Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 76: Quyết định


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 76: Quyết định

Nhìn theo bóng lưng Tô Thanh Phong rời đi, nam tử trung niên thở dài một hơi. Hắn đường đường Bất Hủ cảnh cường giả, cũng sẽ không cùng một tên tiểu tử chấp nhất, nhất là người sai là họ.

Mặc dù nói quá trình này người của họ c·hết không ít, hơn nữa trong đó có không ít thiên tài, nhưng so với những gì thiếu nữ kia phải gánh chịu quả thực không đáng nhắc tới.

Hắn nghe rất rõ ràng, thiếu nữ kia dù cho không c·hết, nhưng cũng không thể sống lấy cuộc sống của mình.

Làm xong hết thảy nàng liền rơi vào ngủ say, sau đó thức dậy liền lại lần nữa… hiến tế bản thân, trên thân còn gánh lấy vạn thế bêu danh. Vòng tuần hoàn này đã lập đi lập không biết bao nhiêu lần, mà bọn họ gánh chịu, hoàn toàn không đáng nhắc tới. Thế giới này, thứ quan trọng nhất chính là nhân loại, đồng thời, rẻ mạt nhất cũng là nhân loại.

“Hi vọng tương lai có thể gặp lại ngươi, tiểu tử”.

Dứt lời, nam tử trung niên liền trở lại trong cơ thể.

“Các ngươi nói, Thanh Phong hắn lúc nào mới trở lại?”. Tiêu Tiên Nhi vẻ mặt đầy lo lắng mím môi lên tiếng.

Mặc dù thời gian trôi qua còn chưa tới một ngày, nhưng nội tâm nàng lo lắng bất an đến giờ vẫn chưa dứt.

“Sẽ không sao. Nếu như ca ca thật sự xảy ra chuyện, sẽ có người nói cho chúng ta biết. Ngươi đừng quên, lệnh bài gia tộc nhưng có thể truyền tin, Hư Không Điện cũng không có phong tỏa tin tức, muốn truyền tin tới rất dễ dàng”. Tô Thanh Hàn lên tiếng đáp.

Mặc dù nội tâm nàng lo lắng cũng không so Tiêu Tiên Nhi kém, nhưng nàng tin tưởng ca ca mình.

Mấy người Ôn Nhã Hinh không nói tiếng nào, nhưng vẻ mặt lo lắng cũng chưa từng dứt

Oanh!

Ngay tại lúc này, một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Đám người giật mình nhìn qua, mặc dù hiện tại ở trong Hư Không Điện, hơn nữa toàn bộ Hư Không Điện đã bị phong tỏa, ẩn giấu vào trong không gian. Nhưng đổi lấy họ có thể chứng kiến những gì xảy ra bên ngoài.

Mà trước mắt họ, một vòng sáng hình cung bắn tới khiến toàn bộ Hư Không Điện rung chuyển, chỉ là đạo ánh sáng kia không có khiến Hư Không Điện tổn thất cái gì.

Bầu trời đột nhiên tối xuống không có nổi một tia ánh sáng, toàn bộ ngôi sao đều bất chợt biến mất...

Không, phải nói là đồng thời mất đi ánh sáng.

Một loại cảm giác thoải mái đột nhiên kéo tới, giống như trời lạnh được chui vào ổ chăn âm áp.

Vô số thân ảnh từ trong Hư Không Điện lao ra, đây đều là cường giả tọa trần Hư Không Điện. Đám người còn chưa kịp hiểu chuyện gì liền thấy được họ mang theo một số người trở lại, kèm theo đó phong tỏa cũng. chấm dứt.

“Kết… kết thúc?”. Ôn Nhã Hinh kinh ngạc lên tiếng.

“Hẳn là đã… kết thúc”. Bạch Miêu Miêu cùng Bạch Thiển Thiển đồng thời lên tiếng.

Lúc này, lệnh bài gia tộc của Tô Thanh Hàn đột nhiên nóng lên.

Nàng vội vàng nắm lấy nó, một lát sau, vẻ mặt nàng hiện ra vẻ nhẹ nhõm.

“Ca ca không sao”.

“Thật... thật tốt quá”. Tiêu Tiên Nhi thở nhẹ ra, nội tâm lo lắng cũng thec đó buông xuống.

Không sao là tốt rồi.

Tô Thanh Phong trở lại Hư Không Điện gây ra không ít chấn động, ai nấy đều nhìn lấy hắn như nhìn quái vật. Dù sao Hư Không Điện trước khi bị phong tỏa, toàn bộ những người ở bên ngoài đều được thông tri trở lại, thậm chí còn có cường giả dựa theo lệnh bài Hư Không Điện đuổi tới cưỡng ép đem họ mang về.

Mà Tô Thanh Phong chẳng những không trở lại, còn có thể che giấu được người khác tìm tới, bằng chứng chính là khi hắn trở lại liền bị một vị cường giả thánh cảnh chặn lại dò hỏi.

Bất quá họ lại không nghe được tin tức hữu dụng nào từ miệng Tô Thanh Phong. Dù cho biết hắn đang che giấu, nhưng không có người nào có thể ép hỏi, ngay cả thánh cảnh cũng không thể.

