay tại lúc này, Tô Thanh Phong bỗng nhiên giật mình quay người lại, hắn nhìn chằm chằm về phía nam tử trung niên phía xa, Linh Nhãn mở ra, khi thấy được linh hồn nam tử kia, Tô Thanh Phong hiện lên vẻ giật mình.

Gương mặt hơi lạnh xuống, nhưng rất nhanh sau đó liền trở lại bình thường.

Hắn biết, những người này là vô tội, cho nên hắn cũng không thể dùng cảm xúc cá nhân đối với tên kia làm cái gì.

Hít sâu một hơi, Tô Thanh Phong trực tiếp đi tới trước mặt nam tử kia.

“Ngươi… nàng… đến cùng là… thế nào…”.

Nhìn như đang hỏi, nhưng thực tế hắn chỉ là khó mà tiếp nhận thôi.

“Ngươi không phải chứng kiến toàn bộ sao? Hiện tại hỏi câu này, không thấy rất nực cười?”. Tô Thanh Phong lạnh nhạt hỏi lại.

Nam tử kia trầm mặc, hắn nhìn lấy Tô Thanh Phong vẻ mặt phức tạp nói.

“Là do... chúng ta?”.

“… Đây là vận mệnh của nàng, cũng là vận mệnh của các ngươi”.

Nam tử trung niên trầm mặc, hắn vô thức thấy được lưu ảnh thạch trên tay Tô Thanh Phong, nhr có điều ngờ tới.

“Ngươi…”.

“Ta không quan tâm thái độ của các ngươi là cái gì, càng không quan tâm ngươi đến tột cùng là ai. Chuyện ngày hôm nay, các ngươi che giấu cũng tốt, xem như chưa xảy ra cũng được, nhưng ta chỉ có một yêu cầu, đem tất cả những ghi chép mặt trái về nàng toàn bộ xóa bỏ”. Tô Thanh Phong trầm giọng nói.

“… Ta sẽ làm”. Mặc dù bị một tên tiểu tử trẻ tuổi dùng ngữ khí có thể nói là “ra lệnh” nhưng hắn cũng không có tức giận. Dù sao, đổi lại nếu hắn là thiếu niên kia, hắn sợ sẽ nhân lúc này đem chính mình làm thịt rồi.

Tô Thanh Phong nghe vậy cũng không nói gì thêm, hắn hất tay lên, những người sống sót bị hôn mê khác được chưa trị, nhưng, cũng chỉ là lưu lại một mạng, đau đón trên người vẫn phải thụ lấy.

Làm xong, Tô Thanh Phong liền quay người rời đi.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top