Dù sao hắn cấp ra câu trả lời rất rõ ràng, lúc đó hắn đang kẹt trong bí cảnh ngất đi, lệnh bài bị rơi mất, tỉnh lại liền vội vàng trở lại, họ có thể nó: cái gì?!

Cưỡng ép thẩm vấn? Đừng đùa, dù cho các đệ tử bên trong Hư Không Điện không rỡ ràng, nhưng những cường giả này rất rõ ràng bối cảnh của Tô Thanh Phong, càng đừng nói tới vị tuyệt đỉnh thiên tài kia sớm đã chào hỏi.

Tô Thanh Phong nếu có chuyện, họ gặp phiền phức nhưng là lón lắm.

Ngay cả bản thân Tô Thanh Phong cũng không biết mình lại có thể thoát qua một kiếp dễ dàng như vậy, bất quá hắn cũng không quá quan tâm.

Trở lại Hư Không Điện, cũng như trước đó hắn nói, hắn đem mọi chuyện nói ra, cũng lấy ra lưu ảnh thạch để cho họ xem những gì đã xảy ra. Đương nhiên, đoạn phía sau liên quan tới nam tử cường giả kia hắn liền không để họ quan sát, dù sao cũng không cần thiết.

Đám người sững sờ rất lâu, ai cũng không nghĩ tới chân tướng ma tộc lại là như thế. Bạch Miêu Miêu cùng Bạch Thiển Thiển thậm chí còn ôm nhau khóc lên.

“Ta hi vọng các ngươi giữ bí mật chuyện này”. Tô Thanh Phong nghiêm túc nhìn đám người nói.

“Và cái gì?!”. Ôn Nhã Hinh nhíu mày hỏi.

Nàng không rõ, nếu đem thứ này ra, chẳng phải ma tộc liền được chính danh sao? Chẳng lẽ hắn sợ sau này sẽ không còn người nào tới “thực hiện vận mệnh”?!

Nếu là thế thật có chút...

“Đây là nàng làm việc này lần cuối cùng, cho nên suy đoán của ngươi cũng không thành lập, ta cũng không phải loại người đó”. Tô Thanh Phong làm sao nhìn không ra ý nghĩ của nàng.

“Vậy ngươi…”.

“Ta không biết cao tầng những cường giả kia là nghĩ gì, biết cũng tốt, không biết cũng được. Ta cần một thứ để cam đoan, các ngươi có lẽ đang vì nàng “chết đi” mà rung động cho nên không để ý tới một việc”.

“Tà... ngoại tộc?”. Tiêu Tiên Nhi ánh mắt lóe lên

Đám người nghe vậy sắc mặt cũng khẽ biến.

“Không sai. Ngoại tộc là có trí tuệ, thậm chí so nhân loại cũng không kém chút nào. Nhưng vì cái gì trước giờ tất cả mọi; người đều cho rằng ngoại tộc là không có trí tuệ đâu? Cho nên ta có một phỏng đoán...”. Tô Thanh Phong trầm giọng nói.

“Ca, ý ngươi là...”.

Tô Thanh Hàn còn chưa nói xong liền bị Tô Thanh Phong ngăn lại, hắn nhẹ gật đầu xem như đồng ý phỏng đoán của nàng, chỉ cần nội tâm biết là được, không cần nói ra.

Đám người làm sao lại không hiểu, cả đám sắc mặt đều trắng hếu.

“Đây chỉ là ta suy đoán, cho nên ta cần một cái cam đoan, nếu như phỏng đoán này là sai, ta sẽ tìm cơ hội vì nàng. chính danh. Nhưng nếu là thật, nó cũng sẽ là nguồn dẫn nổ để người khác...”.

Tô Thanh Phong không có nói hết nhưng đám người đều hiểu. Cả đám đều bị ý nghĩ của hắn dọa sợ, nhưng không có người nào cảm thấy hắn làm không đúng.

“Nếu như tương lai có cần, ta sẽ đứng về phía ngươi, mặc cho đối mặt là người nào”. Tiêu Phàm lúc này đột nhiên lên tiếng.

Tô Thanh Phong kinh ngạc nhìn hắn một cái, sau đó nở ra nụ cười nói.

“Xem ra ngươi so với năm đó trưởng thành hơn không ít”.

“…Ngươi mẹ nó có thể không nói cái này sao? Đã bao nhiêu năm?”. Tiêu Phàm mặt đen lên có chút tức giận nói.

“Ha ha, đa tạ hảo ý của ngươi, bất quá, vẫn là tăng lên thực lực của ngươi trước đi. Cái này so với bất cứ thứ gì đều quan trọng hơn”. Tô Thanh Phong vô vai hắn bình tĩnh nói.

“Ta biết”. Tiêu Phàm gật đầu đáp.

“Kế tiếp ngươi có kế hoạch nào không? Là tiếp tục tại Hư Không. Điện tu luyện, vẫn là...”. Ôn Nhã Hinh lúc này lên tiếng xem như kết thúc chuyện này.

“Ta tới đây đã có một tháng, mặc dù còn có hai tháng nữa mới kết thúc, bất quá… ta vẫn là muốn trở lại một chuyến”. Tô Thanh Phong ánh mắt lóe lên một tia sát khí.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top